← Quay lại trang sách

Chương 2265 Kim loại triền tỏa

Xe lăn bị Triệu Ngọc khua đầy khí thế, hai tên tội phạm đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, nhất là tên tội phạm áo tím cầm đầu, càng cảm thấy hơi ngạc nhiênHắn ta nghĩ mãi không rõ, vì sao vừa rồi khi Triệu Ngọc đánh nhau với hắn ta lại không thể hiện sức lực cuồng bạo như thế?

Xe lăn nặng nề, tên tội phạm áo đỏ không dám chống đỡ, đành phải tránh né một cái.

Mà mặc dù tên tội phạm áo hoa cũng muốn lui lại một bước, nhưng lại không linh hoạt giống như tên tội phạm áo tím, nên vẫn bị xe lăn đụng trúng vào bả vai, lập tức ngã bịch xuống đất, con gao găm trượt khỏi tay.

Triệu Ngọc giơ xe lăn lên cao, muốn trực tiếp đánh ngất tên tội phạm áo hoa.

Thế nhưng tên tội phạm áo tím kia vô cùng lợi hại, hắn ta thừa dịp Triệu Ngọc nâng xe lăn lên mà nhào lộn ở dưới đất một cái, lăn tới cạnh chân Triệu Ngọc.

Không được rồi!

Phản ứng của Triệu Ngọc cũng không chậm, khi nhìn thấy tên tội phạm áo tím vừa lăn vừa nhặt lấy con dao găm của tên tội phạm áo hoa, khiến Triệu Ngọc bị dọa phải nhanh chóng rút chân về.

Phập!

Tên tội phạm áo tím trong lúc lăn lộn thì đồng thời phi dao ra, nhát dao này nhanh chóng sượt qua mắt cá chân của Triệu Ngọc.

A!!!

Triệu Ngọc chỉ cảm thấy mắt cá chân mát lạnh, hiển nhiên là đã bị dao găm sượt trúng!

Dao pháp của tên tội phạm áo tím vô cùng tàn nhẫn, trực tiếp phóng về phía gân chân của Triệu Ngọc.

May mắn là vừa rồi Triệu Ngọc đã lùi một bước, nếu không thì gân chân đã bị con dao găm này cắt đứt!

Đáng chết!

Triệu Ngọc thừa cơ ném xe lăn về phía tên tội phạm áo tím, bởi vì trên cổ của tên tội phạm áo tím có vết thương, hắn ta nhất định phải lấy một tay đè lấy vết thương, cho nên trong lúc hành động cũng sẽ bị vướng tay.

Thấy xe lăn bay tới, hắn ta chỉ có thể nâng hai chân lên đạp văng ra!

Nhưng khi xe lăn vừa mới đụng trúng tên tội phạm áo tím, tên tội phạm áo đỏ bị ngã vào ghế sô pha trước đó đã chạy tới phía sau Triệu Ngọc.

Tên này cũng là một cao thủ, mặc dù vừa rồi bị búa tay của Triệu Ngọc nện trúng, thế nhưng bởi vì bảo vệ khéo léo nên không trực tiếp bị hôn mê.

Giờ phút này, hắn ta đột nhiên bật dậy từ ghế sô pha ở phía sau, một chân đạp lên ghế tựa lưng của ghế sô pha mềm mại, sau đó nhảy lên không trung, đạp vào chính giữa lưng của Triệu Ngọc!

Ác ác ác…

Lần này, đến lượt Triệu Ngọc kêu như gà gáy, hắn bay về phía trước, nặng nề rơi xuống đất, xe lăn trong tay cũng bị hất ra ngoài.

Nhìn thấy Triệu Ngọc ngã xuống đất, tên tội phạm áo tím lập tức luồn lên từ dưới đất, cầm dao găm đâm về phía Triệu Ngọc; tên tội phạm áo đỏ thì không ngừng cố gắng, lại bay lên không trung một phát, giẫm vào phía sau lưng Triệu Ngọc!

Sau khi trải qua chấn động, tên tội phạm áo hoa cũng bò dậy từ dưới đất, gia nhập vào cuộc chiến.

