← Quay lại trang sách

Chương 2426 Ghen tị có thể chết người

“Tôi vẫn chưa nghĩ ra được điểm này…” Trong phòng thẩm vấn, Hàn Trại vò đầu bứt tai nói: “Kseniya kết hôn với Cát Băng đã đành! Cô ta biết rõ mấy cô phù dâu nước ngoài kia biết nhiều bí mật của mình như vậy thì vì cái gì phải mời họ tham dự hôn lễ chứ?”“À…” Triệu Ngọc khẽ gật đầu: “Nếu nói vậy… Trên tàu hỏa, anh đã nghe thấy các cô ấy nói chuyện?”

“Đúng vậy!” Trong mắt Hàn Trại lộ vẻ tàn ác khó mà miêu tả được, hắn ta lẩm bẩm: “Người tóc đỏ tên Elena, sau khi lên tàu, Eliza và Elena đổi chỗ nhưng cũng không xa! Mấy người phụ nữ đó nói chuyện không biết giữ miệng, cho dù không sợ bị tôi nghe thấy thì cũng phải tính đến Elena chứ? Có lẽ họ không biết Elena cũng tới tham dự hôn lễ…”

“Các cô ấy…” Triệu Ngọc hỏi: “Đã nói gì?”

“Mấy người đó nói rất nhiều lời xấu xa liên quan tới Kseniya…” Hàn Trại nói: “Mấy lời nói xấu này có thể dùng một từ để tóm lược lại, đó chính là… ghen tị! Mấy người đó ghen tị với Kseniya vì đã tìm được người chồng có tiền như Cát Băng; Họ nhận định Kseniya mời họ tới dự hôn lễ là để khoe khoang với họ!”

“Mà đáng hận nhất chính là” Hàn Trại cắn răng nói: “Họ không hề che giấu hay tránh nhắc tới những việc mà trước đây Kseniya đã làm! Họ châm chọc Kseniya xuất thân như vậy mà còn có thể tìm được một người chồng ưu tú, chắc chắn là sử dụng không ít kỹ năng…”

“Kỹ năng này đều trong dấu ngoặc kép đấy” Hàn Trại gằn giọng nói: “Còn nữa, thậm chí ngay trên tàu hỏa, họ còn bắt chước cảnh Kseniya giả vờ thuần khiết quyến rũ Cát Băng… Còn nữa… Còn nữa…” Hàn Trại dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Họ còn nhắc tới video liên quan tới Kseniya…”

“Ồ?” Mắt Triệu Ngọc sáng lên, vội hỏi: “Nói thế nào?”

“Ừm…” Hàn Trại nói: “Người phụ nữ có xăm con rắn hổ mang trên cổ hỏi Eliza là còn giữ mấy đoạn video liên quan tới Kseniya không? Sau đó, Thu Kim Na bán đồ lông nói… Nếu như chiếu mấy đoạn video đó trên hôn lễ thì không biết cảnh tượng đó sẽ như thế nào…”

Lạch cạch…

Tịch Mộng Na đang bưng ly trở lại phòng thẩm vấn thì đúng lúc nghe thấy câu này, cô ta hoảng sợ khiến cổ tay run rẩy làm mâm đựng ly phát ra tiếng vang.

Cô ta nhìn Hàn Trại, sau đó lại nhìn Triệu Ngọc, cảm thấy vô cùng hoảng sợ…

“Ồ?” Triệu Ngọc thì nheo mắt lại hỏi: “Thu Kim Na và Zoya ngồi ở ngay trước mặt anh à? Họ nói chuyện không hề kiêng dè gì sao?”

“Đúng vậy” Hàn Trại nói: “Nếu không thì làm sao tôi biết được chuyện video là do họ làm chứ? Lúc ấy do tôi vừa mới đi kêu gọi đầu tư về, đang mặc quần áo dân tộc, lại mùi rượu khắp người mà nằm trên bàn không nhúc nhích” Hàn Trại nói: “Cho nên có lẽ họ không sợ tôi hiểu tiếng… Nhưng Elena ngồi ở sau một hàng, họ còn nói to như vậy thì sao có thể không nghe thấy được chứ?”

“Cho nên…” Triệu Ngọc nói: “Anh thấy Elena cũng đáng nghi?”

“Ban đầu thì không” Hàn Trại nói: “Người phụ nữ đó là bạn học của Kseniya, là một người đàng hoàng. Ban đầu, tôi không có ý định giết cô ta! Nhưng mà… Sau khi tôi bắt cóc Eliza, Eliza đã nói cho tôi biết một chuyện, vả lại còn lặp đi lặp lại rằng người phát video chính là Elena!”

⚝ ✽ ⚝

Triệu Ngọc yên lặng gật đầu, nếu Hàn Trại nói vậy thì chứng tỏ hắn ta đã thừa nhận mình là sát thủ dưới gầm cầu rồi.

Lúc này, Tịch Mộng Na đã đặt cốc nước xuống trước mặt Hàn Trại và Triệu Ngọc, Hàn Trại thật sự đang khát cho nên đã uống cạn sạch nước trong ly.

Triệu Ngọc cũng khát khô nhưng chỉ nếm một ngụm nhỏ.

