Chương 2243 Cuồng đến người thân cũng không nhận
Mấy phút sau, nhân viên y tế chạy tới hiện trường, đưa Lý Lệ Nhã đi bệnh viện cấp cứu. Bởi vì lo lắng cho thương thế của con gái nên Lý Phú Hào cũng cùng đi tới bệnh việnChỉ là có điều, để đề phòng vạn nhất, Lý Phú Hào chí ít cũng dẫn theo hai mươi mấy tên vệ sĩ đi theo…
Đương nhiên, người cũng bị đưa tới bệnh viện còn có nữ sát thủ kia, không biết nguyên nhân gì mà mặc dù Triệu Ngọc đã giải độc cho cô ta, nhưng cô ta vẫn chưa tỉnh lại.
Nhân viên y tế không rõ tình huống, cho nên cũng chỉ có thể đưa tới bệnh viện chữa trị.
Đương nhiên, bên phía khách sạn đã sớm báo cảnh sát, hiện trường có nhân viên cảnh sát hộ tống, đồng thời đã đeo còng tay cho nữ sát thủ, đảm bảo cô ta không thể trốn thoát…
Có điều, trong lòng Triệu Ngọc rõ ràng, những nhân viên cảnh sát này đều do mẹ vợ phái tới, chắc chắn là bọn họ biết được tầm quan trọng của nữ sát thủ này, cho nên phương diện an toàn của nữ sát thủ hoàn toàn không cần Triệu Ngọc quan tâm.
Sau đó, cảnh sát bắt đầu tham gia điều tra chính thức, đồng thời yêu cầu Triệu Ngọc cùng một số nhân chứng khác có mặt tại hiện trường ám sát cùng bọn họ trở về Cục Cảnh sát tiến hành thu thập khẩu cung.
Triệu Ngọc cũng không cần thiết lộ ra thân phận của mình, đành phải đi theo nhân viên cảnh sát ngồi lên xe cảnh sát.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của Triệu Ngọc, trên xe cảnh sát chỉ có một người lái xe, người lái xe là nữ, Triệu Ngọc nhìn cũng không cần nhìn đã biết người này là ai!
“Cậu được đấy!” Sau khi ô tô di chuyển, mẹ vợ đóng vai người lái xe giận không có chỗ bùng nổ: “Thật không hổ là cuồng thám! Cuồng đến mức người thân cũng không nhận!”
“Bà không cảm thấy bà vô cùng thiếu chuyên nghiệp sao?” Triệu Ngọc cũng không thèm nhấc mí mắt lên: “Lúc thi hành nhiệm vụ, tôi phiền nhất chính là có người ở bên tai chỉ bảo tôi!”
“A, còn nữa…” Triệu Ngọc lại nói: “Là bà vốn không coi tôi là người thân, cho nên không phải là người thân tôi cũng không nhận!”
“Hay cho dáng vẻ nhanh mồm nhanh miệng này!” Mẹ vợ tức giận đến mức bật cười: “Vậy cậu có biết, cậu không dựa theo kế hoạch để hoàn thành nhiệm vụ thì hậu quả sẽ nghiêm trọng như thế nào không?”
“Được rồi, đừng giả bộ nữa!” Triệu Ngọc nhàn nhã nói: “Bà cũng đâu nói thật với tôi, tôi làm sao có thể biết được nhiệm vụ này nghiêm trọng đến mức nào chứ?”
“Tôi?” Mẹ vợ dừng lại một chút: “Tại sao tôi lại không nói thật cho cậu chứ?”
“Cái gì mà nội gián biến mất, cái gì mà lo sợ tổ chức thần bí trả thù, đều là bà nói bừa đúng không?” Triệu Ngọc hỏi: “Tôi thấy, không phải là nội gián biến mất, mà càng giống như các người đang xếp nội gián vào hơn!”
“Cậu… Cậu sao có thể nói chuyện với cấp trên như vậy được chứ?” Mẹ vợ lắc đầu liên tục.
