Chương 2427 Cuộc báo thù dị dạng (1)
Cửa phòng quan sát bị mở ra, Ngô Tú Mẫn từ bên ngoài đi vào“Chị Ngô?” Tăng Khả vội vàng hỏi: “Bên phía chị đã thẩm vấn xong rồi à? Sao nhanh thế?”
“Đúng thế” Ngô Tú Mẫn nhìn phía sau tấm kính trong suốt và nói với Tăng Khả: “Hàn Văn đã khai báo tất cả rồi, cô ta thừa nhận rằng lúc trước cô ta đã nói dối, mục đích chính là để bảo vệ Hàn Trại anh trai cô ta!”
“Đúng thế à?” Nhiễm Đào hỏi: “Nói như vậy tức là cô ta đã sớm biết anh trai cô ta chính là sát thủ dưới gầm cầu à?”
“Không!” Ngô Tú Mẫn lắc đầu nói: “Cô ta cũng chỉ là hoài nghi mà thôi. Bởi vì cô ta biết chuyện của Hàn Trại và Cát Băng, biết Hàn Trại có động cơ giết người nên rất có thể là Hàn Trại đã trợ giúp Cát Băng gây án! Nhưng cô ta giống như Cát Hoa, cô ta cũng không biết lúc ấy, Cát Băng thật ra đã thắt cổ tự sát rồi!”
“À…” Tăng Khả gật đầu nói: “Tổ trưởng đoán đúng rồi, cô ta chỉ là muốn dời tầm mắt của cảnh sát, khiến cảnh sát cho rằng hung thủ là Cát Băng…”
“Còn nữa” Ngô Tú Mẫn lại nói: “Hàn Văn còn nói, Hàn Trại bình thường rất hay hỏi cô ta về chuyện cảnh sát xử lý vụ án ra sao. Hơn nữa, ngay tại hai tháng trước, hắn ta còn cường điệu nhấn mạnh câu hỏi về vấn đề thi thể bị đông lạnh! Cho nên khi tổ trưởng tìm được cô ta và đặt câu hỏi, cô ta cũng đã hoài nghi rất có thể là vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu có liên quan đến anh trai cô ta…”
“Lợi hại thật” Tăng Khả thở dài: “Tổ trưởng thật sự là Hỏa Nhãn Kim Tinh! Không, không phải Hỏa Nhãn Kim Tinh, mà sắp thành tinh đến nơi rồi…”
“Đúng vậy” Nhiễm Đào cười nói: “Về sau ấy à, tất cả mọi người phải cẩn thận một chút đi, ngàn vạn lần đừng nói dối sếp đấy…”
“Bên này…” Ngô Tú Mẫn chỉ vào phòng thẩm vấn phía sau tấm kính thủy tinh và hỏi: “Tình hình bên này thế nào? Nhận tội chưa?”
Nhìn thấy Tăng Khả và Nhiễm Đào đồng thời gật đầu, Ngô Tú Mẫn nhất thời lộ ra ánh mắt hưng phấn, nhanh chóng quay đầu, nghiêm túc theo dõi…
Giờ khắc này, trong phòng thẩm vấn, Hàn Trại vẫn còn khai báo tội ác của hắn ta.
