Chương 2375 Chuyến du lịch kỳ quặc
“Thật không dễ dàng gì” Tăng Khả nói: “Em đã tiến hành so sánh tất cả tin tức của các cô gái, lịch sử cuộc gọi, tin nhắn WeChat, thông tin chuyển khoản, cứ đặt tất cả bên cạnh nhau để so, kết quả, em thật sự đã tìm được một điểm giống nhau rồi!”“Được rồi, sao bây giờ anh lại giống tổ trưởng cái thói ‘lão Vương bán dưa, tự bán tự khoe’ thế hả?” Thôi Lệ Châu thúc giục: “Ừ thì anh có năng lực anh giỏi rồi được chưa?”
“Đúng đấy, Tăng Khả” Nhiễm Đào nói: “Pháp y Trương lại không ở đây, cậu khoe khoang cái gì hả? Nói mau đi!”
“À… Tôi đâu khoe khoang gì” Tăng Khả nhanh chóng nhìn màn hình máy tính của mình và nói: “Máy tính vừa mới giúp em tra được một nhóm tin tức, phát hiện được vào ngày 11 tháng 9 năm ngoái, cả bốn người đều mua vé đi cùng một chuyến tàu!”
“Hả?” Triệu Ngọc bất ngờ: “Tháng 9 năm ngoái sao?”
“911…” Nhiễm Đào nhướng mày: “Chọn vào ngày hôm đó cơ à…”
“Tàu hỏa đi từ nơi nào đến nơi nào?” Vẫn là Miêu Anh hỏi ngay trọng điểm.
“Vào 14 giờ 08 phút chiều, chuyến tàu K1260 khởi hành từ Mãn Châu” Tăng Khả nói: “Buổi chiều 17 giờ 13 phút đến ga Hải Lạp!”
“Lúc đó bốn người này đều đang ngồi trên xe!” Tăng Khả vừa nhìn máy tính vừa nói: “Nhưng điều thú vị là họ chỉ mua vé đi chứ không mua vé về!”
“Ồ?” Triệu Ngọc cũng ý thức được vấn đề gì, lập tức hỏi: “Như thế… bốn cô gái này đã ngồi cùng nhau à?”
“Không!” Tăng Khả lắc đầu nói: “Bốn vé xe không ở cạnh nhau, thậm chí có một vé còn không ở cùng toa xe, ba vé còn lại thì đều ở cùng một toa xe!”
“Là ai?” Triệu Ngọc hỏi: “Là diễn viên múa Elena ư? Cô này không ở cùng toa xe à?”
“Không!” Tăng Khả nói: “Là Eliza mười chín tuổi! Cô ta ở toa xe số tám, mà những người khác thì đều ở toa xe số năm…”
“Hải Lạp là thành phố cấp tỉnh của vùng Mông Hương, thảo nguyên Hô Luân Bối Nhĩ nổi tiếng ở đây đấy” Ngô Tú Mẫn nói: “Nó chỉ cách thành phố Mãn Châu 240 km, đi tàu mất ba giờ đồng hồ”
“Mấy cô gái này…” Thôi Lệ Châu tò mò: “Đi du lịch sao?”
“Tháng 9 đã qua mùa du lịch vàng rồi” Ngô Tú Mẫn nói: “Không có vẻ là đi du lịch nhỉ?”
“Thế các cô gái đó…” Thôi Lệ Châu càng thêm tò mò: “Đi làm gì nhỉ? Có khi nào… Vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu có liên quan đến lần du lịch này của các cô gái ấy không?”
“Tăng Khả” Triệu Ngọc lập tức nói: “Nếu như vậy thì hãy liên hệ với cảnh sát Hải Lạp xem sao, nhờ bọn họ hỗ trợ điều tra xem bốn cô gái này đã đến Hải Lạp năm ngoái làm gì!”
“Vâng…” Tăng Khả gật đầu.
“Tiểu Thôi” Triệu Ngọc nói: “Cô hỏi cô gái Ukraine kia đi, xem cô ta có biết chuyện Thu Kim Na đi Hải Lạp hay không!”
“Được!” Tiểu Thôi giơ tay ra hiệu OK.
“Nếu là tháng 9 năm ngoái thì…” Triệu Ngọc cân nhắc một chút rồi hỏi Ngô Tú Mẫn: “Chị có thể tra được camera giám sát trên tàu hỏa mà các cô gái đã ngồi không?”
Ngô Tú Mẫn lắc đầu, sau đó nói: “Tôi đi hỏi xem sao!”
Nói xong, Ngô Tú Mẫn xoay người đi tới chỗ làm việc của mình.
“Tin tức này cực kỳ quan trọng” Triệu Ngọc vừa vuốt ve bàn tay vừa nói: “Chúng ta phải mau chóng điều tra rõ xem rốt cuộc bốn cô gái đã đi đến đó làm cái gì!”
“Có thể…” Miêu Anh bỗng nhiên nghĩ tới cái gì, hưng phấn mà nói: “Có thể tìm kiếm dãy số về Hải Lạp từ danh bạ trong điện thoại di động của các cô gái mà!”
