Chương 2399 Nhất thời nảy ra ý định?
Chín giờ tối, trong văn phòng của Cục Cảnh sát Hải LạpTriệu Ngọc đang gọi điện thoại với Miêu Anh, trao đổi tiến triển mới nhất của vụ án với cô.
“Thế thì…” Trong điện thoại, Miêu Anh hỏi Triệu Ngọc: “Có ai ở lại hiện trường vụ án để trông giữ không? Không thể để hiện trường bị hỏng được!”
“Yên tâm đi!” Triệu Ngọc nói: “Cảnh sát Hải Lạp đã phái mấy viên cảnh sát lâu năm có kinh nghiệm ở đó trông giữ rồi, nơi đó có sẵn nhà và bếp, hiện trường không sao đâu!”
“Vậy là tốt rồi, bây giờ xem nào” Miêu Anh lại nói: “Chuyện quan trọng nhất là báo cáo khám nghiệm tử thi của Cát Băng nhỉ?”
“Đúng thế” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Một là xác định xem anh ta có phải bị sát hại hay không! Hai là xác định thời điểm tử vong! Anh đã trao đổi với pháp y Quách rồi, ông ấy nói rằng dù thi thể bị đông lạnh như vậy, nhưng mà việc phán định về hai điểm này vẫn không thành vấn đề!”
“Ừm…” Miêu Anh đầu tiên ừ một tiếng, sau đó nói ra hoài nghi của mình: “Triệu Ngọc, anh không cho rằng hành vi của Cát Băng hơi không bình thường sao? Nếu đã quyết định tự tử rồi thì tại sao còn muốn gây án cẩn thận như thế, còn muốn hủy diệt chứng cứ nữa chứ?”
“Anh cũng nghĩ như vậy! Đúng là vợ chồng tâm ý tương thông mà” Triệu Ngọc vui vẻ nói: “Có lẽ vụ án còn có ẩn tình nào khác; Cũng có lẽ là ngay từ đầu Cát Băng vốn không muốn tự tử, chỉ là sau khi giết người, anh ta cảm thấy tuyệt vọng với cuộc sống nên nhất thời nảy ra ý định tự tử; Cũng có lẽ là những vụ giết người hàng loạt cần có thời gian, anh ta gây án cẩn thận như thế vì không muốn bị cảnh sát bắt lấy khi chưa giết hết người mình muốn giết… Đương nhiên, cũng có thể là anh ta còn có đồng lõa vv…”
“À… Cho nên việc khôi phục chân tướng vụ án cũng là nhiệm vụ trọng yếu đấy nhỉ!” Miêu Anh nói: “Dù kết quả báo cáo khám nghiệm tử thi như thế nào đi nữa, anh cũng phải nghĩ biện pháp điều tra rõ chuyện đoạn video bị phát ra trong đám cưới mới được! Rốt cuộc là ai đã phát đoạn video kia chứ?”
“Theo logic thì Thu Kim Na là người cuối cùng bị giết, nếu là ba người đầu tiên đăng video thì có phải Thu Kim Na sẽ không phải chết hay không?” Triệu Ngọc phân tích: “Hoặc là… cả bốn người đều tham dự?”
“Báo cáo khám nghiệm tử thi nói rằng ngoại trừ bị xâm hại ra, người chết không hề bị ngược đãi ở phương diện khác, thế thì…” Miêu Anh phân tích: “Có phải Cát Băng vốn dĩ không muốn biết chân tướng hay không? Giống như vụ án chặt tay hồi anh mới vào nghề ấy, hung thủ chỉ là muốn giết chết bốn người phụ nữ này thôi? Bởi vì anh ta biết trong các cô gái này, chắc chắn có một người đã đăng video lên?”
“Đúng rồi, về đoạn video kia…” Miêu Anh hỏi: “Anh đã tìm được chưa?”
“Tìm được rồi” Triệu Ngọc nói: “Tăng Khả vẫn đang sử dụng kỹ thuật phân tích, nhưng mà thông qua tình hình trước mắt thì video trên điện thoại di động được sao chép thông qua ổ USB flash, chứ không phải qua mạng Internet hay đường truyền Bluetooth!”
“Nói cách khác” Miêu Anh nói: “Người đăng video này là cao thủ à?”
“Ít nhất thì hiểu được nhiều hơn người bình thường” Triệu Ngọc nói: “Bây giờ, Tăng Khả đã có thể xác định trên điện thoại di động có cài phần mềm điều khiển từ xa hay không”
“Nói cách khác, đoạn video được phát trực tiếp trên điện thoại di động của cô dâu, người phát đoạn video đó chắc đang ở hiện trường đám cưới, hơn nữa còn từng tiếp xúc với điện thoại di động của cô dâu!”
“Căn cứ vào lời nói của các phù dâu…” Miêu Anh nói: “Di động vẫn luôn được cất trong túi xách của cô dâu… Chẳng lẽ, lúc ấy không có ai chú ý tới sao?”
“Không có” Triệu Ngọc nói: “Nếu có người lưu ý thì ngay từ lúc ấy, cảnh sát đã có thể tìm được người đăng video rồi!”
“Vừa rồi anh có đọc khẩu cung liên quan, lúc ấy, chiếc túi xách chứa chiếc điện thoại di động của cô dâu được đặt ở vị trí dễ thấy nên mọi người đều không lo có ai động đến…”
“Nhưng điều kỳ quái chính là…” Triệu Ngọc nói: “Không ai nhớ là đã có người tiếp cận chiếc túi xách đó!”
