← Quay lại trang sách

Chương 2262 Cú phản kích trí mạng

Thật là lợi hại!Trong những lần đánh nhau trước giờ, Triệu Ngọc chưa từng có cảm giác giống như hiện tại!

Động tác của tên tội phạm áo tím kia thật sự quá nhanh, thế mà mình hoàn toàn không bắt được đường đi của hắn ta, đã bị hắn ta ghìm chặt cổ từ phía sau.

May mắn là ghìm chặt cổ, nếu như trong tay hắn ta đang cầm vũ khí gì thì chỉ sợ là mình khó có thể đối phó được.

Có điều, Triệu Ngọc cũng coi là người thân kinh bách chiến, hắn theo bản năng cảm thấy không ổn, trong tình thế cấp bách đã lập tức đưa tay lên che cổ.

Thế là tương đương với việc tên tội phạm áo tím vừa ghìm chặt cổ Triệu Ngọc thì cũng ghìm chặt lấy cánh tay trái của hắn.

Cánh tay trái Triệu Ngọc giãy giụa, đồng thời đánh một phát từ dưới nách bên trái, đánh trúng người tên tội phạm áo tím.

Thế nhưng kiểu đánh này không có một chút lực đạo nào, căn bản không có chút ảnh hưởng gì tới đối thủ.

Tên tội phạm áo tím cười lạnh, lập tức xoay người, mang cả Triệu Ngọc xoay một vòng, sau đó gắt gao đặt Triệu Ngọc ở dưới thân, khiến cho Triệu Ngọc không thể động đậy được nữa.

Phù phù… Phù…

Triệu Ngọc bị ghìm đến mức mặt đỏ tía tai, nhanh chóng ấn vào cột đạo cụ, sử dụng bình oxy tàng hình.

Tên tội phạm áo tím vô cùng tàn nhẫn, sau khi trải qua trận đấu ban đầu, hắn ta về cơ bản đã nắm được cách đánh của Triệu Ngọc, biết Triệu Ngọc không thể nào là đối thủ của mình.

Bởi vậy, sau khi hắn ta ghìm chặt được Triệu Ngọc thì cố ý đánh lên đầu Triệu Ngọc hai phát, cả hai đều nhắm lên trán Triệu Ngọc, đánh đến mức đầu đau như búa bổ.

Thế là đám tội phạm ở đây càng thêm đắc ý, tất cả đều lộ ra nụ cười lạnh khinh miệt.

“Thật sự là thất vọng quá” Tên tội phạm áo tím giữ chặt Triệu Ngọc, ngang ngược nói: “Hóa ra cuồng thám trong truyền thuyết lại không chịu được một trận đánh như vậy!”

Sau khi nói xong, hắn ta giơ cánh tay lên, vỗ vỗ vào mặt Triệu Ngọc.

Kết quả, tay vừa đưa được một nửa, hắn ta lại cảm thấy cánh tay đang ghìm chặt Triệu Ngọc bỗng đau nhói!

“Á!” Tên tội phạm áo tím hô lớn một tiếng, lập tức dùng sức hất ra, văng Triệu Ngọc ra ngoài.

Hóa ra, vừa rồi Triệu Ngọc cái khó ló cái khôn, vậy mà lại hung hăng cắn tên tội phạm áo tím một phát, vừa hay cắn vào cánh tay của hắn ta.

“Phì phì…” Triệu Ngọc bò dậy từ dưới đất, giả vờ nôn khan hai tiếng, mắng: “Bẩn không khác gì ăn con mẹ nó phân!”

“A!!!” Tên tội phạm áo tím thẹn quá hóa giận, lại sải bước đến gần đánh nhau với Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc nhanh chóng thi triển chiêu ôm chặt rồi húc thẳng vào hắn ta, đánh gần người với hắn ta.

Thực ra, Triệu Ngọc vô cùng rõ ràng, tên tội phạm áo tím này tuyệt đối là một cao thủ hạng nhất, năng lực chiến đấu thậm chí không hề thấp hơn Lee Bon Seong.

