← Quay lại trang sách

Chương 2306 Băng gạc dính máu

“Anh… làm sao vậy?” Lý Thiến sợ tới mức không biết làm sao, nhưng vẫn làm theo lời dặn của Triệu Ngọc, bật video clip vừa rồi lênTriệu Ngọc nhanh chóng cướp lấy di động, cẩn thận quan sát, càng xem càng kinh hãi, gần như dán cả khuôn mặt mình lên màn hình.

“Anh… không sao chứ?” Lý Thiến khó hiểu: “Anh đang xem cái gì vậy?”

“Điện thoại di động, điện thoại di động…” Triệu Ngọc cầm di động nói với Lý Thiến: “Cô hãy cho tôi mượn điện thoại di động của cô một lát… Tôi sẽ trả lại cho cô sau…”

Nói xong, Triệu Ngọc không nói thêm lời nào, lập tức chạy như bay ra ngoài cửa, chỉ nháy mắt đã biến mất.

“Này… Này này này…” Lý Thiến hô to đuổi theo: “Anh đi đâu vậy? Anh đi rồi thì tôi phải làm sao?”

“Cô Lý, cô Lý…” Tuy viên cảnh sát kia cũng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng vẫn ngăn Lý Thiến lại, nói: “Công việc… Công việc xác nhận tội phạm của chúng ta còn chưa kết thúc đâu!”

“Phiền cô hãy phối hợp một chút…”

“Haizzz!” Lúc này Lý Thiến mới thở dài, không thể không dừng bước lại, đặt mông ngồi xuống ghế…

Còn bên phía Triệu Ngọc, sau khi chạy như bay ra khỏi văn phòng, hắn lập tức chạy tới phòng khám nghiệm tử thi.

Triệu Ngọc không đi một mình, mẹ vợ Hứa Cầm suy nghĩ cho an nguy của hắn nên đã phái đặc công có kinh nghiệm luôn đi theo bảo vệ hắn.

Giờ phút này nhìn thấy Triệu Ngọc bỗng nhiên chạy vào phòng khám nghiệm tử thi, bọn họ vừa theo Triệu Ngọc vừa lấy điện thoại ra gọi cho Hứa Cầm để báo cáo tình hình.

“Mau lên!” Sau khi tiến vào phòng khám nghiệm tử thi, Triệu Ngọc nói với pháp y phụ trách khám nghiệm tử thi: “Mau lấy vật phẩm tùy thân của tên tội phạm cuối cùng cho tôi xem… Nhanh lên nào!”

Tên tội phạm cuối cùng mà Triệu Ngọc nói đến chính là tên tội phạm đồ tím cầm đầu bọn tội phạm.

Nhân viên pháp y phụ trách khám nghiệm tử thi ngây ra một lúc, tuy Triệu Ngọc không mang tài liệu theo, nhưng anh ta biết lai lịch của Triệu Ngọc nên lúc này cũng không dám cản trở, nhanh chóng mở ngăn tủ đựng vật chứng ra, lấy vật phẩm tùy thân của tên tội phạm đồ tím ra.

Triệu Ngọc tìm kiếm vài cái, sau khi phát hiện có rất nhiều vật chứng mới chỉ vào cổ của mình, nói với nhân viên pháp y phụ trách khám nghiệm tử thi: “Mau! Anh giúp tôi lấy miếng băng gạc kia ra nhanh lên…”

“Băng… Băng gạc?” Nhân viên pháp y phụ trách phòng khám nghiệm tử thi không rõ lắm: “Trên… trên cổ à?”

“Đúng vậy!” Triệu Ngọc nói: “Lúc trước tôi có dùng chai rượu đâm vào cổ của hắn ta, sau đó… Trên cổ của hắn ta có quấn một miếng vải, bây giờ tôi muốn xem miếng băng vải đó!”

“À… À… Tôi biết rồi!” Nhân viên pháp y phụ trách phòng khám nghiệm tử thi hiểu ra tình hình, vội vàng tìm kiếm, nhanh chóng tìm ra một cái túi vật chứng.