Thế là Triệu Ngọc lấy một địch ba, đánh với ba tên tội phạm cùng lúc.

Thực lực chiến đấu chênh lệch như vậy, dường như đã phân rõ cao thấp.

Triệu Ngọc khó khăn lắm mới tránh thoát được một cú đấm, thì con dao găm của tên tội phạm áo tím đã sượt qua cánh tay phải của hắn một cái, máu tươi lập tức chảy ra…

Hiệp kế tiếp, Triệu Ngọc cố gắng lắm mới tránh được dao găm, nhưng lại bị tên tội phạm áo hoa đánh trúng vào mặt, miễn cưỡng không bị tàn phế…

Hỏng rồi…

Ý định ban đầu của Triệu Ngọc là lợi dụng đạo cụ siêu cấp của mình để đánh cho bọn chúng ngăn cản không kịp, không chế bọn chúng hoàn toàn, sau đó lại ép bọn chúng nói ra thứ đang uy hiếp cả tòa cao ốc rốt cuộc là thứ gì, rồi giải quyết sự uy hiếp này.

Nhưng bây giờ nhìn lại, thực lực của kẻ địch đúng là quá mạnh mẽ!

Bốn tên tội phạm thì ngoại trừ tên tội phạm áo xanh ra, những tên khác cũng có bản lĩnh không kém vua đặc công Lee Bon Seong, cho dù Triệu Ngọc có phản công toàn diện thì vẫn không phải là đối thủ của bọn chúng!

Không có súng lục, không có súng kích điện, không có vũ khí trên tay, cứ thế mà đánh, chỉ e là nếu mình không kiên trì một phút thì sẽ lập tức bị bọn chúng đánh chết.

Cho nên mình không thể bị đánh đấm không có logic như vậy nữa, ba mươi sáu kế chạy là thượng sách, ông đây vẫn nên chạy đi!

Nghĩ tới đây, Triệu Ngọc lấy một pháo sáng tàng hình trong cột đạo cụ ra, lập tức sử dụng.

Pháo sáng tàng hình này là một đạo cụ màu đỏ mà hắn đã lấy được trước đó, có điều, sách hướng dẫn đã giới thiệu rất rõ ràng, mặc dù pháo sáng là một đạo cụ có tính công kích, nhưng sẽ không làm tổn thương người khác quá nghiêm trọng, chỉ có tác dụng quấy nhiễu.

Nói cách khác, nó chỉ thích hợp để chạy trốn, không thích hợp để tấn công.

Giờ phút này, sau khi pháo sáng được sử dụng, trong phòng lập tức lóe lên một luồng sáng chói mắt, khiến cho ba tên tội phạm không thể mở mắt ra nổi.

Triệu Ngọc nhân cơ hội này để thoát thân, vốn định thuận tiện cứu người, nhưng giương mắt nhìn lại thì phát hiện ra Lý Lệ Nhã bị mình đặt ở ghế massage trước đó đã biến mất rồi!

Lại nhìn xuống mặt đất, cũng không biết Lý Thiến đã mất tung tích từ lúc nào.

Mẹ nó, Triệu Ngọc không dám do dự, nhanh chóng nhảy mạnh về phía sau một cái, lộn nhào thối lui đến cửa phòng Tổng thống.

Hiện quả của pháo sáng kia đúng là chẳng ra làm sao, Triệu Ngọc vừa mới ra khỏi phòng thì ba tên tội phạm đã có thể khôi phục tầm nhìn trong luồng sáng chói mắt rồi.

Tên tội phạm áo tím cầm đầu nhìn thấy Triệu Ngọc, nhanh chóng quát lớn: “Nhanh lên! Đừng để nó chạy, giết nó cho tao!”

Sau tiếng gào thét của tên tội phạm áo tím, hai tên tội phạm khác lập tức chạy về phía cửa, may mắn là cửa bên này khá tối, Triệu Ngọc thừa cơ mở cửa phòng, chạy ra bên ngoài.

Nhưng ngay khi Triệu Ngọc xông ra khỏi cửa phòng thì lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Triệu Ngọc mở cửa xông ra, nhưng bên ngoài cửa lại có người đang đứng chặn ở đó!

