← Quay lại trang sách

Chương 2373 Tung tích

Tám giờ chiều, Nhiễm Đào bận rộn hai ngày, giờ đang ngồi trước màn hình lớn ở văn phòng làm báo cáo“Đây là đoạn video quay cảnh xuất hiện cuối cùng của Thu Kim Na” Anh ta chỉ vào đoạn video trên màn hình, mô tả chi tiết: “Vào ngày 29 tháng 1, tức là bảy ngày trước, vào lúc 1 giờ 30 trưa, cô ta bước ra khỏi cửa hàng ở phố thương mại, rồi liên tục đi bộ về phía Bắc để ra khỏi phố thương mại!

“Thu Kim Na không có bằng lái xe, cho nên không mua ô tô, cô ta thường gọi taxi mỗi khi đi ra ngoài…”

“Nhưng mà chúng tôi đã kiểm tra tất các các camera giám sát tại ngã tư, hoàn toàn không hề phát hiện ra bóng dáng của cô ta đâu nữa!”

“Mọi người xem này” Anh ta chuyển bức ảnh trên màn hình lớn, trên đó xuất hiện một bản đồ vệ tinh rõ ràng: “Từ phố thương mại về phía Bắc, chỉ có một điểm mù nhỏ của camera giám sát như vậy thôi!”

“Thế nhưng Thu Kim Na cố tình lại biến mất ngay trong điểm mù nhỏ này” Anh ta chỉ vào một nơi trên bản đồ và nói: “Phố thương mại kéo dài theo mọi hướng, có rất nhiều ngóc ngách, hai bên đường không có tường rào, nếu biến mất từ điểm mù thì hung thủ có vài cách có thể tránh được camera và rời khỏi phố thương mại!”

“Chúng tôi đã kiểm tra tất cả các phương tiện xe cộ đã qua lại vào thời điểm đó. Tuy nhiên, ở phía Nam của khu phố thương mại là một khu phức hợp lớn mới xây, nơi đó toàn là các công trình kiến trúc chưa hoàn thành, nếu Thu Kim Na đã bị người ta mang đi từ nơi đó thì chỉ sợ rất khó tiến hành truy tung!”

“Nói cách khác…” Triệu Ngọc nói: “Hung thủ cực kỳ quen thuộc với tình hình khu vực phụ cận của phố thương mại!”

“Có lẽ là quen thuộc, có lẽ đã nghiên cứu tìm hiểu rất sâu!” Nhiễm Đào nghiêm túc nói: “Nhưng mà tôi cảm thấy nghiêng về khả năng sau hơn, bởi vì hung thủ không chỉ hiểu biết về phố thương mại mà trong cuộc điều tra khu vực phụ cận hiện trường vụ án, cũng xuất hiện tình huống tương tự!”

Nói xong, Nhiễm Đào lại mở ra một bản đồ mới.

“Đây là bản đồ thị trấn Mai Hòa Hưng, nơi này chính là địa điểm Thu Kim Na ngộ hại” Nhiễm Đào ra hiệu một cái: “Nơi này cách nhà của Thu Kim Na ở phố thương mại ước chừng mười bảy cây số”

“Không thể không nói, hung thủ làm cực kỳ cẩn thận, chúng ta đã truy tra tất cả những chiếc xe khả nghi, nhưng mà tất cả đều đã được loại trừ hiềm nghi, nói cách khác, không ngờ hung thủ đã tránh được tất cả camera theo dõi xung quanh đây, thật sự là không thể tin nổi!”

“Mặt khác…” Nhiễm Đào lại nói: “Chúng ta đã tăng mạnh lực lượng cảnh sát, gần như hỏi khắp các thôn trang gần thị trấn Mai Hòa Hưng rồi, nhưng không có ai phát hiện ra người nào khả nghi cả”

“Bọn tôi cũng đã hỏi bọn trẻ chơi đùa xung quanh bờ sông rồi, bọn chúng nói rằng chưa từng nhìn thấy có ai lái xe trượt tuyết đi qua bờ sông cả…”

“Còn nữa” Nhiễm Đào lại nói: “Bọn tôi thậm chí đã lục lọi dọc theo hai bên đường sông mấy lần, bên dưới gầm cầu nhỏ của thị trấn Mai Hòa Hưng là một nhánh của sông Shulacis, từ đó về phía Đông chưa đầy một cây số, có một thác nước nhỏ.