Phải biết rằng, cho dù trước đó, Triệu Ngọc đã từng chiến thắng Lee Bon Seong, nhưng tình huống lúc đó hoàn toàn khác biệt, Lee Bon Seong bởi vì nghĩ đến tình nghĩa nên không quá mạnh tay với Triệu Ngọc.

Cho nên mình căn bản không phải là đối thủ của người này.

Còn nữa, Triệu Ngọc còn nhìn ra được động tác và thủ đoạn của người này đều giống như đặc công chuyên nghiệp, cho nên hắn đoán hẳn là người này cũng xuất thân từ lính chính quy chuyên nghiệp, tuyệt đối không chỉ đơn giản là phần tử khủng bố.

Bịch…

Trong lúc đang suy nghĩ, Triệu Ngọc liên tục bị trúng chiêu, lại bị tên tội phạm áo tím đánh đến mức lăn ra đất, vô cùng chật vật.

Nhưng Triệu Ngọc vẫn ngoan cường đứng lên, lại lao tới như một con trâu điên, đánh trực tiếp về phía tên tội phạm áo tím.

Lần này, tên tội phạm áo tím ứng phó lại càng thêm ung dung, nhìn thấy Triệu Ngọc vọt tới, vậy mà hắn ta chỉ nhảy lên tại chỗ, giống như đang làm một động tác có độ khó cao, lập tức nhảy vượt qua đầu Triệu Ngọc.

Khi đang vượt qua đầu Triệu Ngọc, gót chân hắn ta đột nhiên đạp một phát, đáp trúng sau lưng Triệu Ngọc, sau đó, Triệu Ngọc lập tức đổ rầm về phía trước, cả người đập trúng vào bàn trà!

Rầm rầm…

Bàn trà lập tức loạn xạ cả lên, chén rượu tung tóe, bình rượu bay ra, vô cùng lộn xộn.

“Hừ!”

Nhìn thấy Triệu Ngọc chật vật như thế, tên tội phạm áo tím buông lỏng cảnh giác, đưa tay kéo chân trái Triệu Ngọc, muốn kéo hắn từ trên bàn trà xuống.

Kết quả, ngay lúc này, tên tội phạm áo tím đột nhiên cảm thấy dị thường, hắn ta không những ngửi thấy mùi gay mũi nồng đậm, mà đồng thời còn cảm thấy chóng mặt!

⚝ ✽ ⚝

Trong lúc ngây người, tình hình đột nhiên thay đổi.

Cả căn phòng đột nhiên chìm vào bóng tối, tất cả đèn đều bị tắt!

“A!!!”

Chuyện đột nhiên xảy ra, tên tội phạm áo tím sững sờ, cảm thấy tay đã mất đi sức lực, chờ đến khi hắn ta tỉnh dậy thì chỉ bắt được một… giày da thối!

⚝ ✽ ⚝

Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngay lúc tên tội phạm áo tím chìm trong bóng tối, cái gì cũng không nhìn thấy, hắn ta đột nhiên cảm giác được một luồng gió lạnh đảo qua người mình.

Không được!

Hắn ta theo bản năng ý thức được tình hình không ổn, nhanh chóng đưa tay lên đón đỡ.

Kết quả, thứ đánh tới từ phía đối diện không phải là nắm đấm của Triệu Ngọc mà là bình rượu đã bị vỡ quá nửa, trên bình rượu đều là mảnh thủy tinh sắc bén, lập tức đâm trúng vào bàn tay tên tội phạm áo tím.

“A!!!”

Tên tội phạm áo tím quá sợ hãi, hắn ta thật sự không ngờ tới lại có chuyện kinh dị như vậy xảy ra, hắn ta lập tức nhấc chân lên đạp một cái.

