Chương 2389 Đồ vô sỉ
Ngày 12 tháng 9, tại hiện trường đám cưới“Á!!! Á!!!” Cô dâu Kseniya túm lấy áo cưới của mình mà hét to về phía đoàn người Thu Kim Na như người bệnh tâm thần: “Tại sao các cô lại làm như thế!?
“Tại sao!!?
“Tôi hận các cô!!!” Kseniya ngập tràn bi phẫn, gào khóc: “Tôi coi các cô là bạn bè tốt nhất của tôi, nhưng tại sao các cô lại đối xử với tôi như thế!?
“Tôi chỉ muốn sống lại một lần nữa thôi, có sai sao? Có sai sao!?”
“Các cô đã hủy hoại mọi thứ của tôi, các cô sẽ không được chết tử tế đâu!”
“Á!!!”
Sau khi giận dữ thét dài, cô ta xoay người, chạy về phía cửa chính của khu nghỉ dưỡng, áo cưới trắng noãn quét xuống mặt đất, cực kỳ bẩn bụi…
Khi Kseniya chạy đến cửa, thấy chú rể Cát Băng đang co quắp ngồi dưới đất, khuôn mặt chết lặng.
“Ôi…” Nước mắt Kseniya chảy dài, nói không nên lời!
Mà Cát Băng cúi đầu xuống, thậm chí không dám ngẩng đầu nhìn cô dâu một cái.
“Hu hu hu…” Kseniya đau lòng như sắp chết, chạy sượt qua chú rể Cát Băng!
Sau đó, cô ta vọt tới một chiếc xe việt dã, lái xe đi thẳng…
Mà cô dâu vừa đi, hiện trường đám cưới lập tức trở nên hỗn loạn.
Các nhân viên trong công ty của Cát Băng lập tức tiến lên lý luận với nhân viên quản lý tổ chức đám cưới, hai bên không ngừng khắc khẩu, thậm chí đã có người dùng bạo lực…
“Chuyện này…” Zoya nhìn trái nhìn phải, vẻ mặt vô tội nói: “Đâu phải chúng ta bật đoạn video đó lên? Tại sao cô ta lại xông về phía chúng ta chứ?”
Thu Kim Na cũng ngây ngẩn vì bị mắng, cô ta choáng váng hồi lâu, lúc này mới mang vẻ mặt không thể tin nổi nhìn về phía Eliza, hỏi: “Chuyện này… rốt cuộc là chuyện gì vừa xảy ra thế?
“Đoạn video này từ đâu ra?”
“Ai bật?”
“Tôi… Tôi… Tôi đâu biết?” Eliza sợ tới mức mặt mũi tái nhợt, ngồi phịch xuống đất.
“Cô còn dám nói không biết à!?” Elena lại túm lấy áo Eliza: “Đồ điên này! Cô làm thế hơi quá đáng rồi đấy! Đây là phạm pháp đấy cô có biết không? Cô phải chịu trách nhiệm trước pháp luật!”
“Không… Không, không phải tôi đâu…” Eliza khóc: “Tôi không hề làm gì cả!”
“Còn dám nói không phải cô à?” Elena phẫn nộ quát: “Tối hôm qua, tôi tận mắt thấy cô cầm máy tính bảng có đoạn video!”
“Cái máy tính đó bị mất rồi, thật mà… Hu hu…” Eliza khóc lóc thảm thiết, cực kỳ tủi thân: “Tôi không tìm thấy nó đâu cả!”
“Này, các cô… đang nói cái gì thế?” Thu Kim Na không hiểu ra sao.
“Không thể nào?” Hình như Zoya hiểu ra điều gì, vội vàng chỉ vào Eliza và nói: “Cô còn giữ thứ kia à? Cô… Cô còn mang đến đám cưới? Cô điên rồi sao?”
