Chương 2304 Tôi muốn lên hot search
Trước kia, Triệu Ngọc đã phái Đinh Lam điều tra tài liệu tường tận về Lý Lệ Nhã giúp mìnhTrên lý thuyết, những công việc điều tra tiêu hao thời gian và tinh lực như thế này, phía phòng Đặc Cần sẽ có nhân viên chuyên nghiệp đảm nhận, không cần Triệu Ngọc tự mình xem xét.
Nhưng mà Triệu Ngọc đã có thói quen, bất kể là vụ án nào đi nữa, hắn cũng nhất định phải được tự mình xem để có tính toán trong lòng.
Điều Triệu Ngọc cảm thấy bất ngờ là tài liệu về Lý Lệ Nhã không hề phức tạp, lý lịch của cô ta có vẻ vô cùng đơn giản, nghiễm nhiên là một thiên kim nhà giàu điển hình!
Học hành giỏi giang, rất nhiều sở thích, cuộc sống phong phú, có tiền, xinh đẹp, tự do, tùy hứng vân vân… vân vân…
Chỉ xét từ những tài liệu này thì không thể phát hiện bất kỳ điều gì khác thường.
Trừ việc xem xét những tài liệu này ra, Triệu Ngọc còn cẩn thận đọc quỹ tích sinh hoạt, những hình ảnh hoạt động truyền thông tham dự trước kia và một số đoạn video của Lý Lệ Nhã một lượt.
Điều tra đến hơn nửa đêm, sau khi xem xong tất cả các tài liệu, hắn vẫn không tìm thấy bất kỳ điểm đáng ngờ nào.
Có vẻ như cô thiên kim nhà giàu trẻ tuổi xinh đẹp này chỉ là một cô gái sống cuộc sống vui vẻ, hoàn toàn không liên quan tới những tội ác âm u.
Chẳng lẽ…
Triệu Ngọc nhíu chặt mày, bắt đầu nói thầm, mình thật sự nghi ngờ sai người rồi sao?
Sở dĩ những tên tội phạm đó buông tha Lý Lệ Nhã, là vì cô ta không biết chuyện, không có uy hiếp?
Hay là…
Chậc chậc…
Sắp xếp lại tài liệu về Lý Lệ Nhã, Triệu Ngọc lấy danh sách những vị khách bị hoài nghi ra, xem xét đơn giản một lần.
Trước kia, Triệu Ngọc đã phỏng đoán mục đích chân thật của những tên tội phạm đó có thể là nhân cơ hội diệt trừ một nhóm hoặc một người nào đấy trong số các vị khách này.
Nếu suy luận này thành lập thì người này chắc chắn phải có thù oán hoặc mâu thuẫn gì đó với Lý Phú Hào, nhưng mà… Phòng Đặc Cần điều tra lâu như vậy mà vẫn không tìm được đối tượng nào đặc biệt khả nghi.
Lý Phú Hào có tiếng hào sảng, hiếm khi xảy ra mâu thuẫn với người khác, hơn nữa bởi vì ông ta đã làm không ít hoạt động từ thiện, cho nên quan hệ với giới truyền thông cũng rất hữu hảo.
Cũng chính vì thế nên những người đứng về phía Lý Phú Hào rất coi trọng vụ việc lần này, không ngừng yêu cầu cảnh sát mau chóng cho một lời giải thích.
Bây giờ, Lý Lệ Nhã lại bị Triệu Ngọc chọc tức, cũng liên tiếp gây áp lực, nếu còn không làm rõ chân tướng, chỉ sợ sau này sẽ còn khó khăn hơn.
⚝ ✽ ⚝
Sau khi xem xong tài liệu của những người này, Triệu Ngọc phân tích và ghi chép lên sổ, sau đó tự dặn mình nhớ kỹ công việc ngày mai phải làm, ví dụ như phải đi Cục Cảnh sát thẩm vấn nữ sát thủ Haiya kia.
