Chương 2349 Vờ ngầu khẩn cấp
Sáng mùng Ba Tết, tại quê nhà của Triệu Ngọc“Jacob, sao lại là anh?” Triệu Ngọc nhìn số điện thoại đường dài quốc tế, cảm thấy khó mà tin nổi: “Sao anh lại gọi điện thoại cho tôi thế? Đã xảy ra chuyện gì nghiêm trọng à?”
“Ha ha, không có gì, không có gì” Jacob dùng tiếng Anh nói: “Hôm nay không phải là Tết ở bên các cậu à? Tôi chúc Tết cậu ấy mà, ha ha ha…”
“…” Triệu Ngọc nheo mắt, dùng máy phiên dịch đồng thanh để nói: “Cái điệu cười này của anh chắc chắn không phải chuyện hay ho gì, sao anh lại đột nhiên nhớ tới việc chúc Tết tôi được? Hơ…”
Bởi vì buồn ngủ, Triệu Ngọc ngáp một cái.
“Sao hả? Tối hôm qua không ngủ à?” Jacob cười nói: “Lại điều tra vụ án gì nữa hả? Tết nhất mà cậu cũng không nghỉ ngơi à?”
Giờ phút này, Triệu Ngọc đang lười biếng nằm nghiêng trên ghế sofa, mắt thì nhìn cửa, bởi vì Miêu Anh đang dẫn cái cô Tịch Mộng Na “bám người” kia đi WC, có thể quay về bất cứ lúc nào.
“Không sao cả, không sao cả, nhưng mà bây giờ tôi đang rất bận” Triệu Ngọc nói: “Nếu anh chỉ chúc Tết cho tôi thì tôi đây xin cảm ơn anh, cũng chúc anh đại cát đại lợi nhé!”
“Ha ha ha…” Jacob sang sảng cười to, rồi nói: “Trừ việc chúc Tết ra, tôi còn có chuyện phải bàn bạc với cậu nữa đấy!”
“Lần trước cậu đi vội quá, Thống soái đại nhân của chúng tôi còn chưa kịp cảm ơn cậu đâu!”
“Cậu giúp chúng tôi phá vụ án ví tiền giết người, không chỉ đơn giản là phá một vụ án mà còn giúp chúng tôi giải quyết một vấn đề chính trị lớn nữa”
“Cho nên Thống soái đại nhân của chúng tôi muốn tặng huân chương và một vài món quà khác cho cậu…”
Jacob đang nói thì Triệu Ngọc đột nhiên nhìn xuyên qua cửa sổ thấy Miêu Anh và Tịch Mộng Na đã tiến vào sân, sẽ trở về rất nhanh.
Tên của Jacob có vẻ mẫn cảm với Tịch Mộng Na, đương nhiên, dù thế nào thì Triệu Ngọc cũng không thể để cho Tịch Mộng Na nghe thấy cuộc trò chuyện giữa mình và Jacob.
Vì thế, Triệu Ngọc nhanh tay ôm lấy di động, bước nhanh ra khỏi phòng, chuồn vào phòng bếp…
“Được rồi, được rồi” Triệu Ngọc vừa đi vừa nói với Jacob: “Mấy thứ này gửi qua bưu điện được thì anh cứ giúp tôi gửi qua bưu điện, có thể quy thành tiền thì cứ giúp tôi quy thành tiền nhé!”
“Thay tôi cám ơn Thống soái đại nhân của các anh là được…”
“Nghĩa là sao?” Jacob không biết tình hình bên Triệu Ngọc, vẫn tốt bụng nói: “Chẳng lẽ… cậu không muốn đi xem buổi biểu diễn truyền thống đặc sắc với tôi sao?”
“Mấy tiết mục cậu xem lần trước đều có vẻ chính quy, vẫn còn những tiết mục khác kích thích hơn vẫn chưa xem mà!”
