← Quay lại trang sách

Chương 2266 Hợp tác với tôi đi!

A!!!Cánh tay phải của Triệu Ngọc trước đó đã bị dao găm rạch trúng, chảy không ít máu, giờ phút này cảm giác được tình hình nghiêm trọng, hắn nhanh chóng sử dụng thuốc cầm máu tàng hình.

Thiết bị cúp điện vẫn đang hoạt động, trong hành lang cũng là một màu đen kịt.

Thế nhưng bọn tội phạm áo tím mang theo không ít đuốc chiếu sáng, sau khi hắn ta đá trúng người cầm dây xích kim loại thì lập tức châm một đuốc chiếu sáng lên, nhét vào trong hành lang.

Nhờ vào ánh lửa, người đang cầm dây xích bất ngờ nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ của Triệu Ngọc, lập tức hô to kinh ngạc: “$#@%… Ab cd xy z…”

Người này vừa bò dậy vừa nói ra một tràng tiếng Ả rập.

Triệu Ngọc có kính nhìn xuyên đêm cho nên đã sớm nhìn thấy rõ ràng diện mạo của người này.

Đây là một cô gái, cũng là người mà Triệu Ngọc quen biết, chính là gián điệp chủ chốt của tù trưởng Yusuf kia… Amerola!!!

Triệu Ngọc có nằm mơ cũng chẳng thể ngờ được lại nhìn thấy cô ta vào lúc này, ở trong loại tình huống này!?

Bởi vì máy phiên dịch đồng thanh của Triệu Ngọc vẫn luôn được mở ra, cho nên hắn nghe hiểu Amerola đang nói cái gì, cô ta nói: “Mẹ nó, tại sao lại gặp phải oan gia này chứ!”

“Tại sao lại là cô!” Dưới tình thế cấp bách, Triệu Ngọc không kịp điều chỉnh ngôn ngữ, dùng tiếng Trung quát lớn: “Hóa ra là cô ở phía sau giở trò! Xem ra đây cũng là chuyện tốt mà tù trưởng làm ra!”

Tiếng Trung của Amerola rất kém cỏi, nghe không rõ Triệu Ngọc đang nói gì, nhưng cô ta biết Triệu Ngọc đã chuẩn bị kỹ càng, cho nên nhanh chóng siết chặt dây xích, sẵn sàng trận địa đón quân địch.

Mà vào lúc này, ba tên tội phạm nối đuôi nhau xông ra khỏi phòng, bao vây Amerola cùng Triệu Ngọc lại.

Nhìn thấy bên ngoài cửa đột nhiên xuất hiện thêm một cô gái Ả Rập, ba người cùng sững sờ một cái, cho là cô ta tới đây để giúp đỡ Triệu Ngọc.

Không… Không đúng…

Phản ứng của Triệu Ngọc không chậm, hắn chỉ suy nghĩ một cái đã hiểu được điểm mấu chốt, nếu như Amerola thật sự cùng một bọn với đám người này thì vì sao vừa rồi tên tội phạm áo tím lại đạp cô ta một phát?

Hơn nữa, vừa rồi Amerola cũng có vẻ lén lén lút lút, nghiễm nhiên chẳng khác gì kẻ trộm, chẳng lẽ… Cô ta chỉ là muốn tiến vào trong phòng trộm đồ?

Việc này…

“Vì sao… Vì sao lại đột nhiên mất điện?” Lúc này, tên tội phạm áo hoa rõ ràng đã không giữ được bình tĩnh, hắn ta dùng tiếng địa phương Melaka nói với tên tội phạm áo tím: “Hay là chúng ta mặc kệ những thứ khác, ra tay đi!”

“Những tên này chưa thấy quan tài nên chưa đổ lệ!”

“Không được đi…” Tên tội phạm áo đỏ lo lắng nói: “Người mà chúng ta muốn còn chưa tới đâu! Nếu như ra tay thì kế hoạch của chúng ta đều bị hỏng mất!”

“Bị hỏng mất dù sao cũng tốt hơn là bị bắt lại chứ? Vì sao lại mất điện? Rõ ràng là bọn chúng muốn bắt đầu tấn công chúng ta rồi!”

“Ngậm miệng lại!” Thời khắc mấu chốt, vẫn là tên tội phạm áo tím càng thêm bình tĩnh, hắn ta quát hai người còn lại: “Cho dù gặp phải tình huống như thế nào thì trước tiên phải khống chế được tên cuồng thám này rồi tính tiếp! Hôm nay, cho dù kế hoạch của chúng ta không thành công thì chỉ cần bắt được tên cuồng thám, trở về cũng có cái để giao nộp!”

“Được!” Tên tội phạm áo đỏ đã không kìm nén được nữa, cầm con dao găm bóng loáng, vận sức chờ phát động.

“Cứt chó, đúng là cứt chó!” Lúc này, Amerola đã phát điên rồi, dùng tiếng Anh mắng: “Tại sao cái số của tôi lại kém như vậy chứ, những kẻ nào đây?”

“Amerola” Triệu Ngọc ý thức được Amerola không phải là đồng bọn của đối phương, ánh mắt hắn sáng lên, nghĩ ra một kế, vội vàng nói: “Nhanh! Cùng tôi xử lý mấy người này! Tôi cam đoan hôm nay sẽ không làm khó cô!”

“Cái gì?” Lúc này Amerola mới nhìn thấy trên cánh tay của Triệu Ngọc đầy máu tươi, nhíu mày nói: “Anh… có ý gì? Các người không phải là cùng một bọn sao?”

