← Quay lại trang sách

Chương 2372 Tuổi mười chín không bình thường

Bốn giờ chiều, bên trong văn phòng tổ điều tra đặc biệt, Triệu Ngọc đang gọi điện thoại với Thôi Lệ Châu“Đúng, tôi đã tìm được nơi Zoya ở rồi” Thôi Lệ Châu nói: “Cô ta sống trong một khách sạn ở bên cạnh khách sạn Thắng Lợi, nhưng mà một tháng trước, cô ta đã trả phòng và rời đi! Nhân viên khách sạn nói rằng Zoya đã xách theo hành lý, xem ra là muốn rời khỏi Mãn Châu!”

“Còn nữa… Cô ta bình thường đều ở một mình, nhưng mà buổi tối hầu như không bao giờ về cả” Thôi Lệ Châu nói: “Cho nên nhân viên khách sạn hoài nghi cô ta đang làm nghề ‘đặc biệt’ ấy!”

“Cô có cho bọn họ xem bức ảnh của những người bị hại khác không?” Triệu Ngọc vội hỏi.

“Họ đã xem rồi” Thôi Lệ Châu nói: “Bọn họ chưa từng gặp người bị hại nào khác cả. Bọn họ nói rằng Zoya bình thường chỉ đi một mình, rất ít có bạn bè nào khác, cô ta lại không thạo tiếng Trung cho lắm, cho nên cơ bản không nói gì cả!”

“Căn phòng kia bây giờ có ai thuê không?” Triệu Ngọc lại hỏi.

“Có” Thôi Lệ Châu nói: “Tôi vừa nhìn thoáng qua, căn phòng đã được dọn dẹp rất nhiều lần, chỉ sợ không lấy được bằng chứng nào đâu…”

“Vậy… Khách sạn Thắng Lợi thì sao?” Triệu Ngọc lại hỏi: “Cô nhân viên phục vụ mười chín tuổi Eliza kia có quan hệ gì với Zoya hay không?”

“Trong khách sạn Thắng Lợi quả thực có người từng nhìn thấy Zoya, đêm khuya lên tầng, sáng sớm đã đi…” Thôi Lệ Châu nói: “Cho nên trên cơ bản đã có thể xác nhận Zoya là người làm nghề đó, không sai được! Nhưng dù hỏi rất nhiều người, vẫn không ai nhìn thấy Zoya đi cùng với Eliza bao giờ”

“Được, vậy cô đi điều tra camera theo dõi đi” Triệu Ngọc nói: “Xem còn có thể tìm được cái gì không?”

“Tôi đã phái người đi thăm dò rồi” Thôi Lệ Châu nói: “Sếp à, dựa theo suy đoán này thì tôi có cẩn thận hỏi thăm tình hình của Eliza. Các đồng nghiệp và lãnh đạo của cô ta đều nói rằng Eliza tuy không phải là người đặc biệt tích cực, chăm chỉ chịu khó trong công việc, nhưng cô ta khá nổi tiếng. Ngoài ra, cô ta không phải là kiểu con gái cởi mở, ngược lại còn khá ngại ngùng, chỉ một trò đùa nho nhỏ thôi cũng khiến cô ta đỏ mặt rồi!!”

“Không phải là…” Triệu Ngọc hỏi: “Cô ta có bạn trai sao?”

“À…” Thôi Lệ Châu vội vàng nói: “Tôi xác nhận rồi, đúng là cô ta có một người bạn trai, là một tài xế xe vận tải! Nhưng mà không giống những lời nói trước đây đâu, bọn họ không hề tới mức bàn về chuyện kết hôn. Trên thực tế, bọn họ đã chiến tranh lạnh trong một thời gian dài”

“Nguyên nhân chính là nhà trai đã che giấu hoàn cảnh thật sự của mình, anh ta nói với Eliza rằng công ty hậu cần do gia đình anh ta điều hành, nhưng thực chất, anh ta chỉ là một tài xế đang làm thuê!”

“Người bạn trai này bây giờ đang đi hồ Chagan nhập hàng rồi, tôi đang thử liên hệ với anh ta…”

“Vậy…” Triệu Ngọc hỏi: “Eliza cũng không có người nhà nào khác sao?”

“Đúng thế, cô ta đã đến Mãn Châu một mình” Thôi Lệ Châu trả lời: “Cô ta ở ký túc xá công nhân, bởi vì tiếng Trung không thạo lắm nên bình thường không hay đi ra ngoài. Sau khi cô ta gặp chuyện không may, cảnh sát từng liên hệ với người nhà cô ta ở Kujask, nhưng vẫn không liên lạc được!”

“Cuối cùng, cảnh sát không thể không ủy thác cho đại sứ quán, nhưng bây giờ vẫn bặt vô âm tín, cho nên lễ tang vẫn chưa được tiến hành…”

“À… Chậc chậc…” Triệu Ngọc chậc lưỡi nói: “Xem ra, chúng ta còn có rất nhiều chuyện cần truy tận ngọn nguồn đấy!”

“Tiểu Thôi, cô tiếp tục điều tra đi! Hôm nay đừng thức đêm, chú ý nghỉ ngơi, bằng không, mặt của cô ngày mai sẽ trở nên rất khó nhìn đấy!”

“Biết rồi” Thôi Lệ Châu nói: “Chúng ta có xuất thân khác nhau, đâu phải lần đầu tiên tôi bị vả mặt chứ, tôi biết xử lý như thế nào rồi… Tắt nhé!”

