Chương 2312 Tẩy bài (2)
“Tất cả những chuyện này phải kể từ lúc tôi được mười bốn tuổi…” Bên giường bệnh, Lý Lệ Nhã tiện tay châm một điếu thuốc, vừa nhả khói vừa nói với Triệu Ngọc: “Tôi nghĩ… Chắc các anh đã biết thân phận thực sự của Lundy rồi đúng không?”“Ở mặt ngoài là thủ phủ thế giới, nhưng trên thực tế là đầu sỏ của giới tội phạm, là một kẻ điên muốn dùng quyền lợi và tiền tài để điều khiển cả thế giới!”
“Năm tôi mười bốn tuổi, Lundy đang khống chế đế quốc tội phạm của ông ta ở Đông Nam Á, cần tìm một đồng bọn có năng lực hợp tác!” Có thể là vết thương cũ chưa lành, nên Lý Lệ Nhã vừa sờ chỗ bị thương của mình vừa nói: “Lúc ấy, chuyện làm ăn của cha tôi bởi vì bị những người cùng nghề chèn ép, vừa lúc gặp suy sụp trước nay chưa từng có…
“Cho nên cha tôi nhanh chóng bị Lundy lựa chọn…”
“Thật ra… Nói là bị lựa chọn, cũng có thể nói là không còn lựa chọn nào khác…” Lý Lệ Nhã nói: “Thế lực của Lundy như mặt trời ban trưa, không ai dám đắc tội ông ta cả!”
“Cho dù sau này cha tôi đã biết rõ gương mặt thật của Lundy nhưng cũng không dám cãi lời ông ta lần nào! Bởi vì cha tôi biết người phản bội Lundy chỉ có một kết cục, đó chính là chết!”
“Cha cô…” Triệu Ngọc hỏi: “Đã giúp bọn chúng làm gì?”
“Ừm…” Lý Lệ Nhã do dự một chút, cuối cùng vẫn nói ra: “Ông ấy làm… rất nhiều, toàn là mấy chuyện dơ bẩn…”
“Chèn ép công ty của những người làm cùng ngành, can thiệp nội chính của nước khác, ám sát đối thủ cạnh tranh, tạo ra tai nạn, tạo ra khủng hoảng, ảnh hưởng đến kinh tế thị trường, buôn lậu vũ khí, buôn ma túy, buôn người vv…” Lý Lệ Nhã nhắm mắt lại nói: “Chỉ cần là chuyện anh có thể nghĩ đến, bọn chúng cơ bản đều làm hết!”
“Những chuyện này… Lý Phú Hào làm được sao?” Triệu Ngọc hỏi: “Lý Phú Hào có bản lĩnh như vậy à?”
“Đương nhiên không phải” Lý Lệ Nhã nói: “Anh cũng nhìn thấy rồi đấy, những người đó đã tô thuốc màu lên mặt trong cao ốc Phú Hào, bọn chúng là Dạ Xoa trong truyền thuyết đấy!”
“Bọn chúng đều là những người đã từng chết một lần, không có thân phận, là đặc công và tử sĩ mà Lundy dùng một số tiền lớn và thời gian dài đào tạo dạy dỗ, bọn chúng không chỉ tinh thông ám sát mà còn tinh thông các loại kỹ năng khác nữa, hiệu suất làm việc rất cao, có thể hoàn thành rất nhiều nhiệm vụ mà người thường không thể tưởng tượng nổi!”
À…
Triệu Ngọc ngầm gật đầu, xem ra tù trưởng nói không sai, đám người đó đúng là Dạ Xoa.
“Những chuyện tôi nói lúc nãy, gần như đều là do bọn chúng làm!” Lý Lệ Nhã tiếp tục nói: “Nhiệm vụ của cha tôi là dọn dẹp những chuyện sau đó giúp bọn chúng, ví dụ như hối lộ, rửa tiền và lau đi dấu vết vv…”
“Mấy năm nay, cha tôi phối hợp với bọn chúng rất tốt, làm… làm rất nhiều chuyện”
“Ví dụ như… Vụ việc nhà xưởng Simelanka thải ra khí độc, ôn dịch trên đảo Hoán Sa của Indonesia, tai nạn trên không, tàu chở khách Zahavia va phải đá ngầm chìm xuống biển, quặng Sơn Băng ở Hadari bị sập vv…” Lý Lệ Nhã rít một hơi thuốc lá thật dài, kích động nói: “Những việc này đều do bọn chúng làm!”
“Dạ Xoa vô cùng chuyên nghiệp, bọn chúng đều tìm người chịu tội thay cho mỗi lần hành động, cho nên chưa từng bị người ta phát hiện ra lần nào”
“Lundy làm việc này, có đôi khi trông không liên quan tới tiền bạc, thậm chí có vẻ ngẫu nhiên, nhưng mục đích cuối cùng của ông ta vẫn là kiếm lấy lợi nhuận kinh tế mà người thường chúng tôi không thể tưởng tượng nổi!”
“Lundy lợi dụng những việc này để rót tài chính của ông ta vào mỗi một góc của Đông Nam Á, giống như mạng nhện vậy, khống chế cả Đông Nam Á trong tay ông ta…”
“Ai dám phản kháng ông ta thì người đó sẽ là người xui xẻo nhất, sẽ bị hành hạ đến mức thương tích đầy mình, sống không bằng chết!”