Thế nhưng mà Triệu Ngọc cùng với người trước đó giống như hai người hoàn toàn khác nhau, hắn không những ra đòn tàn ác mà sức lực cũng vô cùng mạnh mẽ cuồng bạo, sau khi dùng nửa bình rượu đâm trúng tên tội phạm áo tím xong, hắn dùng sức vọt về phía trước, đạp tên tội phạm áo tím ra phía sau, khiến tên tội phạm căn bản không kịp đưa chân!

Rất nhanh sau đó, tên tội phạm áo tím đập mạnh lưng vào tường, không còn đường nào thối lui.

Triệu Ngọc thì dùng sức đè ép từ phía trước, một nửa bình rượu đâm thẳng vào cổ tên tội phạm áo tím!

“A!!!”

Tên tội phạm áo tím quá sợ hãi, rơi vào đường cùng, hắn ta chỉ có thể đưa hai tay lên, gắt gao bắt lấy mảnh thủy tinh sắc bén, ra sức ngăn cản.

Thủy tinh vô cùng bén nhọn, lập tức biến hai tay tên tội phạm áo tím nhuộm đầy màu đỏ.

Vào lúc này, những tên tội phạm khác vẫn đang chìm trong bóng tối, bọn chúng không nhìn thấy rõ bất kỳ vật gì, lấy được điện thoại nhưng lại phát hiện ra điện thoại đã không còn pin.

Hơn nữa, không những không có điện, bọn chúng còn ngửi thấy một thứ mùi gay mũi, bị hun đến mức mơ hồ, phản ứng cũng theo đó mà chậm đi vài nhịp.

“A!!!”

Cảm giác được tính mạng đang bị đe dọa, tên tội phạm áo tím lấy ra toàn bộ sức lực, muốn đẩy mảnh thủy tinh của Triệu Ngọc ra.

Thế nhưng hắn ta cảm thấy sức lực của mình giống như đã bị đối phương ăn hết toàn bộ vậy, cho dù hắn ta gắng sức như thế nào vẫn không thể nhúc nhích được.

“Hừ!” Lúc này, hắn ta nghe được tiếng hừ lạnh của Triệu Ngọc trong bóng tối: “Đi chết đi!”

Nói xong, hắn ta đột nhiên cảm nhận được một lực vô cùng mạnh bạo vọt tới, khiến hắn ta không ngăn cản nổi nữa.

Nửa bình rượu kia trong nháy mắt đã đâm trúng cổ của hắn ta, máu tươi tuôn trào…

Vào lúc này, tên tội phạm áo tím không phát ra được bất cứ âm thanh nào nữa, hai tay của hắn ta vẫn gắt gao giữ lấy nửa mình rượu kia, trong mắt tràn đầy vẻ kinh hãi.

Có điều, mặc dù người này bị thủy tinh đâm trúng cổ, nhưng hắn ta vẫn chưa đánh mất năng lực chống cự, hắn ta bỗng nhiên ngồi xuống mặt đất, dựa vào trọng lượng thân thể để tránh thoát cánh tay Triệu Ngọc!

Chít…

Ngay lúc Triệu Ngọc đang cầm nửa bình rượu nhỏ máu, muốn đâm về phía tên tội phạm áo tím một lần nữa thì trong phòng đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng mạnh!

⚝ ✽ ⚝

Triệu Ngọc giật mình, cảm thấy vô cùng bất ngờ.

Không thể nào?

Mình đã sử dụng máy cúp điện, nơi nào còn phát ra ánh sáng vậy?

Đến khi hắn nhìn lại thì không khỏi choáng váng, hắn thật sự không nghĩ tới, trên người đám tội phạm lại mang theo thiết bị chiếu sáng, dưới tình thế cấp bách, bọn chúng vậy mà còn đốt lên một cây đuốc!

Cây đuốc kia có dùng thành phần hóa học, căn bản không liên quan tới điện.

Thế là tất cả bọn chúng đều thấy rõ ràng tình hình trong phòng, ba tên tội phạm quá sợ hãi, nhanh chóng đánh về phía Triệu Ngọc.