Chương 2407 Người quay phim
Một ngày, hai ngày…Ngày thứ ba.
Tại Cục Cảnh sát thành phố Hải Lạp, trong phòng làm việc tạm thời của tổ điều tra đặc biệt.
Triệu Ngọc mọc thêm râu mới, hai mắt đỏ ngầu đầy tơ máu, lại vẫn ngồi trước bàn làm việc, nghiêm túc xem xét tư liệu về vụ án.
Thời gian dường như đã trôi ngược lại, khiến Triệu Ngọc bàng hoàng tưởng như mình đã về tới Bắc Thiên xa xôi, đang đắm chìm trong quá trình truy tìm manh mối về vụ án ác ma.
Thế nhưng… Vụ án ác ma là vụ án xưa cũ, hơn nữa là một trong năm vụ án lớn huyền bí.
Mà vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu trước mắt này chỉ mới xảy ra không lâu, hơn nữa, mình đã tìm được nguyên nhân xảy ra vụ án rồi.
Nhưng tại sao, về tên hung thủ thần bí kia lại chậm chạp không thể trồi lên mặt nước chứ?
Triệu Ngọc uống một ngụm cà phê, đầu tiên là nhìn khu vực gieo quẻ màu xám trên hệ thống, sau đó chuyển sự chú ý sang vô số tư liệu trước mắt.
Hồ sơ hiện trường vụ án, báo cáo khám nghiệm tử thi, thông tin chi tiết của tất cả các nghi phạm và nhân viên liên quan, đoạn video khiếm nhã, video trên camera giám sát, mối quan hệ giữa các cá nhân vân vân…
Thông tin nhiều không đếm xuể, Triệu Ngọc đã đọc rất nhiều lần, nhưng vẫn không thu hoạch được gì.
Căn cứ đoạn video từ camera giao thông mà cảnh sát hai nơi trích xuất, bây giờ đã có thể xác định một việc, thì phải là trong mấy khoảng thời gian xảy ra vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu, chiếc Ford Edge của Cát Băng đều có bản ghi chép ra vào thành phố Mãn Châu.
Bởi vậy, cảnh sát có thể phán định chiếc ô tô này chính là phương tiện giao thông mà hung thủ dùng để gây án.
Nói cách khác, người lái trên xe chính là… sát thủ dưới gầm cầu thần bí kia!
Thế nhưng, bởi vì năng lực phản trinh sát của người này rất mạnh, chẳng những sử dụng công cụ che cửa kính xe mà còn dễ dàng tránh được khu vực có camera giám sát giao thông.
Bởi vậy, cho tới bây giờ, cảnh sát vẫn không tìm được manh mối hữu dụng từ trong các đoạn video.
“Triệu Ngọc…” Ngay tại lúc Triệu Ngọc mất ăn mất ngủ xem xét tư liệu, Tịch Mộng Na lại đổ cà phê mà hắn chưa uống xong xuống thùng rác: “Anh đừng uống nữa, uống nhiều sẽ kích thích tim mạch đấy!”
“Cô?” Triệu Ngọc trừng mắt nhìn Tịch Mộng Na một cái, nhưng không để ý đến cô ta nữa.
“Triệu Ngọc” Tịch Mộng Na khép lại đống tư liệu mà Triệu Ngọc đang xem xét: “Anh tạm thời đừng đọc nữa, anh hãy nghe tôi nói mấy câu được không? Trường Thành không thể chỉ xây xong trong một ngày được, anh có thể nghỉ ngơi một lúc hay không?”
“Cô…” Triệu Ngọc lại trừng mắt nhìn Tịch Mộng Na một cái, không ngờ lại không hề luống cuống mà phẫn nộ nói: “Thế nào hả? Thần thám không phá được vụ án nên cô khinh thường à?”
“Nói cái gì thế! Toàn nói linh tinh thôi” Tịch Mộng Na nghiêm mặt lại: “Vào lúc này rồi mà anh vẫn còn quan tâm đến mặt mũi à? Tôi chỉ sợ anh đột tử thôi!”
Vốn là Triệu Ngọc còn muốn cãi cọ với cô ta hai câu, nhưng hắn bất chợt nhớ tới cha của Tịch Mộng Na là Tịch Vĩ bởi vì bệnh tim mà bất ngờ qua đời.
Bởi vậy, hắn không kéo dài đề tài này nữa, mà là an ủi: “Cô yên tâm đi! Tôi biết trông tôi không còn đẹp trai như trước nữa, nhưng tôi hiểu tình hình của mình, tôi thế này toàn như cơm bữa thôi! Bây giờ đã biết làm thám tử không dễ dàng rồi chứ?”
“Bốn giờ” Tịch Mộng Na vươn tay trái đè lại tư liệu của Triệu Ngọc, tay phải vươn bốn ngón tay: “Bây giờ anh quay về khách sạn ngủ bốn giờ cho tôi, tôi sẽ không quấy rầy anh nữa!”
“Ồ?” Triệu Ngọc bất ngờ: “Từ lúc nào mà cô quan tâm đến sức khỏe của tôi thế? Nếu tôi mệt chết thì chẳng phải vừa ý cô à?”
“Hợp cái đầu anh!” Tịch Mộng Na mắng: “Bây giờ anh là chỗ dựa vững chắc duy nhất của tôi, anh mà chết thì tôi làm sao bây giờ? Còn nữa, anh đã cho tôi làm trợ lý của anh thì tôi nên kết thúc nghĩa vụ của trợ lý chứ!”
