← Quay lại trang sách

Chương 2401 Phương hướng sai lầm?

Mười một giờ tối, tại văn phòng Cục Cảnh sát Hải LạpThôi Lệ Châu đặt mấy thùng mì ăn liền lên bàn, lại lấy lạp xưởng, cải bẹ từ trong túi plastic ra và nói với mọi người: “Hôm nay, mọi người đành cố chịu một chút vậy!”

“Ôi trời ơi!” Nhiễm Đào nhếch miệng phàn nàn: “Đúng là sợ cái gì là gặp cái đó mà, ban nãy vừa nhìn thấy pháp y Quách ăn mì ăn liền ngay bên cạnh thi thể là dạ dày tôi đã cuộn lên rồi… Bây giờ… mình cũng phải ăn cái này sao?”

“Đúng đấy!” Tịch Mộng Na cũng cau mày nói: “Vừa rồi, tôi cũng thấy ghê, thi thể gần như sắp dán vào mặt rồi, thế mà ông pháp y kia vẫn còn ăn ngon nghẻ đến thế…”

“Được rồi, Đào” Triệu Ngọc nói: “Cậu và Tiểu Thôi đến khách sạn nghỉ ngơi đi! Ngày mai, có lẽ có hành động lớn đấy!

“Còn buổi tối hôm nay, có tôi và Tăng Khả là được rồi!”

“Còn tôi nữa, còn tôi nữa chứ…” Tịch Mộng Na nhanh chóng nói: “Tôi ban ngày đã ngủ ở trên xe rồi! Tôi sẽ hỗ trợ anh!”

“Hừ…” Thôi Lệ Châu nheo mắt lại, khinh bỉ Tịch Mộng Na một cái.

“Sếp à” Nhiễm Đào xách một thùng mì ăn liền lên và nói: “Nếu đêm nay có hành động bắt giữ thì sao? Thôi, không đi thì hơn, để Tiểu Thôi nghỉ ngơi đi!”

“Anh không nghỉ, tôi cũng không nghỉ” Thôi Lệ Châu nói: “Hung thủ giết người vẫn còn nhơn nhơn ngoài vòng pháp luật đấy, tôi cũng muốn nhanh chóng biết hắn là ai!”

“Không” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Nghe tôi đi, mấy người vẫn nên đi ngủ sớm, nghỉ ngơi dưỡng sức đi, chỉ sợ vụ án này sẽ không kết thúc nhanh được đâu!”

Triệu Ngọc vừa nói như vậy, mọi người lập tức trở nên khẩn trương.

“Không phải chứ, sếp ơi?” Thôi Lệ Châu hỏi: “Ngay cả anh cũng không thấy khả quan à?”

“Phương hướng của chúng ta rất có thể đã sai rồi” Triệu Ngọc nói: “Nếu sát thủ dưới gầm cầu không phải chú rể Cát Băng thì vấn đề rất có thể đang nằm trên người cô dâu!”

“Hả? À…” Thôi Lệ Châu định thần lại đầu tiên: “Nói cách khác, rất… rất có thể là có người bênh vực cho cô dâu mới gây ra chuyện này?”

“Có người… yêu thầm cô dâu Qua Viện, hoặc là có tình cảm không thể cho ai biết? Nhìn thấy Qua Viện vì đoạn video bất nhã kia mà chết thảm, nên đã đứng ra báo thù cho Qua Viện?”

“Đầu tiên là giết chú rể Cát Băng, sau đó lại giết những người có khả năng đã phát đoạn video là các phù dâu người Nga kia, cuối cùng còn mang chứng cứ tới hiện trường tử vong của Cát Băng, ý đồ vu oan giá họa, khiến mọi người cho rằng Cát Băng mới là sát thủ dưới gầm cầu?

“Nếu đúng là vậy thì…” Hai mắt Thôi Lệ Châu sáng ngời: “Chúng ta có thể giải thích tại sao hung thủ cẩn thận như thế, không hề để lại một dấu vết nào?”

