← Quay lại trang sách

Chương 2303 Có vấn đề không?

“Anh rể… Lý Kết đã ngủ rồi!” Trong phòng khách sạn, Đinh Lam nói với Triệu Ngọc: “Đây là giường lớn, nếu anh cảm thấy không thoải mái thì hai chúng ta đổi phòng nhé? Em ở đây với cậu bé?”“Không cần, không cần đâu!” Triệu Ngọc nói: “Anh nhất quyết dẫn thằng bé tới đây là muốn tạo mối quan hệ thân thiết như với con ruột vậy, bằng không thì sao có thể làm một người cha nuôi xứng chức được?”

“Em nghe nói…” Đinh Lam cười nói: “Trước kia anh chỉ từng nuôi một con chó thôi, chưa từng nuôi người! Nếu như không thích ứng thì cứ việc tìm em…”

“Sao cái câu nói này…” Triệu Ngọc nhíu mày: “Nghe cứ như thể em từng nuôi trẻ con ấy! Yên tâm đi, thằng bé đã sáu tuổi, đâu cần anh đút sữa, đi đi, đi đi…”

“Ừm… Vậy được rồi!” Đinh Lam bỗng nhiên nghiêm túc nói: “Anh rể à, có chuyện này em phải nói với anh mới được, lần tụ họp gia đình hôm nay đúng là tuyệt vời! Khiến em cảm thấy… vô cùng hạnh phúc!

“Tuy em không họ Miêu, nhưng mà… Em… Ừm…” Bởi vì kích động, Đinh Lam nhất thời nghẹn ngào, chỉ cầm viên đá quý mà Hứa Cầm tặng cho cô thôi trong mắt cũng đã phiếm nước mắt hạnh phúc, nói: “Có mọi người… thật tốt!”

Triệu Ngọc không nghĩ tới Đinh Lam lại kích động như vậy, nên nhẹ nhàng mà ôm cô một cái.

“Cảm ơn anh, tổ chức lần họp mặt này, em là…” Đinh Lam nói lời thật lòng: “Đây là lần đầu tiên em nhìn thấy cha nuôi mẹ nuôi có thể ở chung một cách hòa bình!”

“Em Lam à” Triệu Ngọc vỗ vỗ bả vai của Đinh Lam nói: “Sau này chúng ta vĩnh viễn là người một nhà! Chuyện của mọi người chính là chuyện của Triệu Ngọc anh đây, nhớ rõ, nếu có gặp khó khăn gì thì nhớ tìm anh rể của em đấy!”

“Ừm…” Đinh Lam cũng nhẹ nhàng ôm lại Triệu Ngọc, nói: “Em nhớ rồi! Anh rể, anh là người tốt, là một người thân đáng tin cậy!”

“À… Ừm…” Triệu Ngọc giữ thái độ hoài nghi, sờ sờ gáy, nói: “Anh là người tốt hả? Câu này nghe thật là lạ tai…”

Một câu này khiến cho em vợ không biết đáp lại thế nào nữa, lại nói chuyện với Triệu Ngọc thêm vài câu, rồi cô mới dặn dò Triệu Ngọc nghỉ ngơi cho sớm, sau đó rời khỏi phòng.

Sau khi cửa đóng lại, trong lòng Triệu Ngọc nảy sinh một tia mềm mại, bao lâu rồi, có vẻ như cũng có người từng nói mình là người tốt thì phải!

Tuy bây giờ mình đã trở thành cuồng thám, nhưng hắn lại vẫn có chút buồn bã, không biết hai chữ “người tốt” này, rốt cuộc có thích hợp với mình hay không?

Ánh đèn trong phòng dịu dàng, vô cùng yên tĩnh.

Triệu Ngọc xoay người, vừa tháo cà vạt, cởi nút thắt quần áo, vừa nhìn đứa bé đang ngủ say trên giường lớn, trong lòng lại cảm thấy buồn bã.

Đúng là không thể tưởng tượng nổi, không ngờ mình lại làm cha nuôi của người ta, hơn nữa, con nuôi của mình còn là con ruột của vua đặc công, thậm chí… còn là người nước ngoài, là con lai…

Hôm nay, sau những lời cảm khái của Hứa Cầm, Triệu Ngọc đã nhận ra quan hệ giữa vợ chồng Miêu Khôn và Lee Bon Seong thật sự rất thân thiết.