“Ôi ôi!” Tăng Khả vỗ ót, lập tức khen ngợi Miêu Anh: “Rất hợp lý đấy chị Miêu, em sẽ tra ngay…”
Đích đích… Đích đích…
Đúng lúc này, điện thoại di động của Triệu Ngọc vang lên, trên màn hình hiển thị một dãy số xa lạ.
“Alo” Vừa bấm nhận cuộc gọi, Triệu Ngọc nghe thấy một giọng nói quen thuộc: “Anh rể, về tư liệu mà anh cần ấy, trước mắt bọn em chỉ tra được một người thôi!”
“À…” Hai mắt Triệu Ngọc sáng lên, nhanh chóng đi tới góc văn phòng, nhỏ giọng hỏi: “Tra được ai?”
“Eliza có tên đầy đủ là Eliza Ivanovna Ivanova: “ Đinh Lam nói cứ như đọc bản thảo vậy: “Sinh ra ở Ruiswijk của Vicenko, tin tức cụ thể không rõ. Năm mười bốn tuổi đã bị bán đến Kujask, làm dịch vụ ngành đặc thù, từng vào trại tạm giam nhiều lần. Ba năm sau, cô này được chính quyền địa phương cứu, sau đó làm thủ tục hộ chiếu hợp pháp và đến Mãn Châu…”
“À… Quả nhiên là… như vậy…” Triệu Ngọc lại hỏi: “Những người khác thì sao? Em có tra được Thu Kim Na không?”
“Không, Thu Kim Na chắc chắn đã sử dụng tên giả”Đinh Lam nói: “Người của mẹ nuôi vẫn đang tìm kiếm, còn nữa, về Zoya kia thì tình hình cũng tương tự như vậy, nếu anh có thể cung cấp tin tức càng chi tiết hơn thì có lẽ sẽ trợ giúp được bọn họ điều tra đấy!”
“À, được, được…” Triệu Ngọc nói: “Anh sẽ tận lực! Có manh mối gì mới là anh sẽ lập tức gửi em ngay!”
“Đúng rồi” Đinh Lam còn nói: “Anh có bảo em tra về Elena ấy, em cũng đã xác minh rồi, hoàn toàn không có vấn đề, cô ta đã học xong đại học, ngoại trừ bị cặn bã nam lừa gạt ra thì thân thế cực kỳ trong sạch, không hề tham gia bất cứ hoạt động nào phi pháp cả!”
“À…” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Được, anh nhớ kỹ!”
“Anh có nhớ chuyện này hay không thì không liên quan gì đến em đâu” Đinh Lam nói đùa: “Nhưng mà chuyện anh đồng ý đưa em đi điên cuồng mua sắm thì không thể quên đâu đấy!”
“Cái gì?” Triệu Ngọc chậc lưỡi: “Em lại muốn nhân cơ hội lừa đảo chứ gì? Anh chỉ đồng ý đưa em đi mua sắm thôi, chứ đâu phải là điên cuồng mua sắm chứ, thêm hai chữ này thôi là ý nghĩa đã không giống nhau rồi!”
“Ngài thám tử, anh cũng thật nghiêm túc!” Đinh Lam cười nói: “Yên tâm đi, em sẽ không tiêu hết tất cả số tiền tiết kiệm của anh đâu! Em tắt nhé…”
Nói xong, Đinh Lam dứt khoát cúp điện thoại.
À…
Triệu Ngọc nghiêm túc cân nhắc một lúc, nếu nói như vậy thì quá khứ của người bị hại đầu tiên Eliza và người bị hại thứ ba Zoya đều giống nhau?
Mà dân khiêu vũ Elena thì không có vấn đề, như thế… Chỉ còn lại Thu Kim Na…
Tại sao Thu Kim Na lại muốn sử dụng tên giả để giấu giếm thân phận chứ?
Có phải cô ta giống như Eliza, có quá khứ gì bất kham hay không?
“Sếp ơi! Sếp ơi!” Lúc này, Thôi Lệ Châu sốt ruột khó dằn nổi, lập tức chạy tới báo cáo: “Pafra nói rằng có lần chơi mạt chược, Thu Kim Na đã dẫn theo em họ của cô ta, cũng chính là Zoya kia… Lúc nói chuyện với Zoya, đúng là Thu Kim Na đã từng nói đến chuyện họ từng đi Hải Lạp!”
“Nhưng mà…” Thôi Lệ Châu vội vàng nói: “Cô ta chỉ tập trung chơi mạt chược nên không nghe cẩn thận, chỉ thoáng nhớ được hai người họ nhắc tới đám cưới, và cả tai nạn xe cộ nữa…”
“Đám cưới, tai nạn xe cộ?” Triệu Ngọc nhanh chóng ghi rõ lên bảng trắng, than thở nói: “Đám cưới… Sao lại xảy ra tai nạn xe cộ thế?”
“Tại sao lại không chứ?” Tịch Mộng Na xen miệng vào: “Xe cưới của chú rể và cô dâu xảy ra tai nạn xe cộ, chuyện này đâu phải là không có khả năng chứ?”
“Vậy…” Triệu Ngọc nhìn thoáng qua Tăng Khả: “Nếu thật sự là như thế thì có phải dễ tra không?”
“Tổ trưởng…” Tăng Khả nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính và nói: “Trong danh bạ điện thoại trên di động của Elena, em đã tìm được vài số điện thoại có mã vùng Hải Lạp…”