“Suy đoán của cô đúng là có lý!” Tịch Mộng Na gật đầu đồng ý: “Thế thì chúng ta sẽ bắt đầu điều tra các mối quan hệ của cô dâu Qua Viện nhỉ?”

“Hì, Triệu Ngọc, à… Tổ trưởng Triệu” Tịch Mộng Na hưng phấn nói với Triệu Ngọc: “Anh còn nhớ lần đầu tiên chúng ta tiếp xúc vụ án, tôi đã nói gì không? Rằng tôi hoài nghi hung thủ rất có thể cũng là một người nước ngoài ấy? Một người đến từ Kujask!?”

“Chuyện này…” Triệu Ngọc nhíu mày, nhắc nhở cô ta: “Tôi đã nói bao nhiêu lần rồi, tốt nhất đừng đừng suy đoán dựa vào cảm giác vô căn cứ như vậy!”

“Thế à?” Tịch Mộng Na mím môi lại: “Sao tôi cứ có cảm giác, từ đầu đến cuối, anh đều dựa vào cảm giác để phá án thế?”

“Ai nói?” Triệu Ngọc nói: “Chẳng lẽ các cô không phát hiện ra suy đoán vừa rồi của các cô có lỗ hổng à?”

“Hả?” Thôi Lệ Châu và Tịch Mộng Na đồng thời kinh hãi: “Là lỗ hổng gì cơ?”

“Thủ pháp gây án của hung thủ rất cao minh, làm việc cẩn thận, còn hiểu được các quy trình của cảnh sát chúng ta” Triệu Ngọc nói: “Nếu hắn muốn vu oan cho Cát Băng thì tại sao không đảo lộn trình tự một chút chứ?”

“Nếu… Hắn gây ra vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu trước, cuối cùng mới giết chết Cát Băng thì chẳng phải là tốt hơn sao? Như vậy chẳng phải hắn có thể thoát tội một cách hoàn mỹ à?”

“Hả?” Thôi Lệ Châu và Tịch Mộng Na cẩn thận suy nghĩ một chút, Thôi Lệ Châu nói: “Đúng thế nhỉ… Thế thì… lẽ nào là vì… Hung thủ không biết chúng ta có thể phán định thời gian tử vong một cách chính xác?”

“Anh xem, nơi đó dưới âm ba mươi độ, hắn cho rằng chúng ta không thể nghiệm chứng thời gian tử vong chính xác của Cát Băng?”

“Hoặc là…” Tịch Mộng Na cân nhắc: “Hung thủ thật không ngờ chúng ta có thể tìm đến nơi đó nhanh như vậy, nếu đợi đến đầu xuân, thi thể bị phân hủy nặng thì chẳng phải không thể nghiệm chứng ra thời gian tử vong cụ thể à?”

“Đúng đấy” Nhiễm Đào phụ họa theo: “Tôi nghe anh quản lý Trương Quyền Khánh kia nói rồi, bởi vì khu nghỉ dưỡng rất gần khu không người, hàng năm ít nhất phải tới tháng tư mới có người đến!”

“Chỉ sợ đến lúc ấy, thi thể đúng là không thể kiểm tra và xét nghiệm chính xác nhỉ? Mọi người sẽ chỉ cho rằng Cát Băng chính là sát thủ dưới gầm cầu!”

Chậc chậc…

Giờ khắc này, nghe các thành viên thảo luận, Triệu Ngọc cũng càng ngày càng nhíu chặt mày, bởi vì hắn vẫn cảm thấy có rất nhiều điểm khó giải thích, khiến hắn cực kỳ băn khoăn.

Nếu Cát Băng không phải sát thủ dưới gầm cầu, thì hung thủ còn có thể là ai?

