Chương 2402 Phụ nữ luận
Lại là một đêm sâu người lặng, Triệu Ngọc vẫn còn nghiêm túc cân nhắc vụ án, giấy trắng phủ kín trên mặt đấtNhìn thấy Triệu Ngọc chìm vào vong ngã, Tịch Mộng Na cứ như con mèo nhỏ vậy, lười nhác nằm úp sấp ở trên bàn, ngẩn người nhìn Triệu Ngọc…
Vừa nhìn, cô ta vừa cầm một cái lạp xưởng đã được bóc xong, thi thoảng cắn mấy cái.
“Cô mà còn ăn nữa…” Triệu Ngọc đang nhìn chằm chằm giấy trắng thì lại đột nhiên lên tiếng: “Thì sẽ béo đấy! Một thùng lạp xưởng mà cô ăn không còn thừa bao nhiêu nữa…”
“Anh…” Tịch Mộng Na ngẩng đầu: “Không ngờ anh nhìn lén tôi à?”
“Tôi vốn tưởng rằng dáng người cô đẹp như vậy, chắc hẳn phải chú ý ẩm thực nhiều lắm!” Triệu Ngọc đưa tay viết vài nét bút lên tờ giấy trắng và nói: “Nhưng không ngờ đấy, không ngờ cô lại suốt ngày ăn như thế!
“Suốt cả ngày hôm nay, chỉ cần bên cạnh cô có đồ ăn là cô chưa dừng miệng giây nào, cô thật sự… không sợ béo à?”
“Ha ha” Tịch Mộng Na hiểu ý, cười: “Tôi sẽ coi như anh đang khen dáng người tôi rất đẹp, nói cho anh một bí mật nhé, tôi trời sinh không bao giờ mập cả, dù ăn bao nhiêu đi chăng nữa, tôi đều có thể tiêu hóa hết!”
“Thế à…” Triệu Ngọc dừng bút, suy nghĩ sâu xa một chút và nói: “Cô nói xem cô đã làm bao nhiêu cô gái muốn giảm béo phải tức chết rồi?”
“Nhưng mà…” Tịch Mộng Na nói: “Tôi thật sự cần mua mấy đồ trang điểm, anh cho tôi mấy chục nghìn được không?”
“Ôi trời…” Triệu Ngọc vò đầu: “Mấy chục nghìn? Cô coi tôi là nhà từ thiện à?”
“Tôi là trợ thủ của anh” Tịch Mộng Na nói: “Anh không nên trả lương cho tôi hả?”
“Trả tiền lương cũng không thể vượt quá 2000 chứ, hơn nữa cô vẫn còn đang thử việc đấy! À… phải gọi là thời gian thực tập, hoặc là kỳ quan sát chứ!” Triệu Ngọc sửa chữa: “Khi nào chuyển thành nhân viên chính thức, tôi sẽ bảo lãnh và trích thêm phần trăm cho cô!”
“Vậy… Tôi làm vợ bé của anh được không?” Tịch Mộng Na nghiêm túc mà nói: “Anh là con rể của Miêu Khôn, chắc anh có rất nhiều tiền, nếu không có thì tìm Miêu Khôn đòi đi!”
“…” Triệu Ngọc lau mồ hôi: “Nói chuyện với cô có thể đừng hấp tấp vội vàng như vậy được không? Tôi tìm cha vợ tôi đòi tiền nuôi vợ bé á? Logic của cô kiểu gì thế?”
“Vậy…” Tịch Mộng Na cẩn thận suy nghĩ một chút, hỏi: “Miêu Khôn bây giờ là độc thân đúng không? Tôi làm mẹ vợ anh, anh cảm thấy thế nào?”
Ôi trời ạ…
Triệu Ngọc bò dậy khỏi đống giấy, nói như thể đang gặp ngày tận thế vậy: “Cô điên rồi, thế này đi, tôi sẽ nói với Miêu Anh một câu, cô ấy mang nhiều đồ trang điểm lắm, bảo cô ấy chia cho cô một chút!”