“Đúng thế, suy đoán của các anh lúc trước có chỗ đúng” Hàn Trại nói: “Sau khi xảy ra chuyện đoạn video trong đám cưới, tuy rằng cảm thấy rất khiếp sợ, không thể tin nổi, nhưng trong lòng tôi vẫn thấy vui sướng khi người gặp họa nhiều hơn…”
“Tôi khờ dại cho rằng từ nay về sau, Cát Băng lại có thể cùng tôi hòa thuận như lúc ban đầu, quan hệ giữa cậu ấy và chị cậu ấy cũng sẽ dịu đi…”
“Thế nhưng sau khi tôi thử liên hệ với cậu ấy, tôi lại phát hiện tình hình dường như có chút mất khống chế…”
“Trước kia, cho dù Cát Băng và chị mình cãi nhau như thế nào đi nữa, chỉ cần tôi liên hệ với cậu ấy, cậu ấy đều sẽ nghe điện thoại” Hàn Trại nói: “Thế nhưng từ sau khi làm xong lễ tang cho Kseniya, dù cho tôi liên hệ như thế nào đi nữa cũng không thể tìm thấy Cát Băng…”
“Đúng vậy, trước kia cũng có vài lần như thế, cậu ấy hễ tức giận là sẽ đi nước ngoài du lịch như Nam Mĩ chẳng hạn, nhưng mà…” Hàn Trại nói: “Tôi và cậu ấy ít nhất vẫn duy trì liên hệ, nhưng lần này thì hoàn toàn không giống, lúc ấy tôi mới bắt đầu ý thức được chuyện đám cưới đã đả kích cậu ấy nhiều hơn sự tưởng tượng của chúng tôi rất nhiều…”
“Vì thế, tôi bắt đầu như nổi điên mà tìm kiếm cậu ấy, thế nhưng dù thế nào cũng không tìm thấy, không một ai biết cậu ấy đi đâu…”
“Thẳng đến khi… Thẳng đến khi…” Hàn Trại uể oải tuyệt vọng nói: “Thẳng đến khi tôi lái xe tìm được cậu ấy trong khu nghỉ dưỡng tổ chức hôn lễ, lúc ấy mới thấy được… cảnh tượng mà tôi rất không muốn nhìn thấy…”
“Đây là chuyện thứ hai mà tôi nghĩ thế nào cũng không hiểu!” Hàn Trại buồn rầu mà bóp trán: “Tôi không rõ tại sao cậu ấy lại muốn treo cổ tự sát!? Cậu ấy tuy rằng đã mất Kseniya, nhưng mà cậu ấy còn có tôi, còn có chị gái, còn có gia sản bạc triệu nữa cơ mà!”
“Thần thám Triệu” Hàn Trại ngẩng đầu, trịnh trọng hỏi: “Anh hãy nói cho tôi biết, Cát Băng cậu ấy… thật sự đã tự sát sao? Có khi nào…”
Triệu Ngọc im lặng lắc đầu, cho câu trả lời phủ định.
“Không phải sao?” Hàn Trại nhíu chặt mày: “Chỉ vì… chỉ vì ả phụ nữ kia? Cái ả… Cái ả phụ nữ không đứng đắn kia sao!? Tại sao chứ, tại sao lại luẩn quẩn trong lòng như thế chứ?”
Vì quá đau đớn, Hàn Trại lại chảy dài nước mắt.
“Chuyện sau đó thế nào, tôi không cần phải nói thì các anh cũng đã biết cả rồi” Hàn Trại lau nước mắt, nói: “Cát Băng đã chết, lúc ấy, tôi cũng không muốn sống nữa, tôi thậm chí còn nghĩ hay là tôi cũng chuẩn bị một cái dây thừng, cùng cậu ấy chết trên cái xà nhà trong căn phòng đó cho xong…
“Thế nhưng sao tôi có thể cam tâm được chứ?” Hàn Trại nói: “Trên tàu hỏa, tôi chính tai nghe thấy người phụ nữ khoác áo lông kia nói rằng cô ta muốn nhìn thấy đoạn video bất nhã được phát trong đám cưới! Thế gian này, có chuyện nào trùng hợp đến thế không? Nếu cô ta đã nói được câu ấy thì chứng tỏ chuyện này chắc chắn có liên quan đến bọn họ!”
“Cho nên, tôi không thể buông tha cho bọn họ được!” Hàn Trại bỗng nhiên nắm chặt tay: “Tôi phải… Tôi phải… báo thù cho Cát Băng!!!”
Nghe đến đây, Tịch Mộng Na không dám thở mạnh, nhanh chóng ngừng thở, yên lặng tập trung nghe.