“Mẹ nó…” Triệu Ngọc nhanh chóng khoát tay: “Đám người này đang lắp đặt đạn hạt nhân ở trong tòa cao ốc, nếu như chúng ta không thể khống chế được bọn chúng thì bọn chúng sẽ cho phát nổ đấy!”

“…” Amerola đã hoàn toàn bị vây lại, nhưng khóa quấn kim loại trong tay vẫn không tự giác nhắm về phía ba tên tội phạm.

“Cái gì? Đạn hạt nhân?” Tên tội phạm áo đỏ nghe hiểu tiếng Anh, hắn ta đầu tiên là sững sờ, sau đó lại nhìn đồng bọn một cái, mới nhún vai nói bằng tiếng Anh: “Anh thật là biết nói đùa! Giờ lại thành đạn hạt nhân rồi!”

“Vậy anh nói xem, thứ có thể phá hủy tòa cao ốc là cái gì?” Triệu Ngọc dùng phép khích tướng, muốn đối phương nói ra đáp án.

Nhưng mà kẻ địch vô cùng khôn lỏi, không bị mắc lừa.

“Đừng nói nhảm! Tiết kiệm thời gian đi!” Tên tội phạm áo tím giữ lấy cổ của mình, tức giận nói: “Nhanh lên, khống chế bọn chúng trước, cho dù thật sự có người tấn công, chúng ta vẫn có thể dùng bọn chúng làm con tin!”

Mặc dù đối phương không có động tác gì tiếp theo, thế nhưng thông qua cách nói chuyện của bọn chúng, Triệu Ngọc vẫn có thể đoán ra được một chuyện, đám người này tuyệt đối không nói mò, bọn chúng thật sự đã lắp đặt vật trí mạng nào đó trong tòa cao ốc này.

Cho nên dù thế nào đi nữa, mình cũng không thể để cho máy cản tín hiệu mất đi hiệu lực được, nếu không, bọn chúng có thể sử dụng điều khiển từ xa khiến vật trí mạng kia phát nổ bất cứ lúc nào.

Chính vì như vậy, nên mình phải không chế đám người này lại mới được.

Thế là Triệu Ngọc dứt khoát dùng tiếng Ả Rập nói với Amerola: “Amerola, tôi không lừa cô, nếu như cô không giúp tôi xử lý bọn chúng thì chúng ta đều không thể sống sót được đâu!”

“Haizz…” Amerola bất đắc dĩ nhún vai, lắc đầu nói: “Triệu Ngọc, đây là chuyện của anh, nếu như đã có nguy hiểm thì tôi vẫn nên rút lui trước!”

Nói xong, Amerola uốn gối xoay người, làm xong động tác chuẩn bị chạy trốn.

“Con mẹ nó, cô thật sự đúng là con mẹ nó ích kỷ! Cô quên chúng ta đã từng là đồng chí kề vai chiến đấu sao?” Triệu Ngọc phiền lòng.

“Nhưng mà lập trường của chúng ta khác biệt, tôi đâu muốn trở thành tội phạm của anh!” Trong mắt Amerola lóe lên một ánh sáng, nói: “Trừ phi… Anh đồng ý hợp tác với tôi! Cùng tôi hưởng tình báo trong kho báu của Tịch Vĩ…”

Kết quả, Amerola còn chưa nói rõ ràng hai chữ “Tịch Vĩ” thì tên tội phạm áo đỏ đã lẻn tới bên cạnh, đâm một nhát dao về phía Amerola!

A!!!

Amerola hét lên một tiếng, nhanh chóng dùng khóa quấn kim loại quấn lại, vừa lúc ghìm chặt cổ tay tên tội phạm áo đỏ, để hắn ta không với tới được nữa.

Thế nhưng hảo hán không đấu nổi nhiều người, Amerola vừa mới quấn được cổ tay của tên tội phạm áo đỏ thì tên tội phạm áo hoa đã nhảy lên đạp trúng bả vai của Amerola.

A!!!

Amerola lại hét lên một tiếng, cả người bị đá bay ra, đập trúng Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc đã có chuẩn bị, ỷ vào thuốc bổ sung năng lượng vẫn chưa biến mất, hắn duỗi hai tay ra, vững vàng ôm lấy Amerola vào trong lòng.

Không chỉ là ôm lấy, hơn nữa còn thuận thế quay một vòng trên không trung, khung cảnh vô cùng kiều diễm, mập mờ.

“Wow…” Triệu Ngọc cảm thán: “Mấy ngày không gặp mà dáng người của cô đẹp hơn rồi đấy!”

Mặc dù Triệu Ngọc nói tiếng Trung, nhưng Amerola vẫn có thể nghe hiểu được, vốn định đáp lại Triệu Ngọc một câu nhưng sau khi hé miệng, cô ta lại đau đến mức không sống nổi nữa.

Không thể nào!?

Triệu Ngọc trợn tròn mắt, cú đá này lợi hại như vậy sao?

“A!!!” Amerola cắn răng, đau đớn cảm thán: “Triệu Ngọc à, chỉ cần gặp phải anh là chắc chắn không có chuyện gì tốt!”

Người đẹp vừa mới nói xong, ba tên tội phạm đã cùng nhau xông lên phía trước, cùng nhau tấn công bọn họ…

Mà trong lúc bọn chúng đánh nhau kịch liệt, Lý Thiến vốn đang hôn mê đã tỉnh lại.

Nữ minh tinh này thật sự khôn khéo, cô ta đầu tiên từ từ nhắm hai mắt giả vờ ngất, sau khi nghe thấy tiếng đánh nhau thì mới híp mắt quan sát một cái.

Tiếp theo, cô ta phát hiện ra không có ai chú ý tới mình thì nhanh chóng lộn nhào biến mất trong hành lang tối mịt…