“Hì, anh giỏi buôn bán thật” Tịch Mộng Na cắn ba hai cái đã nuốt sạch lạp xưởng, gật đầu đồng ý: “Bạn gái anh là con gái Miêu Khôn, chắc đồ trang điểm cũng không tệ lắm, được rồi, tôi sẽ dùng tạm một chút vậy! Nhưng mà tôi cũng phải mua vài bộ quần áo mà, anh cũng không thể để tôi mặc quần áo của bạn gái anh chứ?”
“Được một tấc lại muốn thêm một thước” Triệu Ngọc híp mắt nói: “Nếu cô quá đáng quá thì tôi lập tức cho cô nghỉ việc, để cô tự sinh tự diệt đấy!”
“Ha ha…” Tịch Mộng Na nhấc chân dài một cái, lập tức đi qua bàn làm việc, tới trước mặt Triệu Ngọc và nói: “Triệu Ngọc, anh là người tốt, anh không làm nổi chuyện như vậy đâu!”
“Tôi là cuồng thám, không phải người tốt” Triệu Ngọc sửa chữa: “Nhớ kỹ lời cô nói đấy, nếu muốn làm trợ lý cho tôi thì cô phải thể hiện giá trị của cô ra! Nếu không có năng lực, thì nên cút sớm đi!”
Ai ngờ, nhìn thấy Triệu Ngọc nghiêm mặt lại, Tịch Mộng Na lại càng không kiêng nể gì, mang vẻ mặt sùng bái nói: “Tôi chỉ thích nhìn dáng vẻ anh khi mắng chửi thôi, rất cool!”
⚝ ✽ ⚝
Triệu Ngọc hoàn toàn không còn cách nào khác, lúc này mới hiểu được một chân lý: thằng vua thua thằng liều…
“Được rồi, không đùa với anh” Lúc này, Tịch Mộng Na thu lại vẻ tươi cười, cũng đi đến gần tờ giấy trắng và nói với Triệu Ngọc: “Vừa rồi tôi đã muốn nói với anh chuyện này nhưng lại sợ quấy rầy ý nghĩ của anh.
“Triệu Ngọc, phân tích mà anh đã làm lúc trước, có phải chưa được toàn diện hay không?”
“Hả?” Triệu Ngọc hỏi: “Chỗ nào không quá toàn diện?”
“Cha tôi nói rồi, thế giới không phải ‘không đen thì trắng’ đâu” Tịch Mộng Na chỉ vào một cái tên trên tờ giấy trắng và nói: “Lúc trước, anh nói nếu hung thủ không phải Cát Băng thì rất có thể liên quan đến cô dâu! Thế nhưng anh có nghĩ khả năng này không? Nếu Cát Băng thật sự đã tự tử thì sao?”
“Tôi biết cô muốn nói cái gì” Nhưng Triệu Ngọc lại lập tức hiểu được ý của Tịch Mộng Na: “Bây giờ tôi cũng đang lo lắng chuyện này đấy! Tuy rằng trông thì có rất nhiều điểm đáng ngờ, nhưng khả năng Cát Băng tự tử vẫn rất lớn!”
“Chúng ta…” Tịch Mộng Na nói dọc theo ý nghĩ này: “Không phải chúng ta cũng không thể xác định rốt cuộc hung thủ là đàn ông hay là phụ nữ sao? Lỡ như hung thủ là người phụ nữ thì sao?”
“Người phụ nữ này yêu thầm Cát Băng, một lòng ảo tưởng có thể cùng Cát Băng sống hạnh phúc bên nhau” Tịch Mộng Na suy đoán: “Thế nhưng tự dưng lại xông ra một tên Kim Kim, không ngờ Cát Băng lại yêu một người phụ nữ nước ngoài!”
“Là Trình Giảo Kim!” Triệu Ngọc sửa chữa.
“Chuyện này không quan trọng” Tịch Mộng Na tiếp tục nói: “Người phụ nữ này thấy Cát Băng sắp kết hôn, lòng mang ghen tị, mà cô ta lại trùng hợp tra được quá khứ của cô dâu!
“Cho nên cô ta phát đoạn video kia trong đám cưới, mục đích là để muốn chia rẽ bọn họ!”