Còn nữa, bốn phù dâu người Nga chết thảm dưới gầm cầu thật sự là bởi vì đoạn video trong đám cưới sao? Trong chuyện này liệu có còn nguyên nhân nào khác hay không?

Chẳng lẽ… ngay từ đầu, mình đã tìm sai phương hướng rồi ư?

Đương nhiên, còn có một mắt xích mấu chốt nữa, Cát Băng thật sự đã tự tử sao?

Đủ loại dấu hiệu cho thấy cái chết của anh ta dường như khá nóng vội, ngay cả di chúc cũng chỉ là một câu ngắn ngủi.

Nếu anh ta thật sự đã tự tử thì tại sao không chuẩn bị cẩn thận kỹ càng một chút chứ?

Mà nếu… Anh ta không phải tự tử, thì tình huống lúc đó rốt cuộc là thế nào?

Như vậy chẳng phải là hung thủ quá lợi hại ư?

Trên đời này, thật sự không ai có thể giả tạo ra hiện trường tự tử hoàn mỹ sao?

Kết quả xét nghiệm cho thấy, Cát Băng trước khi chết không hề dùng thuốc gì, không uống rượu, cũng không có dấu hiệu bị gây tê, điểm này chứng minh lúc anh ta bị treo lên, đầu óc hoàn toàn tỉnh táo!

Một người sống sờ sờ bị treo cổ, sao có thể không giãy giụa một chút chứ?

Chẳng lẽ…

Triệu Ngọc càng nghĩ sâu xa, chẳng lẽ… Cát Băng đã bị người ta thôi miên?

Có kẻ lợi dụng ám chỉ tâm lý, hướng dẫn anh ta tự treo cổ mình?

Có thể có khả năng này không?

Nếu đúng như thế, thì hung thủ không chỉ là lợi hại, mà là đáng sợ…

Bởi vì thay đổi văn phòng nên bảng trắng ghi vụ án ủa Triệu Ngọc vẫn còn ở lại Mãn Châu.

Bởi vậy, Triệu Ngọc chỉ có thể tìm tờ giấy trắng cỡ to để tiến hành ghi chép phân loại vụ án, giống như lúc hắn phá án ở trên du thuyền vậy.

Nhiễm Đào và Thôi Lệ Châu được Triệu Ngọc thuyết phục, cuối cùng vẫn lựa chọn quay về khách sạn nghỉ ngơi, hai người này vốn là nhân viên ngoại cần, sau cả một ngày bận rộn, đúng là hơi kiệt sức!

Lúc này, Triệu Ngọc đang tăng tư liệu lên tờ giấy trắng, Tịch Mộng Na ở bên cạnh trợ giúp Triệu Ngọc.

Trên tờ giấy trắng, Triệu Ngọc gần như viết ra thông tin của tất cả những người liên quan đến vụ án bên phía Hải Lạp: Cát Băng, Qua Viện, Trương Quyền Khánh, Cát Hoa, Hàn Trại, Hàn Văn, phù dâu của đám cưới, nhân viên tổ chức đám cưới vân vân…

Hắn đang cố gắng phân tích các mối quan hệ cá nhân của những người này, ý định tìm ra manh mối khả nghi trong đó.

Mà lúc này, Tăng Khả thì đang nghiêm túc điều tra về mọi thứ về cô dâu Qua Viện!

Căn cứ điều tra, Tăng Khả phát hiện tư liệu về cô dâu Qua Viện rất ít, không biết vì nguyên nhân gì mà thông tin giấy tờ cá nhân của cô ta, lại không hề có số điện thoại, không có tài khoản ngân hàng, cũng không có lịch sử trên Internet…

Thậm chí, cô ta tuy rằng cùng Cát Băng chuẩn bị cử hành đám cưới, nhưng thậm chí còn không có giấy đăng ký kết hôn!

Theo như cái này thì trên người Qua Viện này quả thực có bí mật gì đó, hình như cô ta đang cố ý giấu giếm thân phận…