← Quay lại trang sách

Chương 2387 Chàng rể rùa vàng

Năm ngoái, ngày 11 tháng 9Trên chuyến tàu số hiệu K1260, 14 giờ 15 phút, tàu hỏa bắt đầu xuất phát và khởi hành đúng giờ.

“Ừm… Thật ngại quá…” Eliza cầm vé xe của mình, hỏi một quý cô đang ngồi trên ghế số mười sáu: “Chúng ta đều ngồi cùng dãy ghế cả, có thể đổi chỗ ngồi với nhau không?”

Khi nói xong, Eliza mới phát hiện đối phương cũng là một người đẹp tóc đỏ người Nga.

Vì thế, cô ta lại lặp lại những gì vừa nói bằng tiếng Nga.

Cô gái tóc đỏ tên là Trương Mị, tên tiếng Nga là Elena, đúng là diễn viên múa của đoàn ca múa nhạc Hồng Tinh.

Elena nhướng mày lên liếc Eliza một cái, tuy rằng không nói gì, nhưng vẫn khoát áo khoác ngoài lên cánh tay và đứng lên.

“Cám ơn, cám ơn…” Eliza cảm kích cảm ơn, sau đó chỉ vào chỗ ngồi phía sau và nói: “Đây, chỗ ngồi của tôi ở đây, ghế số mười tám…”

Elena vẫn không nói gì, chỉ ưỡn ngực ngẩng đầu, mang tư thái ngạo nghễ mà rời khỏi ghế số mười sáu và ngồi xuống ghế phía sau.

Không xa chỗ ngồi kia và vừa lúc lưng tựa lưng.

Eliza đặt áo của mình xuống, vui vẻ ngồi xuống ghế số mười sáu.

Lúc này, ghế gần cửa sổ bên cạnh cô ta có một người đàn ông mặc trang phục dân tộc đang ngồi, dáng người khôi ngô, có lẽ người đàn ông kia vừa thức đêm nên vừa lên tàu đã dùng mũ rộng che khuất mặt, sau đó ngáy ngủ…

Mà ở ghế đối diện Eliza thì có hai cô gái người Nga khác đang ngồi.

Trong đó có một cô gái tóc màu rám nắng, trên cổ xăm một con rắn hổ mang xinh đẹp, đúng là Zoya.

Mà một cô gái khác mặc áo lông màu trắng như phu nhân lại là Thu Kim Na!

“Tại sao tôi cứ cảm thấy…” Lúc này, Thu Kim Na nhìn chằm chằm vào Elena trên ghế ngồi, nhỏ giọng nói: “Người kia… trông hơi quen thế?”

“Ừm…” Eliza gật đầu nói: “Tôi cũng thấy vậy! Hình như đã nhìn thấy ở đâu rồi thì phải…”

“Không lẽ…” Zoya lười nhác tựa vào người Thu Kim Na, nói: “Cũng là tới từ Kujask à?”

“Không biết nữa, hình như…” Thu Kim Na cố gắng nhớ lại rồi nói: “Hình như tôi đã nhìn thấy trên tivi rồi thì phải? Chẳng lẽ… là diễn viên gì à?”

“Ừm…” Zoya lấy một hộp thuốc lá từ trong túi ra, đứng thẳng dậy và nói: “Tôi đi hút điếu thuốc đây…”

“NO!” Thu Kim Na lại cất thuốc lá mà Zoya vừa rút ra, nói: “Tuy rằng không phải tàu cao tốc nhưng cô vẫn không thể hút thuốc trong toa xe được!”

“Tôi vào buồng vệ sinh…”

“NO!” Thu Kim Na lại nói: “Tàu vừa mới chạy, buồng vệ sinh vẫn đang đóng cửa đấy! Hơn nữa, dù vào buồng vệ sinh cũng không thể hút!”

“Không thể nào?” Zoya buồn bực: “Suốt ba tiếng đồng hồ đấy, chắc tôi thèm chết mất…”

“Mỗi lần đến ga là có thể đi xuống hút…” Eliza nhẹ nhàng nói.

“Ha ha…” Zoya khẽ nở nụ cười, ánh mắt tà dị: “Hai cô bây giờ đã là dân bản xứ rồi, tôi hâm mộ các cô lắm đấy!”

“Zoya” Eliza nói: “Nơi này thật sự rất tốt! Tuy rằng không kiếm được nhiều nhưng cuộc sống an nhàn, mọi người ai cũng đều rất thân thiện”

“Nghe tôi, cô cứ an cư ở nơi này đi! Tương lai tìm một người bạn trai, sống thật tốt, giống như… giống như Kseniya ấy…”

“Hừ…” Zoya hừ lạnh một tiếng: “Tôi đâu thân thiết gì với cô ta, tôi không rõ, tại sao cô ta muốn mời tôi đi tham gia đám cưới của cô ta chứ? Còn làm phù dâu nữa chứ?”

“Một mình Kseniya đi Hải Lạp, bên cạnh không có bạn bè thân thiết nào” Eliza nói: “Cho nên mới mời chúng ta!”

“Thế sao? Hừ…” Zoya khinh thường hừ một tiếng: “Tôi thấy cô ta muốn khoe khoang thì có! Cái này gọi là gì nhỉ? Cô bé lọ lem truyền thuyết sao?”

“Được rồi” Thu Kim Na nói: “Cô nói ít vài câu đi! Cô ấy mời chúng ta tham gia đám cưới tức là coi chúng ta như bạn bè!”

