Chương 2314 Người đáng sợ nhất
“Hu hu… Tôi không có cách nào cả… Tôi thật sự không còn cách nào khác… Hu hu…” Lý Lệ Nhã khóc tới mức đau lòng muốn chết, tàn thuốc đang bốc khói cũng rơi xuống đất…Triệu Ngọc dụi tắt tàn thuốc, hỏi: “Sau đó thì sao? Nói cho tôi biết tất cả mọi chuyện trong vụ việc cao ốc Phú Hào mau!”
“Ừm…” Lý Lệ Nhã ôm mặt bình tĩnh một lúc rồi mới tiếp tục nói: “Sau khi tôi đồng ý với bọn chúng, kế hoạch của chúng tôi bắt đầu tiến hành từng bước một”
“Cha tôi điều bảo vệ tới từ những con đường khác nhau. Sau đó, ông ấy bắt đầu chuẩn bị tiệc tối từ thiện trong cao ốc Phú Hào, phát thiệp mời cho các vị khách quý…”
“Còn nữa… Bọn chúng biết phía các anh quản lý vô cùng nghiêm khắc, cho nên chỉ có thể vận chuyển vũ khí virus đó thông qua bến tàu của cha tôi”
“Vì thoát khỏi hiềm nghi, chắc chắn bọn chúng phải giả tạo hiện trường thành vụ việc cướp bóc”
“Hơn nữa… Để có thể uy hiếp các anh, bọn chúng còn tung tin trước nữa, khiến tổ chức chống khủng bố của các anh chú ý”
“Thậm chí, bọn chúng còn cố ý để một chai virus nhỏ lại hiện trường, để chứng minh vũ khí virus đó là đồ thật!”
Đờ mờ nó chứ…
Nghe thấy vậy, Triệu Ngọc nhịn không được chửi đổng, tin tức quan trọng như vậy mà mẹ vợ Hứa Cầm lại không nói cho mình biết.
Thảo nào sau khi những tên tội phạm đó đưa ra yêu cầu, đám người Hứa Cầm lại đồng ý với điều kiện của chúng dễ dàng như thế! Hóa ra bà đã sớm biết vũ khí virus là hàng thật!
“Trong kế hoạch ban đầu vốn dĩ không bao gồm anh!” Lý Lệ Nhã lại nói: “Anh là một sự ngoài ý muốn, chúng tôi thật không ngờ người nằm ngoài kế hoạch là anh vậy mà lại làm lộn xộn hết kế hoạch của chúng tôi lên, hơn nữa… hơn nữa… Haizzz…”
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc nheo mắt lại, hắn nhận ra lời khai của Lý Lệ Nhã đã đến chỗ quan trọng nhất.
“Anh đột nhiên xuất hiện khiến chúng tôi nhận ra chúng tôi đã khiến các anh chú ý” Lý Lệ Nhã tiếp tục nói: “Nếu tôi đoán không sai, mục đích anh xuất hiện rất có khả năng là để điều tra cha tôi”
“Mà chính vì thông tin này nên chúng tôi đoán các anh hẳn đã nắm giữ tin tức tình báo của Tịch Vĩ, cho nên…” Lý Lệ Nhã nói: “Chúng tôi phải chấp hành kế hoạch nhanh hơn, nhưng làm vậy sẽ liên lụy anh vào chuyện này, tức là phải đảm bảo vào ngày hành động diễn ra, anh sẽ xuất hiện tại cao ốc Phú Hào…”
À…
Triệu Ngọc lại hiểu thêm một chuyện, việc Lý Phú Hào chủ động lôi kéo làm quen với mình, mời mình đi tham gia tiệc tối từ thiện quả nhiên cũng có mục đích khác.
“Câu nói trước đó của anh là đúng, bọn chúng đúng là không muốn để anh sống sót đi ra khỏi cao ốc!” Lý Lệ Nhã tiếp tục nói: “Long Vương từng nói, bọn chúng muốn lợi dụng anh để đàm phán với tổ chức chống khủng bố, dùng việc này để kéo dài thời gian”
“Mà trên thực tế, bọn chúng muốn cạy tin tức từ anh, ép anh nói ra chân tướng về cái chết của Tịch Vĩ cũng như phải kể lại tường tận chuyện Lundy bị hại, tuy bọn Long Vương cũng lấy được tin tức về mấy chuyện này, nhưng những tin tức đó không hề tường tận”
“Còn nữa…” Lý Lệ Nhã nói: “Long Vương biết anh từng có tiếp xúc quan trọng với Tịch Vĩ và Lundy, nhất là trong ngôi nhà tội ác ở châu Phi, người cứu Lundy ra khỏi đó chính là anh!”