“Bà không phải là cấp trên của tôi” Triệu Ngọc nói thẳng: “Tôi đã xem qua điều lệnh, nhưng mà không nhìn thấy giấy chứng nhận của bà! Tôi không tín nhiệm bà, người tôi không tín nhiệm thì không thể nào chỉ huy tôi được!”
“À tôi nói sai rồi, không phải là nhanh mồm nhanh miệng, mà là miệng lưỡi đanh thép cộng thêm da mặt dày và không nói lý!” Mẹ vợ nói: “Cậu đang dùng sự chất vấn của mình để trốn tránh trách nhiệm khi làm nhiệm vụ thất bại của cậu!”
“Được, tùy bà nói thế nào thì nói!” Triệu Ngọc lại không chút sợ hãi: “Nếu như nhiệm vụ của tôi đã thất bại, vậy thì tôi yên tâm trở về nhận xử lý rồi!”
“Chuyện của Lý Phú Hào đã không còn liên quan tới tôi, chờ đến khi tôi kết hôn với Miêu Miêu, tôi sẽ đưa thiệp mời cho bà!”
“Ôi! Nói nhảm cái gì vậy!” Mặc dù miệng mắng, nhưng biểu lộ của mẹ vợ lại là sự xấu hổ, bởi vì bà ta dần dần phát hiện ra Triệu Ngọc đã nắm chặt mối uy hiếp của mình rồi.
“Được rồi!” Cuối cùng, sau khi yên lặng mấy giây, mẹ vợ không thể không lựa chọn thỏa hiệp: “Tôi thừa nhận, còn một vài chuyện chưa nói với cậu, nhưng mà…”
“Ồ?” Triệu Ngọc nhanh chóng khoát tay ra hiệu: “Bà đã quên phẩm đức nghề nghiệp nhanh như vậy ư? Tôi đã rời khỏi nhiệm vụ, chờ đợi xử phạt, đừng nói chuyện nhiệm vụ với tôi nữa!”
“Tôi biết càng nhiều, càng gây bất lợi cho tôi!”
“Cậu!” Mẹ vợ không nhịn được mà quay đầu trừng Triệu Ngọc một cái, uy hiếp nói: “Thằng nhóc kia, đừng quá đáng quá! Thấy tốt thì nhận đi, cô nương nhà tôi cũng đã cho cậu rồi, cậu còn muốn như thế nào nữa?”
“Tôi cảnh cáo cậu, mặc dù tôi và lão già kia đã ly hôn, nhưng nếu như cậu không qua được cửa mẹ vợ này, vậy thì muốn kết hôn cũng không dễ dàng như thế, chẳng lẽ… Cậu muốn nhìn thấy Miêu Miêu phải buồn phiền sao?”
“Bà cũng là bó tay hết cách rồi nhỉ?” Triệu Ngọc cười khổ: “Thế mà lấy con gái của chính mình ra để làm vũ khí? Còn muốn… À…”
Triệu Ngọc vỗ vỗ mặt mình, đột nhiên ý thức được người phụ nữ này dù sao cũng là mẹ của Miêu Anh, mình đúng là nên chú ý cái miệng một chút, nếu không sau này thật sự không biết nên ăn nói thế nào với Miêu Anh!
“Được rồi, nể mặt bà là mẹ vợ tương lai của tôi” Triệu Ngọc khoanh tay lại: “Vậy thì tôi đành nghe vậy! Nữ sát thủ đó rốt cuộc có lai lịch như thế nào?”
“Vẫn đang điều tra” Mẹ vợ cũng là bị Triệu Ngọc giày vò triệt để không còn cách nào khác, không dám đùa gì nữa, trực tiếp nói: “Việc tôi muốn nói không phải là chuyện nữ sát thủ, căn nguyên vẫn còn ở trong kho báu của Tịch Vĩ!”
“Hả?” Triệu Ngọc sững sờ, vội hỏi: “Rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra?”