Cái túi lớn đó trong suốt, có thể nhìn thấy trong túi chứa một cái băng vải dính máu…

“À…” Triệu Ngọc lấy băng vải xem, rồi vỗ đầu nói: “Băng vải đã bị mở ra rồi à! Tôi muốn xem cái… lúc mà nó bị băng lại á…”

“À… Có… Có ảnh đây, trên báo cáo khám nghiệm tử thi cũng có đấy! Anh chờ một chút…” Cuối cùng nhân viên pháp y phụ trách phòng khám nghiệm tử thi cũng hiểu ý của Triệu Ngọc, nhanh chóng đi sang quầy hồ sơ bên cạnh, lấy báo cáo khám nghiệm tử thi của tên tội phạm đồ tím ra.

Sau khi mở ra, anh ta lại tìm kiếm những bức ảnh có liên quan, đưa tới trước mắt Triệu Ngọc.

“Đúng, đúng rồi!” Triệu Ngọc vừa nhìn thoáng qua thì lập tức cảm thấy máu trong người sôi lên sùng sục, hắn chỉ vào băng vải trên ảnh nói: “Anh nhìn thử xem… Các anh mau nhìn xem, có phải nút thắt trên băng vải này không giống nút thắt bình thường hay không?”

“Hả?” Nhân viên pháp y phụ trách phòng khám nghiệm tử thi nhìn kỹ một phen, gật đầu nói: “Đúng vậy, đây không phải thủ pháp băng bó thường dùng trong y học, thời này đâu còn ai thắt nút kiểu này chứ? Mọi người toàn dùng băng vải đàn hồi có tính tự dính, sau khi quấn xong chỉ cần nhấn một cái là đã cố định được rồi!”

“Cậu cảnh sát…” Nhân viên pháp y phụ trách phòng khám nghiệm tử thi tò mò: “Chuyện này có vấn đề gì sao? Có thể là trong túi cấp cứu của tên tội phạm không có băng dính, hoặc là băng vải đàn hồi, cho nên mới thắt một nút như vậy?”

“Không phải như vậy!” Ai ngờ, Triệu Ngọc lại vẫn chưa nói gì, sau lưng bỗng nhiên vang lên giọng nói của mẹ vợ Hứa Cầm: “Chúng tôi tìm được hộp cấp cứu có dấu vết đã sử dụng tại hiện trường, trong hộp có tất cả mọi thứ!”

“Tôi đoán…” Hứa Cầm chỉ vào báo cáo khám nghiệm tử thi: “Hắn ta phải thắt một nút thắt trên cổ là vì hắn ta xuất huyết vô cùng nghiêm trọng, hắn ta muốn dùng nút thắt cầm máu!”

“Mẹ…” Triệu Ngọc đánh giá Hứa Cầm, không nghĩ tới mẹ vợ tới nhanh như vậy.

“Triệu Ngọc… Cậu đã phát hiện ra chuyện gì vậy?” Hứa Cầm nghiêm mặt, bình tĩnh hỏi han: “Vì sao lại vội vã như vậy?”

“Ừm…” Triệu Ngọc nhìn đặc công bên cạnh, muốn nói lại thôi.

Hứa Cầm hiểu ý của Triệu Ngọc, lập tức cho bọn họ lui ra ngoài, trong phòng chỉ còn nhân viên pháp y phụ trách phòng khám nghiệm tử thi kia thôi.

“Mẹ… Ừm…” Triệu Ngọc vừa định gọi mẹ vợ, nhanh chóng chữa lại nói: “Sếp Hứa, mời bà xem cái này…”

Triệu Ngọc lấy di động của Lý Thiến ra, phát đoạn phim có mặt Lý Lệ Nhã cho Hứa Cầm và nhân viên pháp y phụ trách phòng khám nghiệm tử thi xem.

“À…” Hứa Cầm khẽ nhíu mày, có vẻ do dự hỏi han: “Cậu cảm thấy nút thắt mà Lý Lệ Nhã băng bó cho người bệnh trong phim giống với… nút thắt được băng trên cổ của tên tội phạm đồ tím?”

“Dạng nút thắt này đúng là không thường dùng” Nhân viên pháp y phụ trách phòng khám nghiệm tử thi nói: “Trông có vẻ giống nơ con bướm, bên phía chúng ta gần như không ai biết loại nút thắt này!”

“Đúng vậy!” Triệu Ngọc hưng phấn nói: “Nút thắt giống nhau thì ít nhất có thể chứng minh hai vấn đề!”