“Triệu Ngọc, anh không ngủ đàng hoàng đã ba ngày rồi!” Tịch Mộng Na chỉ vào Triệu Ngọc, nói: “Anh ngửi đi, người anh có mùi gì thế kia? Cho dù nơi này rét lạnh thì anh cũng không thể thế này chứ?”
“Cô…” Triệu Ngọc ngửi ngửi, trêu ghẹo: “Ý cô là tôi có mùi quyến rũ hả?”
“Tổ trưởng, tổ trưởng ơi…” Kết quả, đúng lúc này, Tăng Khả đột nhiên ôm laptop của mình và đến trước mặt Triệu Ngọc, chỉ vào màn hình và nói: “Anh mau nhìn xem, xem này…”
Triệu Ngọc quay đầu nhìn vào máy tính của Tăng Khả, thấy đoạn video bất nhã của cô dâu Kseniya đang được bật.
“…” Triệu Ngọc híp mắt nói: “Tăng Khả, không ngờ khẩu vị của cậu… Ừm… ‘bình thường’ như vậy đấy!”
“Đừng đùa mà” Tăng Khả điều chỉnh đoạn video một chút, phóng to một đoạn lên và nói: “Anh xem, trước kia chúng ta không chú ý thấy có một chiếc gương đã xuất hiện trong một đoạn video! Em xử lý phóng to đoạn video và tạo dựng lại, kết quả nhìn thấy người quay đoạn video trong gương, anh xem này…”
“Hả?” Triệu Ngọc bỗng dưng mở to hai mắt, cả người suýt nữa đã dí sát vào màn hình.
“Nhìn này…” Tăng Khả phóng to ảnh bán thân mà mình trích xuất từ video và nói: “Anh có nhìn thấy rõ không?”
“Oa, dáng người tuyệt thật đấy” Triệu Ngọc nhìn chăm chú vào màn hình, than thở: “Hình như còn gầy hơn cả Tịch Mộng Na đấy nhỉ?”
“Anh… Anh so sánh kiểu gì thế hả?” Tịch Mộng Na nắm tay giơ giơ trước đầu Triệu Ngọc: “Không cho phép lấy tôi ra đùa đâu nhé!”
“Đây là…” Triệu Ngọc nhớ lại một chút, nói: “Gầy như vậy thì người quay phim này… hẳn chính là Eliza nhỉ?
“Wow, khẩu vị nặng quá nhỉ, điều này chứng minh… lúc ấy, các cô gái đều ở cạnh nhau…”
“Đúng, chính là Eliza!” Tăng Khả nói: “Hơn nữa, thứ cô ta cầm trong tay không phải di động mà là camera!”
“À…” Triệu Ngọc cân nhắc một chút rồi nói: “Nếu quay bằng di động thì… thì chứng minh…”
“Chứng minh các cô gái đang nghiêm túc quay video” Tịch Mộng Na tiếp tục phân tích: “Chứng minh các cô gái không hề quay chơi!”
“Đúng thế” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Có lẽ họ muốn dùng video bán lấy tiền; có lẽ muốn dùng đoạn video mời chào khách hàng…”
“Người quay phim là Eliza, chứng minh…” Triệu Ngọc nói: “Chứng minh ít nhất Eliza không hề vô tội… Những đoạn video bất nhã đó rất có thể là thông qua mấy cô gái này mà bị truyền ra…”
“Tổ trưởng” Tăng Khả lại nói: “Gần như trong tất cả các đoạn video đều có đặc điểm nước Nga rõ ràng, chứng minh tất cả các đoạn video đó đều được quay hồi trước”
“Eliza, Zoya, Thu Kim Na” Tịch Mộng Na vươn ngón tay đếm: “Có ba cô gái là đồng nghiệp của cô dâu Kseniya, cho nên người bán đứng Kseniya là ba người này!”
“Thế nhưng… cái cô diễn viên múa Elena thì sao?” Cô ta nhíu mày nói: “Elena chắc không liên quan gì đến chuyện này nhỉ?”
“Chưa chắc đâu” Tăng Khả nói: “Căn cứ vào các tư liệu được gửi về, Elena làm việc khá thẳng thắn, hay hành động theo cảm tình. Có lẽ là cô ta đã phát hiện ra đoạn video của Eliza, sau đó lấy trộm và phát lên!”
“Có người nói rằng vào đêm hôm trước đám cưới, cô dâu yêu cầu Elena biểu diễn một điệu nhảy, sau đó, Elena có vẻ không vui và uống rất nhiều rượu…”
“Đúng nhỉ…” Tịch Mộng Na phụ họa theo: “Có lẽ Elena ghen tị nhỉ? Dù sao thì lúc vừa mới tới đây, Kseniya đã từng múa ở chỗ cô ta đấy! Nhưng bây giờ cô bé lọ lem lại biến thành công chúa cao quý, cho nên trong lòng cô ta hẳn là rất tức giận nhỉ?”
“Nhưng mà…” Triệu Ngọc lắc đầu nói: “Kế hoạch đăng đoạn video lên được tiến hành rất tinh vi, Elena uống rượu, nhưng lại biết được mật mã máy chiếu của đám cưới… Ừm… Ừm…”
Khi nói chuyện, Triệu Ngọc bỗng nhiên dừng lại ở một ý nghĩ trong đầu.
Hắn cẩn thận phân biệt rõ ràng, hai mắt bỗng sáng lên và nói: “Ủa? Mọi người có lưu ý một việc không?” Triệu Ngọc bước nhanh đến gần dãy bảng trắng, chỉ vào một cái bảng trắng trong đó và nói: “Mọi người có lưu ý đến… trình tự tử vong của bốn người bị hại này không?”