“Bọn chúng còn biết anh từng có quan hệ mờ ám với con gái của Tịch Vĩ, cho nên bọn chúng muốn lợi dụng anh để đạt được tin tức tình báo tường tận hơn nữa!”
“Mà sau khi anh nói hết những tin tức tình báo này cho bọn chúng, anh cũng sẽ bị bọn chúng diệt khẩu!”
“Tuy anh đã cứu Lundy, nhưng cái chết của Lundy lại có quan hệ trực tiếp với anh, dù thế nào đi nữa, bọn chúng cũng sẽ không để anh trở thành một nhân chứng sống đâu!”
Ái dà… Ui cha…
Triệu Ngọc chậc lưỡi cảm thán, xem ra suy đoán của mình trước kia là đúng, đám người này tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình!
“Nếu… Ngay từ đầu các cô đã coi tôi như một người chết…” Triệu Ngọc nói: “Như vậy tại sao lúc trong phòng Tổng thống, các cô vẫn đóng kịch cho tôi xem vậy?”
“Vào lúc đó, vì sao cô vẫn còn giả vờ? Cô hoàn toàn có thể lộ ra bộ mặt thật của mình mà?”
“Mấy câu này của anh không văn minh gì cả” Lý Lệ Nhã châm chọc một câu rồi nói: “Anh nhầm rồi, chúng tôi không đóng cho anh xem, mà là cho Lý Thiến xem!”
“Hả?” Phản ứng của Triệu Ngọc không chậm, hiểu ý của cô ta ngay lập tức.
“Chúng tôi muốn cho Lý Thiến thấy tất cả mọi chuyện, để cô ta tận mắt nhìn thấy cha tôi và cuồng thám là anh đây đều bị bọn tội phạm bắn chết ngay tại chỗ!” Lý Lệ Nhã nói: “Bọn tôi còn lợi dụng cô ta để chứng minh sự trong sạch của tôi!”
“Cho nên…” Triệu Ngọc nói: “Cô cố ý mời tôi và Lý Thiến đi lên quán bar Rừng Xanh, sau đó tự nguyện làm con tin, ép tôi đầu hàng?”
“Còn phức tạp hơn một chút” Lý Lệ Nhã nói: “Lý Thiến vốn không có tên trong danh sách khách mời, lúc biết cô ta từng tiếp xúc với anh, tôi mới cố ý mời cô ta đến bữa tiệc!”
Đờ mờ nó chứ, Triệu Ngọc thở dài trong lòng, đúng là không ngờ được, ngay cả Lý Thiến cũng bị bọn chúng lợi dụng.
“Vậy…” Triệu Ngọc suy nghĩ một lúc, hỏi: “Nữ sát thủ kia thì sao? Cô ta đóng vai gì trong vở kịch này?”
“Đóng vai…” Lý Lệ Nhã không cần nghĩ ngợi đã trả lời ngay: “Đóng vai sự cố ngoài ý muốn!”
“Hả?” Triệu Ngọc kinh ngạc: “Thật sự… chỉ là một việc ngoài ý muốn thôi sao?”
“Không thì thế nào?” Lý Lệ Nhã sờ ngực mình một cái: “Chẳng lẽ anh cho là tôi sẽ sắp xếp một nữ sát thủ phi dao cắm vào ngực của tôi à? Suýt nữa thì lấy mạng của tôi luôn?”
“Lúc ấy… dao của nữ sát thủ đó vốn bay tới chỗ của cha cô!” Triệu Ngọc nói: “Việc đâm trúng cô chỉ là ngoài ý muốn mà thôi!”
“Đúng vậy!” Lý Lệ Nhã nói: “Vậy thì càng không thể, kế hoạch của chúng tôi được chuẩn bị thỏa đáng cả rồi, sao chúng tôi có thể sắp xếp một sát thủ ra tay giết cha tôi trước được?”