“Cha của tôi… nói trắng ra thì cha tôi là lao công chuyên làm sạch cho cái lưới lớn của Lundy” Lý Lệ Nhã nói: “Nhưng mà không thể không nói, tuy Lundy có vẻ cấp tiến, nhưng mà lòng dạ lại rất kín đáo, là một thiên tài tội phạm”
“Ông ta rất giỏi trong việc lợi dụng người khác, khiến người ta chỉ có thể nghe ông ta sắp đặt vô điều kiện…”
“Haizzz!” Lý Lệ Nhã thở dài, nói: “Vốn dĩ cha tôi vẫn khờ dại cho rằng mình phục vụ cho Lundy nhiều năm như vậy, Lundy sẽ coi ông ấy như người một nhà, nhưng mà…”
“Chỉ có một mình ông ấy cho là thế thôi! Trong mắt của Lundy chỉ có ích lợi, một khi anh đã không có giá trị lợi dụng thì chắc chắn sẽ biến thành đối tượng mà ông ta cần dọn sạch…”
“Cho nên… Mấy năm gần đây…” Lý Lệ Nhã buồn bã nói: “Tuy nhà của chúng tôi mặt ngoài có vẻ chuyện gì cũng xuôi gió xuôi nước, nhưng sự thật thì cứ như đang bước trên băng mỏng…”
“Cha tôi không dám cãi lời Lundy dù chỉ một chút, phải hoàn thành một trăm phần trăm…
“… Dù kết quả không tệ, tuy rằng mấy năm nay phải sống nơm nớp lo sợ, nhưng cha tôi vẫn kiên trì được, không phạm bất kỳ lỗi lầm nào”
“Mà cũng vì cha tôi có giá trị lợi dụng rất lớn cho nên Lundy cũng rất bảo vệ cha tôi, không để cho tên tuổi của cha tôi dính vào bất kỳ vụ việc khủng bố nào…”
“Người ngoài nhìn vào thì nhà của chúng tôi có vẻ như rất sạch sẽ, rất bình thường…”
“Nói như vậy thì vào lúc đó…” Triệu Ngọc tò mò hỏi han: “Cô đã biết cha cô đang làm cái gì rồi à? Sao cô có thể biết nhiều như vậy?”
“Đại khái là năm tôi mười chín tuổi!” Lý Lệ Nhã nói: “Trong lúc vô tình, tôi phát hiện bí mật của cha tôi, cha tôi lo sẽ khiến Lundy nghi kỵ, nên đã cho tôi tham gia vào những chuyện này!”
“Nhưng mà trùng hợp là năm đó, Lundy lại xảy ra chuyện… Ông ta tự dưng mất tích…”
À…
Triệu Ngọc tính thời gian, xem ra, lúc đó Lundy trùng hợp bị Tịch Vĩ bắt cóc đến ngôi nhà tội ác.
“Trong thời gian đó, cha tôi không liên lạc được với Lundy” Lý Lệ Nhã nói: “Không nhận được nhiệm vụ nữa…”
“Theo tôi thấy, đó là quãng thời gian mà cha tôi vui vẻ tự tại nhất, có lẽ là vì đã làm nhiều chuyện thất đức quá, cho nên ông ấy bắt đầu say mê làm từ thiện để chuộc tội…”
“Nhưng mà ngày vui ngắn chẳng tày gang, không tới hai năm…” Lý Lệ Nhã nói: “Tịch Vĩ đã tìm tới cửa!”
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc kinh ngạc, không nghĩ tới, Tịch Vĩ lại đột nhiên xuất hiện.
Không biết Tịch Vĩ sắm vai gì trong việc này?
“Tịch Vĩ uy hiếp cha tôi, bắt cha tôi làm việc cho ông ta, làm những chuyện hệt như lúc còn Lundy vậy, cho nên…” Lý Lệ Nhã tiếp tục nói: “Lúc ấy, chúng tôi mới biết phải đổi ông chủ rồi!”
“Nhưng mà đối mặt với kẻ địch mạnh mẽ như thế, chúng tôi không dám giận cũng không dám nói gì, chỉ có thể hợp tác với ông ta, làm một chuyện giúp ông ta…”
“Hả?” Triệu Ngọc hỏi: “Dạ Xoa không phải do Lundy bồi dưỡng sao? Chẳng lẽ… Bọn chúng cũng đi theo Tịch Vĩ?”
“Không!” Lý Lệ Nhã lắc đầu nói: “Dạ Xoa là đáng sợ nhất, bọn chúng cứ như u linh, từ lúc Lundy mất tích, cha tôi không có cách nào liên lạc với bọn chúng nữa!
“Phỏng chừng bọn chúng đi điều tra chuyện Lundy mất tích rồi…”
“Nói cách khác…” Triệu Ngọc hỏi: “Lúc hợp tác với Tịch Vĩ, các cô không dùng Dạ Xoa? Vậy thì… dùng ai?”
“Haizz, là dùng người của chính cha tôi!” Lý Lệ Nhã nói: “Mấy năm nay, cha tôi cũng dựa theo khuôn mẫu như Dạ Xoa mà bồi dưỡng một lượng lớn nhân tài của mình”
“Tuy thực lực kém rất xa, nhưng cơ bản vẫn có thể ứng phó một vài nhiệm vụ không quá phức tạp…”
“Tôi cảm thấy Tịch Vĩ không cấp tiến bằng Lundy” Lý Lệ Nhã nói: “Cho nên cuộc hợp tác của chúng tôi coi như thuận lợi, nhưng chuyện khiến cho chúng tôi mở rộng tầm mắt là…”
“Chúng tôi vừa hợp tác với Tịch Vĩ không lâu thì ông chủ mới này… cũng đã chết rồi!”