Người này áp hẳn gương mặt vào cửa, có vẻ hắn ta vẫn luôn ghé vào cửa phòng nghe lén.

Thế nhưng hắn ta lại không ngờ tới cửa phòng đột nhiên mở ra như vậy.

Cửa phòng Tổng thống tương đối khác biệt, nó là kiểu đẩy ra bên ngoài, cho nên khi Triệu Ngọc vừa mới mở cửa, người nghe trộm này vừa hay bị đánh cho lảo đảo, bật ra phía đối diện Triệu Ngọc!

Triệu Ngọc đang khẩn trương chạy trốn, chợt nhìn thấy bên ngoài cửa có người, phản ứng đầu tiên của hắn chính là kẻ địch!

Hắn nhận định tên này chính là kẻ địch phụ trách đứng canh gác ở ngoài cửa, cho nên hắn không hề nghĩ ngợi, lập tức vung nắm đấm lên.

Giờ phút này đã quá hạn sử dụng búa tay, mặc dù búa tay đã biến mất, nhưng thuốc bổ sung năng lượng của hắn vẫn chưa mất đi tác dụng, nếu như trúng cú đấm này thì tất nhiên là người ta sẽ không dễ chịu.

Thế nhưng phản ứng của người này vô cùng nhanh nhạy, cho dù trước mắt là một vùng tăm tối, nhưng hắn ta vẫn cảm giác được nắm đấm của Triệu Ngọc, không ngờ còn cúi đầu xuống dưới nách Triệu Ngọc, vừa tránh khỏi nắm đấm, lại giống như bạch tuộc dính vào lưng Triệu Ngọc!

Ngay sau đó, Triệu Ngọc nghe thấy một tiếng xùy, một dây xích bỗng nhiên từ phía sau bay tới, vừa vặn quấn lên cổ Triệu Ngọc.

Đây là khóa quấn kim loại, vừa mới chạm tới cổ Triệu Ngọc đã lập tức ghìm chặt lại!

Hỏng rồi!

Loại vũ khí này vô cùng trí mạng, nếu như cổ bị ghìm chặt thì rất có thể sẽ ghìm chết mình!

Lúc Triệu Ngọc huấn luyện ở phòng Đặc Cần đã từng học được một vài kỹ xảo, giờ phút này, hắn không kéo lấy dây xích mà là bắt chéo hai tay lại, bắt lấy thân thể của kẻ địch, sau đó hắn dùng sức xoay người về phía trước, muốn dựa vào ưu thế về lực lượng của mình để quăng đối phương qua đỉnh đầu!

Thế nhưng nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, ngay trong chớp mắt, đám tội phạm đã vọt ra khỏi phòng.

Tên tội phạm áo hoa đi đầu cũng không nhìn thấy rõ tình hình, lập tức bay lên đá một cước, trực tiếp đá vào lưng người đang dùng dây xích ghìm chặt cổ Triệu Ngọc!

Ác ác ác…

Một giây sau, cả người bị đá trúng và Triệu Ngọc đồng thời hét lên kinh ngạc, hai người cùng nhau bay về phía trước, ngã sấp mặt…

Mặc dù Triệu Ngọc trực tiếp chạm đất, nhưng không quá nghiêm trọng, hắn nhanh chóng lấy khóa quấn kim loại xuống, bò từ dưới đất lên.

Kết quả, nhờ kính nhìn xuyên đêm, hắn vừa bò lên đã nhìn thấy một cô gái ngã trên sàn nhà cạnh đó chính là nữ minh tinh Lý Thiến!

À…

Triệu Ngọc hiểu rõ, Lý Thiến vừa rồi nhân lúc trong phòng hỗn loạn đã chạy ra ngoài, chỉ tiếc là vừa chạy ra thì đã bị người ở bên ngoài đánh ngất xỉu!

Vậy…

Nếu Lý Thiến đã chạy ra, vậy thì Lý Lệ Nhã thì sao?

Triệu Ngọc nhanh chóng xem xét bốn phía, không nhìn thấy Lý Lệ Nhã, nhưng lại thấy rõ ràng người cầm dây xích là ai!

Mẹ nó, không thể nào!

Tại sao lại là cô ta!!?