Chương 2438 Thị trấn Hồng Kỳ
Buổi sáng hôm sau, Triệu Ngọc đi tới thị trấn Hồng Kỳ đối diện nhà máy khai thác dầu“Xe ba bánh đã được vận chuyển đến Cục Cảnh sát để kiểm nghiệm rồi” Lúc mọi người tới phòng nồi hơi ở thị trấn Hồng Kỳ, Ngô Tú Mẫn mô tả chi tiết với Triệu Ngọc: “Ông thợ cả nồi hơi kia hẳn là ở đó! Ông ấy họ Lưu…”
Triệu Ngọc cẩn thận quan sát địa hình một chút, phát hiện khoảnh sân rộng của phòng nồi hơi này mặc dù có bức tường, nhưng mà bức tường bị sụp, hở khắp nơi, cứ như thể không có tường vậy.
“Thật là nghiệp chướng, nghiệp chướng mà!” Đúng lúc này, ở cửa phòng nồi hơi có một ông lão lưng còng đang bày tỏ sự cảm khái của mình với phía cảnh sát: “Là ai thiếu đạo đức như vậy, giết người còn dùng xe của tôi chứ? Một chiếc xe ba bánh ọp ẹp lại nhỏ như vậy, thế mà nó cũng dám ngồi lên…”
Triệu Ngọc quan sát ông lão một chút, quả nhiên như tư liệu đã ghi, ông ấy bị còng lưng, dáng người thấp bé, hơn nữa hành động không tiện, chắc không phải hung thủ.
Hơn nữa, sau khi xảy ra vụ án, cảnh sát đã khám xét kỹ lưỡng phòng nồi hơi, không phát hiện ra có gì khả nghi.
“Nhà máy lớn như vậy, còn cần nấu nồi hơi để sưởi ấm à?” Triệu Ngọc hỏi Ngô Tú Mẫn một câu.
“Không” Ngô Tú Mẫn nói: “Trong nhà máy đều tự sưởi ấm, chỉ có thị trấn Hồng Kỳ này cần nồi hơi sưởi ấm thôi.
“Quản đốc của bọn họ nói rằng trước kia, thị trấn Hồng Kỳ được xây dựng bởi những công nhân khai thác dầu thời kỳ đầu, sau này, các tòa nhà ký túc xá được xây dựng trong khu vực nhà máy, thị trấn Hồng Kỳ cũng lập tức bị bỏ hoang!
“Bây giờ bởi vì số nhân viên nhà máy giảm sút nghiêm trọng, cho nên đã phải tuyển dụng rất nhiều công nhân từ vùng khác đến khai thác dầu, lại vì không sắp xếp được chỗ ở cho các công nhân đó nên mới cải tạo tu sửa lại thị trấn Hồng Kỳ, để bọn họ tạm thời ở lại.
“Mà tòa nhà ký túc xá mới cho công nhân đang chuẩn bị xây dựng, mùa hè năm nay là có thể xây xong, cho nên nhà máy không tất yếu phải đầu tư tài chính vào thị trấn Hồng Kỳ, thế mới không có người bảo vệ, không có tường và không có camera giám sát…
“Thậm chí đi đường cũng rất xa, các công nhân đành phải đi ngang qua mặt hồ để tiết kiệm thời gian.
“Mà phòng nồi hơi này cũng là phòng cũ từ hồi trước, miễn cưỡng có thể sưởi ấm cho các công nhân viên mà thôi…”
“Ông ấy lớn tuổi như vậy, còn từng bị bệnh” Triệu Ngọc liếc mắt nhìn ông thợ cả họ Lưu kia, nhỏ giọng hỏi Ngô Tú Mẫn: “Một người liệu có quá sức không?”