“Hồi còn nhỏ, tôi và Cát Băng thường xuyên cùng nhau đọc truyện tranh, trong đó có một quyển mô tả vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu Bucharest phiên bản tiếng Nga, chúng tôi thích đọc nó nhất! Bởi vì trong quyển truyện tranh đó, chúng tôi đều không biết tên sát thủ kia rốt cuộc là ai! Cho nên tôi đã nghĩ, tôi phải dùng phương pháp của sát thủ cầu treo để giết chết mấy ả phụ nữ kia!”
“Không chỉ giết bọn họ mà tôi còn muốn triển lãm thi thể của bọn họ cho người trần nhìn, để người ta đều biết bọn họ đã phạm vào sai lầm không thể tha thứ…”
“Sau khi quyết định, tôi bắt đầu lập ra kế hoạch…” Hàn Trại nói: “Thần thám Triệu, anh nói đúng rồi, vụ án trông cực kỳ phức tạp, nhưng chỉ cần lập ra một kế hoạch hoàn mỹ thì chuyện thực hành không hề khó khăn!”
“Sở dĩ tôi sử dụng chiếc ô tô kia của Cát Băng là bởi vì nó đủ rộng rãi, có thể chứa xe trượt tuyết, trước kia, chúng tôi toàn lái chiếc xe ấy mỗi khi ra ngoài trượt tuyết thôi…”
“Hơn nữa, trục bánh xe và lốp xe của chiếc ô tô kia đều đã được cải tiến, thích hợp để lái trên nền đất tuyết…”
“Còn nữa, có chuyện anh đoán không đúng, tôi muốn giết chết Eliza và Thu Kim Na đầu tiên, nguyên nhân là có thể Eliza đang có đoạn video đó, Thu Kim Na thì từng nói cô ta muốn phát đoạn video…”
“Cho nên khi bắt đầu nghiên cứu tìm hiểu, tôi chỉ nghiên cứu hai người kia… Tôi biết tôi không thể tới gần bọn họ quá, tránh sau này điều tra sẽ bị cảnh sát các anh phát hiện. Cho nên tôi cùng lúc tiến hành ngụy trang, về phương diện khác, tôi còn sử dụng điện thoại di động định vị tiên tiến cùng với phần mềm nghe trộm…”
“Thế là cho dù tôi không ở Mãn Châu, cũng có thể thoải mái mà nắm giữ hành tung và thói quen sinh hoạt của bọn họ…”
“Nói thật, không dễ ra tay với Thu Kim Na chút nào, bởi vì cô ta sống ở phố thương mại, nơi đó chỗ nào cũng có camera, tôi chỉ có thể kiên nhẫn chờ đợi, cho nên… Tôi đã ra tay với Eliza đầu tiên!”
“Như anh đã nói, vào đêm 13, cũng là lần tôi bị thám tử tư theo dõi, đúng là tôi chưa ra tay, tôi chỉ diễn tập trước thôi, lúc ấy, tôi còn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt!”
“Eliza tan tầm vào 10 giờ 30 phút tối, cô ta sẽ đi từ khách sạn đến ký túc xá, trên đường sẽ đi qua một cái ngõ nhỏ, trong ngõ nhỏ không lắp thiết bị theo dõi nào, rất dễ ra tay…”
“Thông qua nghe trộm, tôi còn biết được Eliza sẽ nghỉ làm sau ngày 16, nếu tôi ra tay vào ngày 16 thì các đồng sự ở khách sạn sẽ cho rằng cô ta đi ra ngoài chơi, hoặc là trở về quê nhà vv…”
“Cho nên ngày mà tôi thực sự ra tay là ngày 16…” Trong mắt Hàn Trại đột nhiên lộ ra vẻ hung ác: “Bởi vì kế hoạch không một chút kẽ hở nào nên tôi bắt được cô ta rất thuận lợi! Mà sau khi bắt được cô ta, chuyện thứ nhất tôi làm đương nhiên là muốn hỏi cô ta xem rốt cuộc là ai phát đoạn video trong đám cưới…”