“Hàn Trại…” Triệu Ngọc nói: “Nếu… anh đã nghe được cuộc trò chuyện của những cô gái đó, cũng biết hoàn cảnh của Kseniya thì… Buổi tối hôm đó…”

“Đúng vậy!” Hàn Trại buông ly nước xuống, nói: “Tôi không muốn Cát Băng cưới một người phụ nữ như vậy cho nên buổi tối hôm đó, tôi đã gọi điện thoại cho cậu ấy, nói hết những thứ tôi đã nghe được trên tàu hỏa cho cậu ấy nghe…”

“Nhưng mà… Haiz…” Hàn Trại lắc đầu nói: “Cậu ấy đã bị người phụ nữ kia mê hoặc rồi, cậu ấy không hề tin tôi, còn nói người ghen tị với cuộc hôn nhân này chính là tôi!! Đúng, tôi nói thật” Hàn Trại vỗ ngực mình nói: “Đúng là tôi không mong cậu ấy kết hôn, nhưng tôi không phải ghen tị mà là đau lòng…”

“Mới đầu tôi chỉ cho rằng Cát Băng nói đùa, cậu ấy chỉ muốn tìm phụ nữ kết hôn để chọc giận tôi thôi, nhưng sau đó, tôi dần phát hiện chuyện không phải vậy, cậu ấy đã hoàn toàn bị người phụ nữ kia mê hoặc rồi… Cậu ấy… Cậu ấy đã thay lòng…”

Nói đến đây, Hàn Trại siết chặt nắm tay, vẻ mặt trở nên vặn vẹo…

“Anh và Cát Băng… có lúc chia tay sao?” Triệu Ngọc hỏi: “Hai người… ừm… Cát Băng… Tại sao Cát Băng lại yêu đương với Kseniya?”

“Thời gian lâu dần…” Hàn Trại trừng mắt, trong đó phủ đầy tơ máu: “Cát Băng oán giận, cậu ấy cho rằng tình cảm của chúng tôi không công bằng… Cho rằng tôi chiếm hữu cậu ấy, còn chiếm hữu luôn chị gái cậu ấy, làm thế là không công bằng với cậu ấy…”

“Cho nên chúng tôi đã cãi vã một trận, tôi cũng giận dỗi nói rằng nếu em cảm thấy không công bằng thì em cũng tìm một người vợ là được, chúng ta vẫn tiếp tục trải qua cuộc sống như bây giờ, còn có thể…”

“Chậc chậc…” Hàn Trại lắc đầu thở dài: “Mấy lời ấy tôi nói ra đều là vì tức giận thôi, nhưng không ngờ chẳng bao lâu sau, cậu ấy đã tìm được đối tượng, vả lại còn là một người phụ nữ nước ngoài nữa…”

“Thấy Cát Băng và người phụ nữ đó âu yếm bên nhau, tôi rất tức giận, chỉ hận không thể giết cô ta… Nhưng tôi là người nói trước nên không thể nuốt lời, chỉ đành phải im lặng chịu đựng. Vậy nên… trong khoảng thời gian đó, tôi và Cát Băng chiến tranh lạnh, rất ít quan tâm đến cậu ấy…”

“Nhưng tôi không ngờ cậu ấy lại đột nhiên tuyên bố kết hôn… Haiz… Khi đó tôi còn ảo tưởng rằng Cát Băng cưới Kseniya chỉ là mượn cớ, cậu ấy làm vậy là để sau này chúng tôi ở bên nhau không cần kiêng dè gì cả cho nên… tôi nhịn…”

“Tôi ảo tưởng rằng khi cậu ấy kết hôn rồi, chúng tôi vẫn có thể cùng nhau đi du lịch… Ực…” Hàn Trại nuốt nước bọt nói tiếp: “Chị của Cát Băng cũng không thích người phụ nữ nước ngoài đó, cũng đã cố gắng can ngăn, thậm chí còn chê trách Kseniya ngay trước mặt mọi người… Nhưng mà… Cát Băng lại ngốc nghếch cho rằng đều do tôi cản trở từ bên trong, là do tôi xúi giục cô ấy làm như vậy!”

“Cho nên cậu ấy quyết định trở mặt với chị gái mình, không quan tâm gì nữa… Cũng chính bởi vì như vậy” Hàn Trại thất vọng nói: “Trong điện thoại, dù tôi có khuyên cậu ấy như thế nào thì cậu ấy cũng không nghe! Cậu ấy không tin Kseniya là loại phụ nữ đó, cậu ấy khăng khăng rằng là do tôi ghen tị, muốn phá hỏng hôn lễ của cậu ấy! Sau đó, chúng tôi đã cãi vã một trận qua điện thoại rồi kết thúc trong không vui…”

“Sau khi cúp điện thoại, tôi vốn định kể những chuyện mình biết cho Cát Hoa, nhưng mà…” Hàn Trại lắc đầu thở dài nói: “Sau khi nghĩ tới nghĩ lui thì tôi vẫn không nói… Có lẽ nếu tôi nói ra thì đã có thể ngăn cản hôn lễ kia, nhưng e là… tình cảm giữa Cát Băng và tôi sẽ không thể nào trở lại được…”

“Ha ha…” Hàn Trại cười khổ: “Thật sự có một số việc đã được định ra từ trước! Sau đó, tôi đã suy nghĩ không chỉ một lần rằng tại sao… tại sao tôi không nói chuyện này cho Cát Hoa biết chứ? Nếu như có thể ngăn cản hôn lễ kia thì chẳng phải đã không có chuyện về sau rồi ư? Tuy nhiên…” Hàn Trại lẩm bẩm một mình: “Tôi cũng nghĩ Cát Băng cố chấp như vậy, cho dù tôi có nói cho Cát Hoa thì e là cô ấy cũng không thể ngăn cản được… Có phải ngay từ giây phút đó, tai họa đã được định trước là không có cách nào thay đổi rồi không?”