Cho nên bọn tôi phán đoán rằng hẳn là hung thủ không tới từ phía Đông”

“Phía Tây thì thẳng một đường, vẫn có thể đến dòng sông chính của sông Shulacis, trong đoạn đường ấy, tổng cộng đi ngang qua bốn thôn trang, nhưng mà tất cả bốn thôn trang này đều không có camera…”

“Còn nữa, bọn tôi đã dẫn theo vài cảnh sát kỳ cựu trong lĩnh vực Dấu vết học về tuyết, bọn họ cẩn thận kiểm tra dấu vết trên mặt băng của đường sông rồi” Nhiễm Đào thay đổi hình ảnh trên màn hình lớn, tiếp tục giới thiệu: “Từ phía Tây của cầu Mai Hòa Hưng, chúng tôi tìm được một dấu vết khá mới mẻ của xe trượt tuyết…

“Nhưng mà lúc đi ngang qua thôn trang thứ nhất, bởi vì dấu vết trên đường sông rất nhiều rất hỗn loạn nên không thể tiếp tục lần theo được…”

“Tôi nhớ rõ” Sau khi Nhiễm Đào báo cáo xong, Miêu Anh phát biểu cái nhìn của cô: “Chúng ta đã thảo luận trước đó rằng kẻ sát nhân không thể chỉ kéo xe trượt tuyết và chở nạn nhân đến dưới gầm cầu được! Hắn ta phải có một chiếc ô tô, hơn nữa, chiếc ô tô này không thể quá nhỏ, phải để vừa xe trượt tuyết!”

“Cho nên…” Miêu Anh chỉ vào bản đồ và nói: “Các anh xem ở hai bên đường sông, có thấy nơi nào mà ô tô có thể đến, hơn nữa dễ dàng cho đỗ xe không?”

“Nhiều lắm” Nhiễm Đào bất đắc dĩ nói: “Dọc theo đường sông đi về phía Tây, ven sông tuy rằng không phải đường quốc lộ nhưng tất cả đều có thể lái ô tô! Vốn dĩ chúng tôi còn muốn lợi dụng đất tuyết, xem có dấu vết ô tô chạy qua hay không, nhưng đáng tiếc là thời gian qua lâu rồi! Bởi vì tuyết rơi dày đặc nên không thể tìm nổi…”

“Tốt lắm, Đào, cậu đã vất vả rồi!” Triệu Ngọc nói: “Hôm nay cậu hãy nghỉ ngơi cho khỏe, ngày mai hẵng tiếp tục!”

“Chúng ta bây giờ đang điều tra hiện trường mấy vụ án khác” Nhiễm Đào nói: “May mà được bổ sung nhiều lực lượng cảnh sát như vậy, bằng không, dù có mệt chết cũng không làm xong hết được!”

“Sếp à” Nhiễm Đào thẳng thắn nói ngay: “Tên hung thủ này chắc chắn không phải người bình thường, hắn ta nắm rõ hoàn cảnh địa lý, nắm rõ cách phản trinh sát, không phải tôi tha mài chí khí của người khác đâu, nhưng mà tôi cứ có cảm giác khả năng tìm được manh mối ở hiện trường không lớn lắm!”

“Tôi thấy vẫn nên ra tay từ mối quan hệ của người bị hại mới là biện pháp trực tiếp nhất, hữu hiệu nhất!”

“Anh nói nghe nhẹ nhàng quá nhỉ” Thôi Lệ Châu trợn trắng mắt: “Anh đừng cho rằng cả thế giới này chỉ có một mình anh đang làm việc được không?”

“Tôi vì tra án mà mặt đã bị người đánh sưng lên rồi đây này!” Thôi Lệ Châu nói: “Trong bốn cô gái nước ngoài bị ngộ hại này, ngoại trừ cái cô vũ đạo kia ra, ba người còn lại dường như đều đang cố ý giấu giếm thân phận của mình!”