“Xuống địa ngục đi…” Sau khi Triệu Ngọc tiến vào phòng bếp, vội vã xoay người lại, thò đầu nhìn ra bên ngoài một phen, thấy Tịch Mộng Na đang đứng ở chỗ cửa phòng nhìn quanh, hiển nhiên là đang tìm mình, vì thế hắn nhanh chóng nói với Jacob: “Nếu không có chuyện thì cúp máy nhanh đi! Tôi thật sự bận bịu lắm đấy!”
Nói xong, Triệu Ngọc định cúp điện thoại.
“Đừng đừng đừng…” Ai ngờ, Jacob đột nhiên nói: “Cậu đừng sốt ruột như vậy, tôi còn có chuyện khác định nói cho cậu biết đây, gần đây tôi nhận được tin Yusuf đã chết rồi!”
Triệu Ngọc vốn định cúp điện thoại, sau khi nghe thấy tin tức của Jacob thì không khỏi chấn động.
“Cái gì? Anh… Anh không nói đùa đấy chứ?” Triệu Ngọc kinh ngạc nói: “Anh đừng có mà nói lung tung!”
“Lúc đầu tôi cũng không tin, cho nên đã phái người xác minh rồi” Jacob nói: “Đây là sự thật trăm phần trăm, ông ta chết ở Sicily, cả quá trình chính quyền địa phương nhặt xác cũng bị chúng tôi chứng kiến, Yusuf và mười một tên đàn em bị người ta giết hết rồi…”
“Triệu Ngọc… Triệu Ngọc…”
Lúc này, Tịch Mộng Na không tìm thấy Triệu Ngọc trong phòng, có vẻ nóng nảy, còn đứng trong hành lang gọi vài tiếng.
Sau khi Miêu Anh nghe thấy thì nhanh chóng tiến đến an ủi, nói có thể Triệu Ngọc cũng đi toilet rồi…
“Phù…” Triệu Ngọc lập tức đứng thẳng lên, kề sát vào ván cửa, lại hỏi Jacob trong điện thoại: “Amerola thì sao? Có nhìn thấy Amerola hay không?”
“Amerola là ai?” Jacob hỏi.
Lúc này Triệu Ngọc mới nhớ ra Jacob vốn dĩ không biết Amerola.
“Là nữ hả?” Jacob nói: “Chất lượng của video clip rất tệ, thấy không rõ lắm, nhưng có thể xác nhận Yusuf bị giết thật rồi!”
“Tôi nói cho cậu biết một tin nữa” Jacob lại nói: “Sau khi xác nhận tin tức, tôi đã liên lạc với Buckley, Juliet và Miêu Khôn, muốn bàn bạc với bọn họ một phen”
“Kết quả thì không liên lạc được với Buckley và Juliet, tôi chỉ có thể liên lạc với mình Female Miêu thôi, tôi lấy được số điện thoại của cậu từ chỗ ông ấy đó, ông ấy bảo tôi liên lạc với cậu…”
Lão quỷ…
Triệu Ngọc nhíu mày, không ngờ cha vợ vậy mà lại thẳng tay đẩy cục diện rối rắm này cho mình.
“Triệu Ngọc… Triệu Ngọc…” Lúc này, hình như Tịch Mộng Na nghe thấy tiếng của Triệu Ngọc, bước nhanh tới chỗ phòng bếp, mặc cho Miêu Anh khuyên can thế nào cũng không được.
Đậu xanh rau má!
Triệu Ngọc mắng một câu, vội vã xoay người, muốn trốn trong phòng bếp.
Kết quả, sau khi hắn xoay người thì một cảnh tượng xấu hổ đã diễn ra.
Trong phòng bếp gần như đứng đầy người, mẹ của hắn, chị dâu cả, dì Hai còn có con gái của dì Hai…
Trong tay họ cầm đồ làm bếp và rau dưa, hiển nhiên là đang làm cơm trưa.
Lúc Triệu Ngọc đột nhiên xông vào, họ dừng công việc đang làm lại, nhìn Triệu Ngọc như nhìn thằng thần kinh!
Không thể nào?