“Tôi… Tôi không cố ý đâu… Hu hu…” Eliza tủi thân nói: “Cái máy tính bảng kia vẫn được cất trong túi, tôi đã cho rằng sẽ không dùng từ lâu rồi!”
“Đoạn… đoạn video này… Tôi đã quên xóa, thế nhưng không phải tôi làm đâu, tôi thật sự đã bị mất máy tính rồi, không biết bị ai trộm đi…”
“Cô còn nói xạo nữa à?” Elena phẫn nộ nói: “Cứ chờ cảnh sát bắt cô về Cục đi, để xem cô định giải thích như thế nào? Cô làm thế quá đáng lắm! Cô đã hủy hoại mọi thứ của Kseniya rồi!”
“Hu hu… Hu hu…” Eliza hoàn toàn sợ hãi, co người lại trên mặt đất, không ngừng gào khóc.
“Từ từ… Từ từ đã…” Thu Kim Na phản ứng rất nhanh, vội vàng hỏi Elena: “Làm sao mà cô biết Eliza có thứ đó?”
“Tôi…” Elena nói: “Đêm qua tôi đã nhìn thấy ở bờ sông!”
“Hu hu…” Eliza ngẩng đầu lên nói: “Đêm qua lúc ở bờ sông, tôi vốn đã định xóa đoạn video kia rồi, thế nhưng lại bị cô nhìn thấy!”
“Ban đầu tôi định lập tức xóa nó khi về phòng, nhưng máy tính đã biến mất rồi… Trong đó… Hu hu…” Eliza khóc càng thêm đau đớn: “Còn có cả video của tôi nữa… Hu hu hu…”
“Cô nói dối!” Elena cả giận nói: “Lúc ấy cô đâu nói như vậy! Ngày hôm qua, cô tỏ ra hùng hồn như thế, sao bây giờ lại giả vờ đáng thương?”
“Các cô đừng cho là tôi không biết” Elena chỉ vào mấy người Thu Kim Na, nói: “Ngày hôm qua trên tàu hỏa, tôi đã nghe thấy hết rồi, trước kia các cô đã làm nghề gì, tôi đều biết cả…”
“Ha ha…” Zoya nở nụ cười: “Thế nào? Cô muốn uy hiếp chúng tôi sao?”
“Tôi nói cho cô biết!” Lúc này, Thu Kim Na vốn có kinh nghiệm dày dặn, cực kỳ trấn tĩnh nói với Elena: “Cô nghe đây cho tôi, chuyện này cô cũng không thoát khỏi liên quan đâu! Tối hôm qua, chỉ có cô và Eliza biết trên máy tính có đoạn video bất nhã, cho nên, thứ đó cũng rất có thể là bị cô trộm!”
“Cô… Cô nói cái gì?” Elena cực kỳ hoảng sợ: “Cô ngậm máu phun người!”
Rầm!
Đúng lúc này, nhóm nhân viên phẫn nộ dùng ghế đẩu đập vỡ máy tính và thiết bị âm thanh vốn được dùng trong đám cưới, nhân viên của bên tổ chức đám cưới cũng nóng nảy, hai bên đánh nhau càng ngày càng ác.
Các khách quý ở đây người thì bối rối chạy đi, người thì xa xa né tránh, không ai lưu ý đến các phù dâu nước ngoài đang xảy ra một cuộc tranh chấp kịch liệt.
“Ba người các cô tối hôm qua đã gặp nhau” Elena không cam lòng yếu thế mà đánh trả một đòn: “Sao cô không nói là hai cô đã trộm máy tính của cô ta chứ? Ngày hôm qua trên tàu hỏa, là ai nói muốn phát đoạn video này trong đám cưới hả? Ai nói muốn xem cảnh tượng đó?”
Nghe đến đây, mọi người lập tức đổ dồn ánh mắt về phía Thu Kim Na, bởi vì câu nói kia đích thật là Thu Kim Na nói!
“Không… Không…” Eliza sợ tới mức cả người phát run.