“Trên danh bạ điện thoại, trên tài khoản Internet, đều không thể tìm ra thông tin nào chứng tỏ các cô gái liên hệ với nhau…”

“Vụ án này…” Nhiễm Đào vò đầu nói: “Thật đúng là quá kỳ quái!”

“Được rồi, cô cậu cứ nghỉ ngơi trước đã, chị Ngô…” Triệu Ngọc nói với Ngô Tú Mẫn: “Chỗ chị điều tra thế nào rồi?”

Ngô Tú Mẫn vẫn luôn điều tra vụ án nhà máy sản xuất dầu thứ ba kia, bây giờ, thông qua chứng cứ xác thực, đoàn người Triệu Ngọc đã quyết định loại trừ vụ án này ra bên ngoài vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu.

“Chúng tôi tìm được dấu giày ở hiện trường, nhưng mà không có vân tay, cũng không tìm được tin tức rõ rệt về thân phận của người khác ngoài nạn nhân ra” Ngô Tú Mẫn ra hiệu về phía Tăng Khả một cái, Tăng Khả lập tức mở ra bản đồ khu vực phụ cận nhà máy sản xuất dầu thứ ba: “Hôm nay tôi đã đến ký túc xá của người bị hại Trì Mỹ Hân, nơi đó đều bình thường, không phát hiện ra dấu vết đánh nhau nào…”

“Hơn nữa, các công nhân thường xuyên thay ca, trong ký túc xá luôn có người 24 giờ, tôi cho rằng hung thủ không dám tùy tiện ra tay với Trì Mỹ Hân trong ký túc xá đâu!

“Tôi đã xem xét và kiểm tra rồi” Ngô Tú Mẫn tiếc nuối nói: “Cả ký túc xá ở thị trấn Hồng Kỳ của bọn họ đều không có một chiếc camera nào, chuyện này mang đến sự bất tiện nhất định cho cuộc điều tra của chúng ta!”

“Tôi đã hỏi các nữ công nhân trong ký túc xá, họ đều nói rằng lần cuối cùng nhìn thấy Trì Mỹ Hân là sau giờ làm việc lúc sáu giờ chiều!”

“Lúc ấy, Trì Mỹ Hân ăn bữa tối với các công nhân viên cùng giờ tan sở, sau đó đi bộ qua hồ băng và trở về ký túc xá ở thị trấn Hồng Kỳ.

“Lúc ấy, các cô gái tổng cộng có sáu người, nhưng mà không ai ở cùng ký túc xá với Trì Mỹ Hân cả, cho nên ai cũng không biết Trì Mỹ Hân đã xảy ra chuyện gì sau khi trở lại ký túc xá!

“Tôi đã chú trọng điều tra lịch sử cuộc gọi của Trì Mỹ Hân” Ngô Tú Mẫn mô tả chi tiết: “Tại khoảng thời gian ấy, cô ta không nghe gọi cuộc điện thoại nào! Tôi cũng đã đăng nhập WeChat của cô ta để kiểm tra, không thấy trao đổi với ai”

“Nhưng tôi đã điều tra lịch sử trò chuyện trước đây của cô ta rồi, ngoại trừ ca trực đêm ra, hầu như tối nào cô ta cũng gọi video trò chuyện với con mình” Ngô Tú Mẫn nói: “Nhưng vào ngày gặp chuyện không may thì không hề có cuộc gọi nào cả! Tôi đã kiểm tra đệm chăn của cô ta, trên cơ bản không hề bị chạm vào”

“Cho nên tôi hoài nghi…” Ngô Tú Mẫn nói: “Trì Mỹ Hân vừa trở lại ký túc xá không lâu đã bị hung thủ bắt đi rồi!”

“Vậy thì kỳ lạ thật” Thôi Lệ Châu tò mò nói: “Nếu không ở trong ký túc xá ra thì phải là bên ngoài ký túc xá nhỉ? Chẳng lẽ Trì Mỹ Hân tự đi ra ký túc xá à? Gặp ma ư?”