“Thế nhưng cô ta thật không ngờ rằng cô dâu bất ngờ lao xuống sông mất mạng, còn Cát Băng bởi vì luẩn quẩn trong lòng nên thắt cổ tự tử!”
“Sau đó… Ừm…” Tịch Mộng Na đột nhiên ngừng đoán, lắc đầu nói: “Không đúng, nếu là vậy thì đã không xảy ra vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu rồi!”
“Về suy đoán của cô, vừa rồi tôi đã suy nghĩ hơn một trăm lần rồi” Triệu Ngọc nói: “Nếu muốn thành lập suy đoán này thì cần hai khả năng”
“Một khả năng là đoạn video bất nhã đó đích thật là do phù dâu người Nga cung cấp cho người phụ nữ này!” Triệu Ngọc nói: “Sau khi Cát Băng tự tử, cô ta giận chó đánh mèo sang người khác, không thừa nhận mình đã độc ác khi phát đoạn video kia lên, trái lại còn ghi hận mấy người phụ nữ đã cho cô ta đoạn video này, cho nên đã sát hại các cô gái!”
“Mà một khả năng khác chính là người phát đoạn video vốn không phải người phụ nữ đã yêu thầm Cát Băng!” Triệu Ngọc nói: “Cô ta cũng không biết rốt cuộc là ai đã phát đoạn video, cho nên sau khi nhìn thấy Cát Băng tự tử, cô ta lập tức giết chết cả bốn phù dâu nước ngoài này!”
“Sau đó, cô ta mang đống công cụ gây án và quần áo của các nạn nhân đến chỗ Cát Băng tự tử để thiêu hủy, cảm thấy làm thế sẽ an ủi linh hồn của anh ta trên trời!”
“Ủa? Loại thứ hai” Tịch Mộng Na hưng phấn vỗ tay nói: “Khả năng thứ hai dường như rất phù hợp với logic, vậy chẳng phải có thể giải thích tất cả điểm đáng ngờ à?”
“Người phụ nữ này tất nhiên có mối quan hệ chặt chẽ với Cát Băng, cô ta biết Cát Băng rất có thể sẽ đến khu nghỉ dưỡng, cho nên cô ta là người thứ nhất phát hiện ra thi thể của Cát Băng!”
“Nhìn thấy Cát Băng treo cổ, cô ta lúc này mới quyết định giết chóc vì người mình yêu!”
“Ấy ấy!” Tịch Mộng Na càng nghĩ càng kích động, lập tức kéo cánh tay của Triệu Ngọc và nói: “Nếu vậy thì cô em gái của Hàn Trại kia – nữ pháp y cùng Cát Băng lớn lên bên nhau kia khả nghi lắm!”
“Cô ta không đến hiện trường đám cưới, chỉ có thể chứng tỏ cô ta không phải người đăng video, nhưng cũng không thể chứng tỏ cô ta không phải sát thủ dưới gầm cầu!”
“Không…” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Tăng Khả đã xác nhận lúc vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu xảy ra, cô ta đang làm việc, có bằng chứng vắng mặt tại hiện trường!”
“Sát thủ dưới gầm cầu không thể là cô ta được!”
“Ủa? Từ từ đã…” Tịch Mộng Na lại nghĩ tới cái gì, lập tức hưng phấn nói: “Chẳng phải anh rể của Cát Băng đã nói rằng anh ta có hai đứa em gái à?”
“Hàn Văn là đứa em nhỏ nhất, anh ta còn có một đứa em gái lớn hơn mà?” Tịch Mộng Na nói: “Cô gái này thì sao?
“Anh tính thử xem, em gái thứ hai và Cát Băng là thanh mai trúc mã, nhưng cô ta nhỏ hơn Cát Băng mấy tuổi đấy!”
“Mà tuổi của em gái thứ nhất chẳng phải vừa lúc tương đương với Cát Băng à?” Tịch Mộng Na trừng to mắt: “Em gái thứ hai và Cát Băng là thanh mai trúc mã, vậy quan hệ giữa em gái thứ nhất và Cát Băng có thể kém đến đâu chứ?”
Tịch Mộng Na vừa nói như vậy, Triệu Ngọc nhất thời nổi da gà, nhanh chóng lảo đảo chạy về phía Tăng Khả…