Tuy mỗi người có một lập trường khác nhau, nhưng tình bạn giữa bọn họ lại là chân thành, cho nên Hứa Cầm chẳng những không phản đối mà còn vô cùng ủng hộ việc hắn nhận nuôi Lý Kết.

Nhìn Lý Kết đang ngủ say, Triệu Ngọc không kìm lòng được nghĩ, sau này liệu thằng nhóc này có trở thành một vị đặc công ưu tú giống như cha ruột của cậu bé hay không?

Đối với một đứa nhóc sáu tuổi mà nói, Lý Kết có sự trưởng thành khác hẳn với bạn cùng trang lứa, cậu bé vô cùng lễ phép, nói chuyện khéo léo, hơn nữa cũng không tức giận lung tung, cũng không nhõng nhẽo…

Giống như, cậu bé bẩm sinh đã biết phải làm thế nào mới khiến người khác vui vẻ, làm cho người ta yêu thích mình.

Đứa trẻ như vậy, có lợi cũng có hại, nếu sau này dạy dỗ tới nơi tới nhốn, chắc chắn có thể phát huy tài năng cống hiến cho quốc gia, nhưng nếu như vào con đường tà đạo thì không cách nào cứu vãn được.

⚝ ✽ ⚝

Tuy Triệu Ngọc chưa từng nuôi trẻ con, nhưng hắn lại rất có mắt nhìn người.

Cho nên hắn quyết định sau này hễ có thời gian là phải ở bên cạnh Lý Kết nhiều hơn, dẫn cậu bé đi lên con đường chính xác.

Đợi đến khi nhiệm vụ lần này chấm dứt, mình phải đi dạo Ma Đô cùng với cậu bé, để cho cậu bé học thêm nhiều kiến thức…

Suy nghĩ xong chuyện của Lý Kết, Triệu Ngọc bắt đầu tắm rửa, tẩy sạch mỏi mệt một ngày.

Bởi vì lần trước sử dụng máy chỉnh khớp xương tàng hình nên vết thương trên đầu gối của hắn không quá nghiêm trọng, ban ngày ngồi xe lăn, hoặc là chống nạng, cũng chỉ là làm cho người khác xem thôi.

Bằng không, mình gây ra chuyện kinh thiên động địa như vậy, nếu không bị thương gì hết thì đúng là khiến người ta ngứa mắt.

Có điều cũng không thể xem như hoàn toàn không sao, máy chỉnh khớp xương tàng hình chỉ bảo đảm xương cốt phục hồi như cũ, còn những tổn thương khác thì vẫn tồn tại, cho nên dù Triệu Ngọc vẫn có thể đi đường, nhưng rất khó khăn.

Mặt khác, khi đánh nhau với mấy tên tội phạm đó, trên người hắn cũng bị chém không ít lần, tuy thuốc cầm máu có thể trợ giúp cầm máu, nhưng những chỗ khâu vẫn không thể để thấm nước.

Cho nên Triệu Ngọc chỉ lau qua một cái thôi, không dám tắm thật.

Sau khi tắm rửa xong, Triệu Ngọc không lên giường nghỉ ngơi ngay, mà là đi đến trước bàn làm việc, mở tài liệu trên máy vi tính, chuẩn bị tiếp tục điều tra vu án.

Không có cách nào khác, nếu cấp trên yêu cầu trong vòng hai mươi bốn giờ phải điều tra rõ ràng vụ việc tại cao ốc Phú Hào, thì đương nhiên Triệu Ngọc cũng phải góp một phần sức lực.

Tuy bây giờ bọn họ đã biết lai lịch của tên tội phạm có thể là tổ chức ám sát Dạ Xoa trong truyền thuyết, nhưng mà mục đích bọn họ phát động tấn công và chân tướng sát hại Lý Phú Hào thì vẫn chưa biết được.

Triệu Ngọc không lo lắng hạn lệnh hai mươi bốn giờ của cấp trên, hắn chỉ cảm thấy với vụ tấn công quy mô lớn như vậy, trong đó tất nhiên sẽ có cá lọt lưới.