“Đúng rồi” Mẹ vợ thở dài: “Trước đó, tôi đã nói với cậu một số việc không có thật, nhưng mà tôi đảm bảo đều ở trong vòng quyền hạn của quan chỉ huy!”
“Tôi để cậu tiếp cận Lý Phú Hào này chỉ có một mục đích, chính là muốn cậu tiếp cận ông ta, làm nội gián cho chúng tôi! Cậu đoán đúng rồi!”
“Đậu xanh rau má nhà nó!” Triệu Ngọc lại sững sờ, thuận miệng nói: “Tôi chỉ là tùy tiện đoán bừa mà thôi! Nhưng mà… Vì sao… Vì sao chứ?”
“Về kho báu của Tịch Vĩ, mặc dù chúng tôi còn chưa phá giải được triệt để, nhưng mà kỹ thuật viên thông qua phân tích sơ bộ văn kiện, đã phát hiện ra cái tên Lý Phú Hào này xuất hiện lặp đi lặp lại trong một tệp tư liệu tuyệt mật!”
“Cho nên chúng tôi nghi ngờ…” Mẹ vợ nói: “Lý Phú Hào cấu kết với Tịch Vĩ, hoặc là Lundy, mà người này lại có quan hệ mật thiết với chúng ta, cho nên chúng ta nhất định phải tìm hiểu toàn diện con người này!”
“Mặt khác, còn có một việc tôi vẫn chưa nói với cậu” Mẹ vợ lại nói: “Bởi vì lúc trước ở trên xe chỉ huy, cho nên vẫn chưa nói rõ với cậu!”
“Ồ?” Triệu Ngọc tò mò: “Còn có chuyện gì vậy?”
“Ba ngày trước, chúng tôi nhận được tin tức, ở bến tàu vận chuyển hàng hóa tư nhân nào đó ở Ma Đô có giao dịch phi pháp, thế nhưng chờ đến khi chúng tôi chạy tới nơi thì chỉ thấy một đống thi thể!”
“Tất cả có sáu người chết, hiện tại còn chưa rõ ràng là giao dịch của phe phái nào, chúng tôi tìm một lượt tất cả các nơi truyền ra tin tức mà cũng không điều tra được thân phận của những người này, càng không biết đồ vật mà bọn họ giao dịch ở nơi đó rốt cuộc là thứ gì!”
“Nhưng mà bến tàu vận chuyển hàng hóa tư nhân kia vốn thuộc về Lý Phú Hào!”
“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu: “Nói như vậy là các bà lo lắng cái chết của những người này có liên quan tới Lý Phú Hào sao?”
“Quan trọng nhất là…” Mẹ vợ nghiêm túc nói: “Không điều tra được thân phận của người chết, không rõ ràng tình huống giao dịch vật phẩm, đó chính là điểm đáng sợ nhất trong hành động chống khủng bố của chúng tôi!”
“Chúng tôi nhất định phải biết được rốt cuộc bọn chúng muốn giao dịch cái gì, bọn họ là những người nào!”
“Cho nên…” Mẹ vợ giải thích: “Tôi mới có thể vội vàng để cậu tiếp xúc với lão Lý Phú Hào này! Nếu không phải tối ngày mai có buổi tiệc từ thiện thì ông ta và con gái mình sẽ không ở Ma Đô, cho nên chúng ta nhất định phải lợi dụng được cơ hội này!”
“Nếu bà sớm nói ra thì tôi đã hiểu từ đầu rồi!” Triệu Ngọc nhíu mày, nói: “Thế nhưng Lý Lệ Nhã đã bị đưa đi bệnh viện, tôi đã phá hỏng kế hoạch của bà rồi mà?”
“Hừ! Đừng có giả bộ!” Mẹ vợ hậm hực nói: “Từ khi lên xe, cậu đã không có chút sợ hãi, không nhận người thân, chỉ e là cậu đã sớm biết nhiệm vụ của cậu vốn không thất bại nhỉ?”