“Còn có một công nhân nồi hơi hỗ trợ nữa” Ngô Tú Mẫn nói: “Là một người trẻ tuổi trong thôn phụ cận, anh ta cứ cách một ngày lại đến đây hỗ trợ, giúp ông thợ cả họ Lưu làm một vài việc cần thể lực, còn hỗ trợ vận chuyển than nữa, nhưng mà người này rất ít qua đêm ở phòng nồi hơi…”
“Ồ?” Hai mắt Triệu Ngọc sáng lên, nhưng tức khắc lại ảm đạm xuống.
Bởi vì hắn biết Ngô Tú Mẫn không ngốc như thế, không có khả năng cô ấy không nghĩ đến khả năng thanh niên này có vấn đề.
Quả nhiên, Ngô Tú Mẫn lắc đầu nói: “Trong thời gian xảy ra vụ án, vợ của người thanh niên này vừa mới sinh con, có mấy chục người có thể làm chứng…”
“Ôi trời ạ, khéo như vậy sao?” Triệu Ngọc nhíu mày suy nghĩ sâu xa, cảm thấy có chút trùng hợp.
“Tôi đã tra rồi” Ngô Tú Mẫn nói: “Thanh niên này không có bất cứ liên quan gì đến Trì Mỹ Hân cả, lịch sử cuộc gọi còn có WeChat của cậu ta đều cực kỳ đơn giản…”
“Đi!” Triệu Ngọc gật đầu, lập tức cất bước tiến vào phòng nồi hơi, thăm dò tình hình trong phòng nồi hơi một lượt.
Sau đó, bọn họ lại dọc theo phòng nồi hơi, đi đến ký túc xá mà Trì Mỹ Hân ở.
“Cảnh sát Triệu” Đội trưởng Cừu nói với Triệu Ngọc: “Mấy ngày nay, chúng tôi đã cẩn thận điều tra rồi, chúng tôi vẫn cảm thấy sở dĩ Trì Mỹ Hân rời khỏi ký túc xá ngày hôm đó rất có thể là để đến nhà tắm!”
“Anh xem…” Anh ta chỉ một ngôi nhà trệt cách phòng nồi hơi không xa: “Nơi đó chính là nhà tắm, anh vào xem sao… Ừm…”
Sau khi nói xong, đội trưởng Cừu mới ý thức được lời mình nói không hề thỏa đáng, vội vàng bổ sung thêm: “Không sao đâu, giờ này thì nhà tắm không mở cửa! Chỉ có buổi tối mới mở…”
“À!” Triệu Ngọc rất nghiêm túc nói: “Vậy đợi đến tối rồi hẵng đến xem sao!”
“…” Đội trưởng Cừu nghẹn lời không nói được gì.
“Ha ha ha…” Triệu Ngọc vỗ vỗ bả vai đội trưởng Cừu: “Tôi nói đùa ấy mà, nói đùa thôi!”
“À…” Đội trưởng Cừu lau mồ hôi, sau đó tiếp tục giới thiệu: “Thứ nhất, Trì Mỹ Hân thích sạch sẽ, cô ấy công tác ở tuyến đầu, trên người khó tránh khỏi có mùi dầu mỏ, cho nên bình thường cô ấy rất chịu khó tắm rửa; Thứ hai, chúng tôi đã tìm đồ đạc cá nhân của Trì Mỹ Hân, những thứ khác vẫn còn, nhưng lại chỉ thiếu đồ vệ sinh cá nhân và một bộ quần áo sạch…”
“À…” Triệu Ngọc cân nhắc nói: “Cũng tức là hung thủ hiểu biết thói quen của cô ấy, cho nên đã chuẩn bị trước rất kỹ lưỡng!”
“Chúng tôi có hỏi các nhân viên nữ đã tắm tối hôm đó, không ai nhìn thấy Trì Mỹ Hân, cho nên…” Đội trưởng Cừu nói: “Hẳn là Trì Mỹ Hân vừa ra đã bị tấn công!”