Triệu Ngọc rất là buồn bực, trong lòng thầm nói, sao mọi người không ai gọi tôi một tiếng vậy? Đúng là xấu hổ quá đi mất!
“Triệu Ngọc, Triệu Ngọc…” Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh, Tịch Mộng Na đã đi tới phòng bếp, thấy được Triệu Ngọc, cô ta tò mò hỏi han: “Anh đang làm gì vậy?”
“Tôi… Ừm…” Triệu Ngọc nhanh chóng suy nghĩ, chỉ vào mẹ của mình và nói: “Tôi đang giúp nấu cơm này, cô cũng mau vào đây giúp đi!”
“Nói cái gì vậy!” Mẹ Triệu không rõ chân tướng, nói: “Người ta là khách mà, lại còn là công chúa nữa, không cần đâu, mấy đứa cứ chờ ăn cơm là được!”
“Hả?” Lúc này, hình như Jacob trong điện thoại nghe ra cái gì đó, hỏi: “Triệu Ngọc à, cậu đang nói chuyện với ai vậy? Sao cái giọng nữ này lại quen tai thế?”
Mẹ kiếp…
Triệu Ngọc sắp toát mồ hôi đến nơi, dưới tình thế cấp bách, hắn vốn định cúp điện thoại, nhưng mà chuyện Jacob đang bàn bạc với hắn cũng rất quan trọng.
Thời khắc mấu chốt, Triệu Ngọc chợt nảy ra ý hay, nhanh chóng đổi máy phiên dịch đồng thanh, nói tiếng Serbia vào trong di động: “Anh đừng có nói mấy chuyện linh tinh nữa, mau nói cho tôi biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Triệu Ngọc vừa nói tiếng Serbia thì họ hàng ở đây càng cảm thấy lạ lùng khó hiểu.
Vừa rồi Triệu Ngọc dùng tiếng Anh nói chuyện, họ đã cảm thấy khó tin rồi, vậy mà bây giờ lại có thêm một thứ ngôn ngữ không ai nghe hiểu nữa, mọi người chỉ có thể mắt to trừng mắt nhỏ thôi!
“Bác ơi…” Thời khắc mấu chốt, vẫn là Miêu Anh hiểu chuyện nhất, cô nhanh chóng kéo Tịch Mộng Na vào phòng bếp, nói với mẹ Triệu: “Bác đừng làm như người xa lạ, công chúa đến đây để trải nghiệm cuộc sống bình thường mà, bác dạy cho chúng con với!”
“Chuyện này…” Mẹ Triệu khó xử, nhìn về phía Triệu Ngọc.
“Chuyện này…” Tịch Mộng Na khó xử, cũng nhìn về phía Triệu Ngọc.
“Oa lạp khoa ni á, hồ tư lạt bá dịch nha…” Triệu Ngọc lại nhân cơ hội nói một chuỗi tiếng Serbia, sau đó cất bước ra khỏi phòng bếp.
“Đến đây đi, đến đây đi!” Miêu Anh có hiểu ngầm với Triệu Ngọc, biết cuộc trò chuyện của Triệu Ngọc rất khẩn cấp, nên nhanh chóng đẩy Tịch Mộng Na vào trong phòng bếp, khuyến khích cô ta: “Chúng ta cùng nhau nấu cơm đi! Thú vị lắm, có thể học được rất nhiều việc đó…”
Dưới sự khuyến khích của Miêu Anh, Tịch Mộng Na không thể không đến trước mặt mẹ Triệu, cùng sắn tay áo lên giống mọi người, gia nhập vào đội ngũ nấu cơm…
“Triệu Ngọc à” Lúc này, Jacob cũng sử dụng tiếng Serbia, nói với Triệu Ngọc: “Mục đích tôi gọi điện thoại cho các cậu chính là muốn nhắc nhở các cậu, nhất định phải cẩn thận đấy!
“Ngay cả lão cáo già Yusuf mà cũng bị xử lý, chắc chắn là đối phương không có ý tốt đâu!”