“Nếu cha tôi bị người ta ám sát trước một ngày, như vậy bữa tiệc từ thiện của chúng tôi chẳng phải không thể tổ chức nữa ư?”
“À… Cũng đúng…” Triệu Ngọc suy đi nghĩ lại rồi gật đầu: “Nói như vậy thì nữ sát thủ đó đúng là không phải do các cô sắp xếp, như vậy… nữ sát thủ này rốt cuộc là ai?”
“Hừ!” Lý Lệ Nhã hừ lạnh một tiếng: “Anh đang hỏi tôi đấy hả? Phải là tôi hỏi anh mới đúng chứ? Rốt cuộc cô ta muốn làm gì? Vì sao lại ám sát cha tôi?”
“Người đã bị các anh bắt đi rồi, chẳng lẽ các anh không thẩm vấn cô ta sao?”
“Chuyện này hả…” Triệu Ngọc hỏi lại: “Vì sao các cô lại cho thêm nữ sát thủ này vào trong điều kiện đàm phán?”
“Vô nghĩa!” Lý Lệ Nhã gạt gạt tàn thuốc nói: “Muốn các anh đưa người phụ nữ này tới chỗ chúng tôi đương nhiên là để hỏi cho rõ ràng, chúng tôi cũng rất tò mò, rốt cuộc cô ta đến từ đâu?”
“Lúc đầu, chúng tôi không dám xác định vì sao nữ sát thủ đó lại đâm trúng tôi!” Lý Lệ Nhã kích động nói: “Chúng tôi thậm chí còn cho rằng cô ta nhắm vào tôi cơ!”
“Được rồi!” Triệu Ngọc tin lời của Lý Lệ Nhã, nói: “Cô ta là con mồ côi của một thôn xóm nào đấy trên một hòn đảo ở Indonesia, nói rằng cha cô đã dùng khí độc tiến hành thanh trừ thôn của họ, nói dối với người ngoài là có ôn dịch, nhưng trên thực tế là các cô gieo trồng cần sa trên đảo…”
“À… Hóa ra là như vậy…” Lý Lệ Nhã nuốt nước miếng, nói: “Là đảo Simelans, không phải vì trồng cần sa mà là vì phát hiện một loại tài nguyên khoáng sản hi hữu trên đảo, manganese matal…”
“Chuyện này… Kẻ chủ mưu không phải cha tôi mà là Lundy, người ra tay thì là Dạ Xoa…”
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc khẽ gật đầu, thật ra nữ sát thủ Haiya đã sớm nói nguyên nhân thôn bọn họ bị đồ sát rồi, còn chuyện gieo trồng cần sa chỉ là Triệu Ngọc đang thử Lý Lệ Nhã mà thôi.
Theo như chuyện này thì nữ sát thủ Haiya kia không hề nói dối.
“Lúc đó…” Lý Lệ Nhã giải thích: “Lúc đó tôi vẫn chưa tham dự vào chuyện làm ăn của cha tôi, chỉ là sau này có nghe ông ấy nhắc tới thôi”
“Nhưng mà… Nhưng mà… vẫn có cá lọt lưới, đây không phải phong cách của Dạ Xoa! Hơn nữa con cá lọt lưới này còn biến thành sát thủ quay lại báo thù…”
“Phù…” Cô ta nặng nề thở dài: “Có thể viết thành kịch bản phim rồi!”
“Được rồi…” Triệu Ngọc nói: “Nếu bây giờ đã biết nữ sát thủ kia chỉ là một nhân vật ngoài ý muốn mà thôi, thì chúng ta cứ tiếp tục câu chuyện lúc nãy đi! Hãy nói cho tôi nghe những hành động của các cô trong cao ốc Phú Hào!”
“Được, được…” Nói đến đây, Lý Lệ Nhã nhìn về phía Triệu Ngọc, trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ, nói với vẻ cảm khái: “Nhiều năm qua, tôi vẫn luôn cho rằng Dạ Xoa là những người đáng sợ nhất trên thế giới, cho tới bây giờ, cuối cùng tôi mới hiểu bọn chúng không phải!”
“Người đáng sợ nhất…” Cô ta nhìn thẳng vào Triệu Ngọc, nói: “Bây giờ đang đứng ở… trước mặt tôi!”