Phải xem xét lại những đoạn video giám sát quan trọng trong đại sảnh lúc vụ việc tại cao ốc Phú Hào diễn ra, xem những nhân vật khả nghi này có phản ứng gì đặc biệt hay không, hoặc là tìm ra cá lọt lưới từ trong đó vân vân…
Ngoài ra, Triệu Ngọc còn viết tên một người vào trong sổ – Tịch Mộng Na!
Hắn cho rằng nếu hạn định là tối ngày mai mà cuộc điều tra vẫn chưa có tiến triển thì hắn phải đi gặp người phụ nữ này một lần, xem thử cô ta định nói thế nào?
Đợi đến lúc hắn ghi chép xong hết rồi mới thu thập tài liệu gọn gàng lại, tắt đèn đi ngủ.
⚝ ✽ ⚝
Lúc này đã là nửa đêm canh ba rồi, Triệu Ngọc chợt cảm thấy mỏi mệt, ngáp một cái rồi nhẹ nhàng chui vào trong ổ chăn.
Hắn biết, ngày hôm nay hưng phấn quá mức, cứ theo đà này thì không thể nào ngủ được.
Bởi vậy, sau khi nằm xuống, hắn dùng một liều thuốc ngủ tàng hình, muốn nhanh chóng rơi vào giấc ngủ.
Ai mà ngờ được, hắn vừa mới uống thuốc xong thì Lý Kết bên cạnh đột nhiên vui sướng hoa chân múa tay, hưng phấn kêu lên: “A kỳ cát thiết ba oa, oa lý khốc tư cổ…”
Úi giời…
Triệu Ngọc hoảng sợ, nhanh chóng dậy bật đèn.
Nhưng sau khi bật đèn bàn lên lại phát hiện Lý Kết đã ngủ rất sâu, có vẻ như vừa rồi chẳng xảy ra chuyện gì cả.
Hầy…
Triệu Ngọc đổ mồ hôi lạnh, lúc này mới biết, hóa ra cậu nhóc này đang nói mớ!
Toát mồ hôi…
Không ngờ đứa bé này nói mớ bằng tiếng nước ngoài!
Xem ra, tiếng mẹ đẻ đúng là tiếng mẹ đẻ, cả đời cũng sẽ không quên.
Thuốc ngủ phát huy tác dụng rất nhanh, cuối cùng Triệu Ngọc cũng ngừng suy nghĩ, chìm vào trong mộng…
Một đêm yên bình.
Ngày hôm sau thức dậy, Triệu Ngọc và Lý Kết cùng nhau rửa mặt, ăn mặc chỉnh tề, chống nạng đi đến nhà hàng ăn bữa sáng.
Sau đó, hắn giao cậu bé cho Đinh Lam chăm sóc, rồi quay về Cục Cảnh sát Ma Đô dưới sự hộ tống của các nhân viên đặc công.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, hắn định vừa đến Cục Cảnh sát là sẽ đi thẩm vấn nữ sát thủ Haiya ngay.
Nhưng không nghĩ tới là hắn mới vừa đến văn phòng trong phòng Đặc Cần, đã thấy một người quen, là ngôi sao Lý Thiến!
“Hả? Sao lại là cô?” Triệu Ngọc nhìn thấy Lý Thiến đang ngồi đối diện một viên cảnh sát, thong dong ăn kẹo cao su.
“Cảnh sát Triệu, cuối cùng anh cũng đến rồi” Lý Thiến nhìn thấy Triệu Ngọc, giống như thấy cứu tinh vậy: “Tôi đã bị các anh hỏi liên tục mấy tiếng ở đây rồi, vẫn chưa xong à? Sáng nay tôi còn chưa ăn cơm đâu, các anh có bao bữa sáng không?”
“Đợi một chút đã…” Triệu Ngọc để nạng qua một bên, hỏi: “Không phải cô ở bệnh viện à? Sao lại chạy đến chỗ này rồi?”