Sau khi tắt điện thoại, Triệu Ngọc còn chưa kịp chải vuốt các ý nghĩ thì Tịch Mộng Na bên cạnh đã lên tiếng: “Chẳng lẽ… bốn cô gái này không hề giống như những gì chúng ta đã nghĩ lúc trước?”

Triệu Ngọc không để ý đến, lập tức đi đến trước mặt bảng trắng, bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ.

“Vừa rồi tôi đã bớt thời giờ kiểm tra xem sao” Tịch Mộng Na nói: “Trương Mị của vũ đoàn, cũng chính là cái cô Elena kia, tình hình của cô ta không giống ba người còn lại chút nào!”

“Trương Mị là sinh viên hàng đầu đã tốt nghiệp Học viện Múa chuyên nghiệp Moscow, không chỉ là vũ công chính của đoàn ca múa nhạc Hồng Tinh mà còn là một trong những bên đối tác nữa!” Tịch Mộng Na nói: “Còn nữa, thân phận của cô ta trong sạch nhất, có người thân có bạn bè ở Mãn Châu, cảnh sát cũng liên hệ được với người nhà của cô ta ở của Kujask rồi! Những thứ này đều không giống những người bị hại khác…”

“Nhưng mà cô ta gặp người không hiền” Triệu Ngọc tiếp lời: “Cô ta vốn có tương lai tốt ở Moscow, những lại bị một tên đàn ông cặn bã lừa sạch tiền tích góp, mất danh dự, lúc này mới không thể không đến Mãn Châu, tổ chức và thành lập đoàn ca múa mà sống…”

“Oa!” Tịch Mộng Na mang vẻ mặt kính ngưỡng: “Anh đã ghi nhớ tất cả rồi à, trí nhớ của anh tốt thật…”

“Trí nhớ tốt không thể ăn cơm” Triệu Ngọc cầm lấy bút, phân tích vụ án lên bảng trắng, đồng thời nói: “Đúng là bởi vì tình hình của những người bị hại khác nhau, cho nên mới khiến vụ án này càng thêm kỳ quặc!

“Chẳng lẽ… Hung thủ đều là tùy cơ lựa chọn? Chỉ cần là người phụ nữ đến từ Kujask nước Nga thì hắn ta sẽ ra tay sao?”

“Ý anh là…” Tịch Mộng Na hỏi: “Hung thủ là một tên biến thái à? Oa, vụ án này chỉ e thật sự sắp vượt qua vụ án thi thể nữ trên cầu treo Bucharest đấy nhỉ?”

“Tổ trưởng Triệu” Lúc này, một viên cảnh sát mặc áo dài trắng bước vào cửa, anh ta cầm một bản báo cáo, lập tức đi đến trước mặt Triệu Ngọc, nói: “Đây là báo cáo khám nghiệm tử thi mà pháp y Quách nhờ tôi giao cho ngài! Là về vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu, cũng là người bị hại đầu tiên”

“À…”

Triệu Ngọc biết, thi thể của người bị hại đầu tiên Eliza vẫn ở trong nhà xác của Cục Cảnh sát, mặc dù đã được khám nghiệm tử thi nhưng hắn hy vọng Quách Phượng Triển làm lại lần nữa vì trình độ khám nghiệm ở Mãn Châu có hạn.

“Đúng rồi” Viên cảnh sát kia nói nhấn mạnh: “Pháp y Quách lo lắng ngài không có thời gian đọc kỹ, nên bảo tôi báo cáo ngắn gọn với ngài bằng miệng, kết quả khám nghiệm thi thể của Eliza lần này trên cơ bản nhất trí với lần khám nghiệm đầu tiên! Điểm duy nhất không giống chính là pháp y Quách kiểm tra ra Eliza đã sinh non ba lần…”

“Ôi thượng đế của tôi ôi!” Nghe thấy tin tức này, Tịch Mộng Na không nhịn được than thở một câu.

“Lần đầu tiên thậm chí có thể ngược dòng đến năm mười sáu tuổi…” Viên cảnh sát nhắc nhở một câu rồi nói: “Còn lại thì không có gì khác! Ừm… về điểm khác với lần khám nghiệm đầu tiên thì trên báo cáo đều dùng bút đỏ đánh dấu rồi, ngài cứ đọc đi nhé!”

Nói xong, viên cảnh sát cúi chào một cái, xoay người rời khỏi văn phòng.

“Cô ta năm nay mới mười chín tuổi thôi!” Tịch Mộng Na kinh ngạc: “Đúng là nghiệp chướng mà!”

“Mười chín tuổi…” Triệu Ngọc nhắm mắt lại cân nhắc, nói: “Lẻ loi một mình xa xứ, đi đến Mãn Châu xa xôi, làm một nhân viên phục vụ vốn có tiền lương không cao, sau khi tử vong lại không liên hệ được với người nhà, như vậy, cô… cô sẽ nghĩ đến khả năng gì?”

“Chạy thoát!!!” Tịch Mộng Na trừng lớn ánh mắt nói: “Cô gái mới mười chín tuổi này, có phải đã chạy thoát hay không? Cô ta gặp phải chuyện bất hạnh ở Kujask, nên muốn chạy ra khỏi ổ sói! Nhưng không ngờ, tên ác ma vẫn đuổi theo tới tận đây để giết chết cô ta!!?”