“Thứ nhất, nếu nút thắt là tự tên tội phạm đồ tím thắt vào, như vậy chắc chắn giữa hắn và Lý Lệ Nhã có sâu xa gì đó!”

“Thứ hai, cũng có một khả năng khác: băng gạc trên cổ tên tội phạm đồ tím là do Lý Lệ Nhã băng giúp hắn ta…”

“Ừm…” Cuối cùng Hứa Cầm cũng hiểu chuyện này lớn tới mức nào, lúc này mới căng thẳng nói: “Tôi nhớ lời khai của Lý Lệ Nhã rất rõ ràng, minh bạch…”

“Cô ta nói…” Triệu Ngọc tiếp lời: “Lúc ấy cô ta ngửi thấy mùi thối nồng nặc, lâm vào hôn mê, đến lúc cô ta tỉnh lại thì đã được cứu rồi!”

“Nhưng mà lúc ấy, Lý Thiến cũng có mặt trong căn phòng đó, nhưng Lý Thiến có thể lén lút chạy thoát ra ngoài…”

“Triệu Ngọc…” Hứa Cầm có vẻ rất nghiêm trọng: “Cậu vẫn cho rằng Lý Lệ Nhã cũng tham dự vào vụ việc tấn công lần này sao?”

“Nhưng mà… những tên tội phạm đó bắn chết Lý Phú Hào, mà chúng ta cũng đã chứng minh người chết đúng là cha ruột của Lý Lệ Nhã!”

“Có lẽ…” Triệu Ngọc suy đoán: “Lý Lệ Nhã cũng bị những tên tội phạm đó lừa vào tròng, nhưng bởi vì bản thân cô ta cũng tham dự vào việc này cho nên chỉ có âm thầm chịu đựng!”

“Nếu như vậy thì…” Hứa Cầm lắc đầu: “Vì sao tên tội phạm đồ tím lại không giết cô ta để diệt khẩu?”

“Suy nghĩ thử coi, cổ của hắn ta lúc ấy bị thương rất nghiêm trọng, nếu hắn ta muốn băng bó miệng vết thương thì phải đi vào trong phòng tìm hộp cấp cứu, sau đó tiến hành tự cứu!”

“Vào lúc đó, hắn ta và Lý Lệ Nhã có mặt trong cùng một căn phòng, nếu hắn ta muốn giết Lý Lệ Nhã diệt khẩu thì vô cùng dễ dàng!”

“Người bị giết là cha của Lý Lệ Nhã, sao hắn ta có thể không lo lắng đến khả năng sau này Lý Lệ Nhã sẽ tìm hắn ta trả thù, hoặc là làm bại lộ lai lịch của bọn chúng chứ?”

“Đúng vậy” Triệu Ngọc cắn răng nói: “Chuyện này đúng là quá vô lý! Nhưng mà… nếu chúng ta đã biết đến chuyện nút thắt thì con nghĩ… chúng ta có thể lợi dụng cái nút thắt này làm một vài chuyện!”

“Cậu…” Hứa Cầm lo lắng: “Cậu muốn làm cái gì? Cậu đừng có làm bậy nghe chưa? Bây giờ chúng ta không có chứng cứ xác thực!”

“Ừm… Con biết…” Triệu Ngọc nói: “Cho nên con còn phải ra sức thêm một chút nữa!”

Nói xong, Triệu Ngọc đưa miếng băng gạc dính máu kia cho nhân viên pháp y phụ trách phòng khám nghiệm tử thi, còn dặn dò thêm: “Phiền anh kiểm tra lại miếng băng gạc dính máu này một lần nữa, xem có thể tìm ra tế bào da của ai khác hay không!”

Nói xong, Triệu Ngọc lại nói với Hứa Cầm: “Sếp Hứa, mẹ hãy lập tức chuẩn bị xe cho con, con còn phải đi đến cao ốc Phú Hào lần nữa!”

“Mẹ cứ yên tâm” Triệu Ngọc chỉ vào Lý Lệ Nhã trong video clip và nói: “Nếu người phụ nữ này thực sự có vấn đề thì con nhất định sẽ điều tra ra, tuyệt đối không để cho cô ta trở thành cá lọt lưới đâu!”