“Bạn bè?” Zoya lắc đầu nói: “Thu Na, cô ăn nói càng ngày càng khéo đưa đẩy, thật chẳng giống cô gì cả! Ông xã của Kseniya là một doanh nhân lớn, có phải cô cũng muốn kiếm chác chút lợi lộc không?”

“Ha ha…” Thu Kim Na mỉm cười một cái: “Zoya, cô đúng là biểu*!”

* Biểu = Bitch, là một từ lóng trên Internet.

Bởi vì bọn họ nói tiếng Nga nên không lo bên cạnh có người nghe hiểu, vì thế nói chuyện không hề kiêng nể gì.

“Ngày hôm qua là ai nói với tôi rằng trong lòng cô ta không thoải mái thế?” Zoya nói: “Quan hệ giữa cô và Kseniya là thân nhất, các cô cùng nhau tới Mãn Châu, cô mặc dù ly hôn, nhưng vẫn có cuộc sống khá giả hơn cô ta!”

“Thế nhưng, người ta giờ thế nào? Bây giờ câu được chàng rể trời vàng, người ta sắp biến thành đại phu nhân rồi! Trong lòng cô không phục đến mức nào, chính cô biết rõ…”

“Là chàng rể rùa vàng…” Thu Kim Na hoàn toàn không tức giận.

“Zoya, cô luôn như vậy” Eliza mím môi, mất hứng nói: “Vốn là chuyện rất vui, thế mà cô lại luôn suy nghĩ tiêu cực như thế, chúng ta chịu khổ còn chưa đủ à? Tại sao cứ muốn tự tìm phiền não cơ chứ?”

“Cô giỏi trấn an người ta thật đấy nhỉ, cô nhóc…” Zoya nói: “Cô cho rằng tôi không biết chuyện của cô ư? Cô làm nhân viên lễ tân ở khách sạn, hễ gặp được ông chủ giàu có là cô lại chủ động xum xoe, mà đối với mấy kẻ nghèo hèn không có tiền thì cô lại không liếc lấy một cái, cô làm thế là vì cái gì?”

“Không phải là tôi có cảm xúc tiêu cực, tôi chỉ sống chân thật mà thôi, các cô cần gì phải đội mặt nạ lừa mình dối người chứ?”

“Cô…” Eliza tức giận đến mức khoanh hai cánh tay lại: “Thấy cô vác cái bộ dạng như thế để đi tham gia đám cưới, tôi thật sự lo lắng cô sẽ gây ra chuyện gì đấy…”

“Hừ!” Zoya vẫn một mực khinh thường: “Tôi còn chẳng thèm đi ấy! Thế này đi, đến ga tiếp theo, tôi sẽ xuống tàu về, thế là được rồi chứ gì?”

“Được rồi, được rồi, cô vĩnh viễn đều là con điếm miệng thối ác độc kia!” Thu Kim Na thờ ơ nói: “Các cô có biết tôi suy nghĩ gì không? Tôi nghĩ, rốt cuộc ông xã của Kseniya có biết quá khứ của Kseniya hay không?”

“Suy nghĩ này của cô…” Zoya nhướng lông mi lên, nói: “Thật đúng là thú vị! Lúc trước, Kseniya là nữ hoàng tàn bạo của thời đại chỗ chúng ta đấy, có rất nhiều bản lĩnh mà ngay cả tôi cũng không dám nếm thử đâu!”

“Nếu ông xã của cô ta nhìn thấy màn trình diễn của cô ta năm đó, ha ha a…”

“Các cô cũng thật biến thái” Eliza lắc đầu nói: “Nếu bị ông xã biết thì chắc chẳng ai chấp nhận nổi đâu!”

“Thế thì không phải chàng rể rùa vàng nữa, mà là rể rùa, lông xanh ấy quá hợp nhỉ…” Thu Kim Na nhếch miệng cười.

“Rùa lông xanh?” Zoya khó hiểu: “Nghĩa là sao?”

“Tức là cắm sừng ấy” Eliza giải thích: “Bởi vì vỏ rùa cũng mang màu xanh, cho nên…”

“À…” Zoya xấu xa mỉm cười, hỏi: “Eliza, tôi nhớ là lúc trước Kseniya có dẫn cô đi cùng, cô còn cho chúng tôi xem rất nhiều video của Kseniya nữa chứ, có phải mấy video đó vẫn còn ở trong điện thoại di động của cô không?”

“Ừm…” Eliza khẩn trương bóp túi đeo vai một cái, lắc đầu nói: “Cô đừng nói lung tung, bao nhiêu năm rồi, tôi giữ mấy thứ đó làm gì chứ?”

“Ha ha ha… cô bị dọa rồi kìa” Thu Kim Na tà ác cười nói: “Nếu những đoạn video đó mà được phát ngay trong hiện trường đám cưới thì chắc là náo nhiệt lắm đấy, ha ha ha…”

“Trí… Trí tưởng tượng của cô cũng thật phong phú, có phải đã lâu rồi không tìm đàn ông hay không? Ha ha ha…” Zoya cười to.

Eliza càng thêm khẩn trương ôm lấy túi đeo vai…

Ngay tại lúc các cô gái đùa giỡn, Elena đang ngồi ở ghế quay lưng về phía bên kia khẽ nhếch miệng, lộ ra một biểu cảm bất cần đời, rồi lại đầy thâm ý…