“Hả? Anh còn hỏi ngược lại tôi nữa hả?” Lý Thiến nói: “Mới sớm tinh mơ, tôi đã bị các anh đưa đến đây, nói cái gì mà muốn tiến hành lấy lời khai, còn có lưu lai lịch tin tức gì gì đó, tôi đã đợi lâu lắm rồi, sao vẫn chưa có động tĩnh gì cả?”
“Xin ngài… Ừm…” Nhân viên đặc công bên cạnh giải thích: “Xin ngài chờ thêm một lát! Chúng tôi cần nhờ ngài giúp đỡ chúng tôi phân biệt vài người bị tình nghi thông qua video clip và hình ảnh!”
“Ngài cũng biết đấy, trong số những tên tội phạm đó, có rất nhiều người ngụy trang thành bảo vệ, vì ngài từng trao đổi với bọn họ cho nên chúng tôi hy vọng ngài có thể giúp chúng tôi phân biệt những người này…”
“Tôi biết, tôi biết…” Lý Thiến mất kiên nhẫn nói: “Không phải tôi mới vừa giải thích với anh à? Tôi bị bọn họ đánh ngất xỉu, tôi không thấy gì hết mà?”
“Tôi chỉ biết là những người khác gọi người đánh tôi ngất xỉu là đội trưởng… Những chuyện khác tôi thật sự không biết gì hết…”
Hửm?
Nghe thấy Lý Thiến nói vậy, Triệu Ngọc bỗng nhiên nghĩ ra điều gì, vội vàng kéo Lý Thiến sang một bên, nhỏ giọng nói: “Lý Thiến, cô qua đây một chút, tôi nói vài câu với cô!”
“Wow!” Lý Thiến nhìn thấy Triệu Ngọc không chống nạng cũng vẫn tung tăng, lấy làm kinh hãi: “Anh… Chân của anh không sao à? Toàn là giả vờ hết hả?”
“Qua đây…” Triệu Ngọc mặc kệ những chuyện khác, chỉ lo kéo Lý Thiến vào một góc khuất, nói: “Vừa hay nhìn thấy cô, tôi có mấy câu hỏi hy vọng cô trả lời giúp tôi một cái…”
“Đợi đã!” Lý Thiến có vẻ thông minh, lúc này ngửi được mùi vị nào đó, gấp gáp cắt ngang Triệu Ngọc, hỏi ngược lại: “Cảnh sát Triệu, nếu câu trả lời của tôi có thể cung cấp trợ giúp cho anh, vậy thì… có lợi gì không?”
“…” Triệu Ngọc cắn răng: “Cô muốn ưu đãi gì?”
“Giống như lần trước ấy…” Trong mắt Lý Thiến lóe ánh sáng hưng phấn: “Sau khi giải quyết chuyện này, tôi muốn kể những chuyện tôi đã trải qua trong cao ốc Phú Hào lúc truyền thông phỏng vấn, được không?”
“Cô…” Triệu Ngọc không nói gì.
“Năn nỉ anh mà” Lý Thiến năn nỉ: “Mọi người đều nói đại nạn không chết tất có hạnh phúc cuối đời, chuyện ở đảo Vĩnh Tiến đã giúp tôi rất nhiều, tôi hy vọng vụ việc tại cao ốc Phú Hào lần này có thể khiến tôi nổi tiếng!”
“Anh nghĩ đi, lúc ấy…” Lý Thiến kích động nói: “Tôi biết rõ rành rành trong cao ốc có nguy hiểm, nhưng vẫn không để ý đến an nguy của mình, dứt khoát kiên quyết vọt vào trong đại sảnh, cứu giúp những người vô tội đó!”
“Nếu tôi chỉ chạy trốn một mình thì sẽ không bị những tên tội phạm đó bắt được lần thứ ba, phải không?
“Tuy rằng tôi không thành công, nhưng chuyện này có thể chứng minh nhân phẩm của tôi, chắc chắn có thể lên hot search! Thế là…” Lý Thiến khát khao: “Mức độ nổi tiếng của tôi sau này nói không chừng có thể vượt qua ngôi sao Lan Thái Nghiên luôn đấy!”