Những con cá lọt lưới này hoặc là đang trốn chạy, hoặc là đang rục rịch chờ thời cơ trả thù.

Cho nên mình phải nhanh chóng điều tra ra chân tướng, tìm ra những người này, để tránh sau này sẽ xảy ra chuyện khác lớn hơn nữa.

Trong lúc chờ đợi máy vi tính khởi động máy, Triệu Ngọc đưa tay xoa xoa trán, trong đầu lại nghĩ tới những lời cha vợ nói với mình hôm nay.

Xuất phát từ góc độ một người cha, Miêu Khôn nói rất có lý.

Nếu mình kết hôn với Miêu Anh thì chắc chắn sẽ sống cuộc sống giống như Miêu Khôn và Hứa Cầm trước kia vậy, chậm trễ cả công việc lẫn gia đình.

Nếu bây giờ mình và Miêu Anh rời khỏi, chỉ làm cảnh sát điều tra của tổ điều tra đặc biệt thì chắc chắn có thể giảm bớt áp lực, sau này sẽ sống một cuộc sống hạnh phúc mỹ mãn.

Nhưng mà… nếu tiếp tục ở lại phòng Đặc Cần thì sau này… Bọn họ rất có khả năng sẽ bước lên vết xe đổ của vợ chồng Miêu Khôn, cuối cùng ly hôn, thậm chí đánh mất tình cảm trong năm tháng dài dòng…

Như vậy… mình nên lựa chọn như thế nào đây?

Sự nghiệp của mình vốn dĩ là phá án, như vậy… không làm đặc công, ảnh hưởng chắc là không quá lớn nhỉ?

Nhưng mà Triệu Ngọc cũng không lừa gạt chính mình, hắn biết trong lòng mình luôn có một dòng máu nóng sôi trào, khiến hắn thích khiêu chiến, thích trèo lên núi cao, chiến thắng khó khăn.

Nói thật, sau khi hoàn thành nhiều nhiệm vụ của phòng Đặc Cần như vậy, mặc dù có rất nhiều lần cửu tử nhất sinh, nhưng Triệu Ngọc đã hơi nghiện cuộc sống như vậy rồi.

Cảm giác đó hệt như lúc hắn mới vừa tiến vào tổ điều tra đặc biệt, phá năm vụ án lớn huyền bí ấy.

Cho nên hắn biết hắn là người cùng đường với cha vợ, nếu muốn mình buông tay sự nghiệp thì không phải chuyện dễ dàng…

Lúc này, máy vi tính đã được khởi động, Triệu Ngọc mới định thần lại từ trong suy nghĩ sâu xa.

Haizzz!

Về chuyện có rời khỏi hay không, chờ đến lúc rảnh rỗi rồi hãy suy nghĩ tiếp vậy, giờ vẫn nên quan tâm vụ án trước mắt thì hơn!

Vì thế Triệu Ngọc thu hồi suy nghĩ, bắt đầu nghiêm túc nghiên cứu tài liệu.

Lần này, tài liệu Triệu Ngọc nghiên cứu chỉ quay xung quanh một người, đó là con gái của Lý Phú Hào – Lý Lệ Nhã!

Cho dù lúc dò hỏi hồi ban ngày, cô ta không để Triệu Ngọc bắt được điểm đáng ngờ, nhưng vì sự mẫn cảm nào đó mà Triệu Ngọc cảm thấy người phụ nữ này không đơn giản!

Biểu hiện của cô ta trông có vẻ rất bình thường, nhưng mà quá bình thường ngược lại càng khiến Triệu Ngọc hoài nghi hơn.

Hắn cảm thấy người phụ nữ này biểu hiện bình thường như thế thì chỉ có thể vì nguyên nhân, một là cô ta không có bất kỳ vấn đề gì, hoàn toàn không biết gì về chuyện cha của cô ta hết!

Mà một khả năng khác: người phụ nữ này là một thiên tài ngụy trang, cô ta đã chuẩn bị từ đầu!

Như vậy… rốt cuộc người phụ nữ này có vấn đề hay không?