“Mấy người bị điên cả rồi à?” Thu Kim Na nói: “Chúng ta và Kseniya là bạn bè, phát loại video này ở trong đám cưới thì có ích lợi gì với chúng ta chứ? Tôi còn đang mong… mong trong tương lai có thể bàn việc buôn bán với cô ta nữa đấy!”
“Đúng, cô mới có lợi, nhưng mà cô ta thì sao?” Elena lại chỉ về phía Zoya: “Lúc ở trên tàu hỏa, Cô nói xấu Kseniya cũng đâu ít!”
“Cô?” Zoya mắng: “Cô là chó điên à? Gặp ai cắn người đó hả?”
“Zoya…” Eliza nuốt một ngụm nước miếng: “Tối hôm qua… Hai chúng ta ở cùng một phòng… Lúc tắm rửa, tôi nghe thấy trong phòng có tiếng…”
“Đó là tiếng điện thoại di động của chính tôi rơi xuống đất, cái đồ đàn bà chanh chua không biết xấu hổ!” Zoya mắng: “Tôi con mẹ nó ngay cả chữ Hán cũng không biết, làm sao có thể kết nối rồi phát đoạn video lên màn hình chứ?”
“Đủ rồi, đủ rồi đấy!” Thu Kim Na ngăn Zoya lại, nói: “Bình tĩnh lại, tất cả mọi người hãy bình tĩnh một chút! Hãy nghe tôi nói, đoạn video này đều được quay hồi ở Kujask, vừa rồi Kseniya lại lớn tiếng hét chúng ta! Cho nên, sau này khi người ta điều tra, bốn chúng ta chính là nghi phạm lớn nhất, hiểu không?”
“Tôi nói cho các cô biết, nếu chúng ta không suy nghĩ biện pháp thì chỉ sợ rất khó thoát thân, tương lai sau này, chúng ta sẽ gặp phải cảnh bị khởi tố, bồi thường, các cô muốn như vậy sao?”
“Vậy…” Eliza yếu ớt hỏi: “Chúng ta nên làm sao bây giờ?”
“Dù sao cái máy tính kia đã bị trộm rồi, tên kia sẽ không bao giờ tự mình đứng ra đâu! Cho nên…” Thu Kim Na nghiến răng nói: “Chúng ta cứ coi như chưa từng có máy tính gì cả! Cũng chưa từng có đoạn video gì hết!”
“Hả?” Elena mặc kệ: “Các cô muốn tôi cũng khai man với các cô sao?”
“Cô không muốn à?” Thu Kim Na uy hiếp: “Tối hôm qua chỉ mình cô biết Eliza có đoạn video, nếu cô không phối hợp với chúng tôi, vậy thì chúng tôi sẽ khăng khăng rằng máy tính ở chỗ cô! Dù sao chúng tôi có ba, cô chỉ có một, để xem cảnh sát tin ai!”
“Cô…” Elena tức giận đến mức run rẩy.
“Đúng” Eliza đột nhiên tỉnh táo lại: “Đêm qua, tôi chính tai nghe thấy cô vì bị Kseniya ép nhảy múa trước mặt mọi người mà quá bực tức, những lời này mà bị cảnh sát nghe được thì đó chính là động cơ!”
“Cô…”
“Ha ha, cô hãy suy nghĩ cho kỹ đi…” Zoya nói: “Tôi học được một câu ngạn ngữ ở đây, đó là ‘chân trần không sợ đi giày’! Ba chúng tôi có lai lịch gì, cô đều biết cả, cùng lắm thì chúng tôi chuyển sang vùng khác, làm lại nghề cũ, vẫn có thể sống tốt! Nhưng cô thì sao?” Zoya uy hiếp nói: “Nếu để người ta biết cô làm ra chuyện đê tiện như vậy, vũ đoàn của cô còn hoạt động nổi nữa không?”
“Cô… Các cô…” Elena kích động chảy cả nước mắt: “Các cô quá vô sỉ…”