“Mọi người đều không có ấn tượng… Có lẽ không phải bởi vì không ai đã từng tới gần chiếc túi xách kia!” Miêu Anh cân nhắc nói: “Mà là bởi vì người tiếp xúc chiếc túi xách là người quen, mà đối với mọi người thì việc người này tiếp xúc chiếc túi xách là chuyện bình thường!”
“Đúng thế” Triệu Ngọc nói: “Ở hiện trường đám cưới, chỉ sợ cũng chỉ có mấy phù dâu kia tiếp xúc chiếc túi xách mới là chuyện rất bình thường! Các phù dâu đều mặc quần áo giống nhau, cho nên không khiến ai chú ý…”
“Vậy…” Miêu Anh lại hỏi: “Hiện trường đám cưới nhiều người như vậy, tỷ lệ chụp selfie bây giờ lại cao như thế, liệu có ai đã vô tình quay hay chụp được hình ảnh gì bất thường không?”
“Mọi người đang đi tìm rồi…” Triệu Ngọc nói: “Anh đã phái người đi tìm khách khứa và nhân viên phục vụ tham gia bữa tiệc hôm đó, nhưng mà cần một ít thời gian”
“Được rồi!” Miêu Anh nói: “Chỗ em còn có một cuộc họp báo cáo nữa, nếu bên anh mà có tin tức mới nhất thì nhớ cho em biết đúng lúc đấy!”
“Được, đúng rồi” Triệu Ngọc lại hỏi: “Chỗ chị Ngô tra thế nào rồi? Vụ án nhà máy sản xuất dầu thứ ba có manh mối gì không?”
“Em còn chưa gặp chị ấy đâu!” Miêu Anh nói: “Hay anh tự liên hệ với chị ấy đi, bây giờ hẳn là chị ấy vẫn còn ở nhà máy để điều tra đấy!”
“À, được rồi!” Triệu Ngọc nói tiếng “Gặp lại sau nhé”, rồi cúp điện thoại.
Sau khi cúp máy, Triệu Ngọc mở điện thoại di động của mình ra, mở một đoạn video mà trước đó Tăng Khả đã gửi cho mình.
Đoạn video này đúng là đoạn video bất nhã trong đám cưới.
Hình ảnh không bị làm mờ, động tác kịch liệt, âm thanh cao vút, tuy rằng chỉ có 2 phút 24 giây, nhưng vẫn khiến người khác hết hồn!
Có thể tưởng tượng được, dù chỉ với 2 phút 24 giây ngắn ngủi, nhưng một khi đã phát trên màn hình đám cưới thì đối với chú rể cô dâu mà nói sẽ kích thích đến mức nào?
Đoạn video đó rõ ràng đã chỉnh sửa, trong hình ảnh, cô dâu Kseniya có lúc tóc ngắn, có lúc tóc dài, còn có tóc đỏ, có môi đỏ, cũng có môi xanh, rất rõ ràng đã được quay vào các thời gian khác nhau!
Hơn nữa… Triệu Ngọc phát hiện đoạn video đó đã bị chỉnh sửa khá tùy ý và bất chợt, có vài đoạn vốn là một đoạn, nhưng lại bị cắt thành mấy đoạn, cứ thế tùy ý cho vào đoạn video!
Chậc chậc…
Triệu Ngọc mơ hồ sinh ra một cảm giác, dựa vào cách cắt đoạn video tùy ý như vậy thì dường như tác giả đang vội vàng chỉnh sửa…
Chẳng lẽ… Người phát vốn không hề chuẩn bị sẵn từ trước?
Hắn đã quyết định cắt nối biên tập và phát đoạn video trong thời gian rất ngắn sao?
Nhất thời… nảy ý định à?
“Tổ trưởng, tổ trưởng…” Lúc này, Nhiễm Đào bỗng nhiên chạy vào văn phòng, trong tay anh ta còn cầm hai thứ: “Tôi đã mang hai vật chứng này đến đây rồi!”
Nói xong, Nhiễm Đào lấy ra hai thứ từ trong túi đựng vật chứng, một thứ là quyển truyện tranh, một thứ là điện thoại di động của Cát Băng.
Nhìn thấy hai vật chứng này được đặt trên bàn, Tịch Mộng Na nhanh chóng thò đầu đến gần.
“Quyển truyện tranh này không sai đâu” Nhiễm Đào nói: “Chính là vụ án thi thể nữ trên cầu treo Bucharest, đây là bản tiếng Nga năm 83, sử dụng biện pháp nghệ thuật giống như một câu chuyện để tái hiện vụ án thi thể nữ trên cầu treo!”
“Điều đáng chú ý là tác giả của quyển truyện tuyên bố rằng tất cả những phụ nữ bị treo cổ đều có quá khứ không sạch sẽ, hung thủ hẳn là kẻ tự cho mình là người thuộc tôn giáo thanh cao vv…”
“À…” Tịch Mộng Na phụ họa theo: “Cát Băng từ nhỏ đã đọc quyển sách này, bị quyển sách này ảnh hưởng, cho nên quyết định muốn lấy phương thức này để giết chết mấy cô gái kia, báo thù cho vợ chưa cưới của mình!
“Nhưng mà ở Mãn Châu này không có cầu treo, cho nên anh ta lập tức lựa chọn cây cầu nhỏ vốn dễ hành động, lại không bị người ta chú ý đến…”
“À, còn có cái này nữa…” Nhiễm Đào cầm di động lên và nói: “Bộ phận kỹ thuật đã sạc pin cho điện thoại di động rồi, vừa mở ra là có thể nhìn thấy thứ này!”
Nói xong, anh ta ấn phím một cái, di động chưa được mở khóa màn hình, một hàng chữ lập tức xuất hiện, trên đó viết: “Hãy mai táng tôi bên cạnh Qua Viện…”