“Nếu ngày hôm đó, cô ấy không đi tắm rửa…” Triệu Ngọc nói: “Thế thì… Hung thủ cũng sẽ không động thủ? Sẽ… đợi thêm một ngày? Thẳng đến khi Trì Mỹ Hân xuất hiện?”
“Thế thì…” Ngô Tú Mẫn nhún nhún vai: “Ít nhất có thể giải thích tại sao Trì Mỹ Hân lại rời khỏi tòa nhà ký túc xá”
“Nơi đó là tòa nhà ký túc xá” Đội trưởng Cừu chỉ một ngón tay vào tòa nhà nhỏ hai tầng xa xa, lại xoay người chỉ vào bên kia và nói: “Từ tòa nhà ký túc xá đến nhà tắm chưa đến 100 mét, chỉ cần rẽ một cái!”
“Cho nên…” Đội trưởng Cừu chỉ vào phòng nồi hơi đối diện và nói: “Nếu tôi là hung thủ thì tôi sẽ lựa chọn ra tay từ nơi đó!”
Triệu Ngọc nhìn lại theo hướng đội trưởng Cừu chỉ, thấy đối diện phòng nồi hơi là một khu vực nhà trệt bị bỏ hoang, có vài căn phòng đã bị sụp…
“Nơi đó không có ai cả…” Đội trưởng Cừu tiếp tục nói: “Hung thủ có thể trực tiếp kéo Trì Mỹ Hân tới chỗ tối, sau đó kéo đại vào một căn phòng bỏ hoang, chỉ cần Trì Mỹ Hân không thể kêu lớn thì hắn ta có thể thuận lợi xử lý Trì Mỹ Hân…”
“Trên báo cáo khám nghiệm tử thi nói…” Triệu Ngọc nhớ lại, nói: “Pháp y không tìm được dấu vết bị gây tê trên thi thể của Trì Mỹ Hân… Thế thì… có khi nào hung thủ đã…”
“Đúng thế, chúng tôi cũng nghĩ như vậy!” Đội trưởng Cừu bước nhanh tới chỗ đối diện phòng nồi hơi, chỉ vào mấy ngõ nhỏ ở đó và nói: “Hiện trường vụ án đầu tiên chắc ở ngay trong một con ngõ nhỏ, chúng tôi đã phái nhân viên kỹ thuật tìm tòi rồi! Chỉ tiếc bởi vì đóng băng nên trên mặt đất không lưu lại dấu chân, cũng không tìm được dấu vết giãy giụa đặc biệt rõ ràng…”
Chậc chậc…
Triệu Ngọc nhìn về phía ngõ nhỏ ấy, mặc dù bây giờ là ban ngày, con ngõ vẫn có vẻ hơi âm trầm, bởi vì trong mỗi con ngõ đều có tường sụp, trông rất rách nát!
Khủng khiếp đến vậy sao?
Triệu Ngọc tính toán trong lòng, nếu chỗ này thật sự là hiện trường vụ án thứ nhất, nạn nhân lại chưa hôn mê, chẳng lẽ…
Hung thủ vừa mới bắt được Trì Mỹ Hân đã lập tức giết chết cô ấy một cách tàn nhẫn?
Trì Mỹ Hân đã bị người ta bóp chết, cách thức giống như các thi thể nữ dưới gầm cầu khác, điểm khác biệt là vị trí và cường độ siết cổ hơi khác một chút.
Chiều cao của hung thủ tuy rằng không kém Hàn Trại cho lắm, nhưng lòng bàn tay của hắn ta lại nhỏ hơn Hàn Trại không ít, các ngón tay cũng ngắn hơn một đoạn…
Mấu chốt là… vừa bắt được đã lập tức bóp chết sao?
Đây là mối thù như thế nào chứ?
Hay là…
Ngô Tú Mẫn đã đoán đúng rồi, hung thủ đã giết nhầm người rồi?
Trì Mỹ Hân chỉ là một kẻ chết thay đáng thương?
Thế thì…
Người mà hung thủ thực sự muốn giết là ai?