← Quay lại trang sách

Chương 2458 Tấm ảnh đen trắng

Xì xụp…Mười giờ tối, Nhiễm Đào đang thoải mái húp mì ăn liền.

“Sếp à, buổi tối mọi người ăn gì vậy?” Nhiễm Đào quan tâm hỏi Triệu Ngọc: “Anh đói không? Muốn ăn chút gì không?”

“Bọn tôi ăn mì qua cầu” Triệu Ngọc thấy Nhiễm Đào cầm tài liệu tới cũng không ngẩng đầu lên, nói: “Nói vậy… Có hai mươi hai người tình nghi cần phải điều tra?”

“Còn lại hai mươi người, đã loại trừ được hai người…” Nhiễm Đào nói: “Chúng tôi đã đưa ra phán đoán những chiếc xe đỗ gần nhà Từ Du Nhiên căn cứ theo thời gian Từ Du Nhiên bị hại!”

“Trong đó có hơn nửa số xe đến từ bãi đỗ của phố thương mại. Nhưng mà…” Nhiễm Đào nghiêm túc nói: “Chính xác hơn thì chúng tôi đã tìm đến những chiếc xe khả nghi, nếu hung thủ chọn đi bộ hoặc phương tiện nhỏ khác thì có thể sẽ không dễ đưa ra phán đoán!”

“Nếu hung thủ đã muốn tới nhà Từ Du Nhiên gây án thì ít nhất phải đeo một cái túi không nhỏ trên lưng, bên trong phải đựng được rìu, áo dáng dài và mặt nạ!” Triệu Ngọc nói: “Các cậu có đi tìm những người tình nghi tương tự như vậy không?”

“Đã tìm rồi, nhưng nhiều lắm” Nhiễm Đào lắc đầu nói: “Phố thương mại đó từ nam chí bắc chỗ nào cũng có khách đeo ba lô, nếu điều tra thì thật sự rất khó”

“Hơn nữa người và xe không giống nhau, xe ít nhất còn có biển số để tìm, nhưng người thì chỉ có thể nhìn mặt!”

“Quy tắc cũ thôi, Đào à” Triệu Ngọc nói: “Đi điều tra hoạt động của Từ Du Nhiên trong thời gian gần đây xem, xem thử có người nào theo dõi cô ta không?”

“Nếu hung thủ đã chuẩn bị vẹn toàn thì trước đó tất nhiên đã điều tra Từ Du Nhiên rồi!”

“Hiểu rồi, hiểu rồi!” Nhiễm Đào nói: “Yên tâm đi sếp, làm việc bên ngoài lâu như vậy, những bước điều tra cơ bản này tôi đã sớm làm quen rồi!”

“Tội phạm bây giờ cũng gian xảo thật” Nhiễm Đào thở dài một hơi: “Giữa ban ngày ban mặt đột nhập vào nhà giết người ngay lúc livestream, vậy mà lại không để lại chút tung tích nào, đúng là khiến người ta tức giận mà!”

“Đúng rồi” Nhiễm Đào hỏi: “Mấy mối quan hệ của cô ta có tiến triển gì không?”

Nghe Nhiễm Đào hỏi, Triệu Ngọc lập tức nói ngắn gọn lại với anh ta tình hình điều tra trước đó.

“Hừ! Hay rồi, lại thêm một vụ án khó gặm!” Nhiễm Đào buồn bực, nói: “Tuy nơi này ấm áp nhưng lại khiến tôi nhớ tới Mãn Châu!”

Triệu Ngọc vừa đọc tài liệu, vừa đi tới trước bảng trắng, bắt đầu viết thêm tài liệu lên bảng.

Nhiễm Đào uống sạch nước mì trong hộp mới thăm dò hỏi Triệu Ngọc: “Sếp à, tôi hỏi chuyện này nhé, lần này anh không cho Tịch Mộng Na tới đây không phải vì chuyện hai người đấu võ đấy chứ?”

Triệu Ngọc không phải lần đầu nghe câu hỏi này, nên không thèm để ý tới Nhiễm Đào, vẫn đang chăm chú điền thêm tài liệu.

“Ừm…” Nhiễm Đào tự thấy mất mặt, đành phải đứng lên nói: “Nếu đã vậy thì tôi tiếp tục đây, tôi sẽ vào nhóm video xem… có tin tức mới… gì không…”

Triệu Ngọc vẫn không để ý tới anh ta.

Nhiễm Đào đành phải dọn dẹp hộp mì mới ăn xong, sau đó xoay người rời khỏi văn phòng.

Chỉ là anh ta còn chưa ra khỏi phòng thì bên ngoài đã có một người đầy bụi bặm mệt mỏi đi vào!

“Hả? Tổ phó Miêu?” Nhiễm Đào bất ngờ: “Sao cô đã về rồi? Không phải cô đi cùng Trương Bồi Bồi tới Tĩnh Giang à? Sao vậy? Xong chuyện rồi à?”

Vừa nghe thấy tên Miêu Anh, Triệu Ngọc cũng cảm thấy bất ngờ, nhanh chóng quay người lại.

“Triệu Ngọc” Miêu Anh trực tiếp đi tới trước mặt Triệu Ngọc: “Vụ án ở Tĩnh Giang… có hơi… có hơi kỳ quái…”

“Vậy sao?” Triệu Ngọc nhanh chóng mang ghế tới cho Miêu Anh: “Vẫn là vì chuyện thi thể à? Anh đã đánh tiếng với Tổng cục Hình sự rồi, Cao Phát Tài muộn nhất sẽ đến lúc chín giờ sáng mai, thiết bị cũng sẽ được vận chuyển tới đây…”

“Kỳ quái?” Nhiễm Đào cũng tò mò, tự động kéo ghế ngồi xuống.

Cùng lúc này, Tăng Khả đang ngồi trước máy tính làm việc ở chỗ xa cũng ngừng làm việc lắng nghe.

“Lần trước lúc tôi thấy thi thể như này là ở chỗ quan tài treo trên vách núi!” Lúc Miêu Anh ngồi xuống, miệng lưỡi khô khốc nói: “Chuyện lạ năm nào cũng có, năm nay lại tới nữa rồi!”

“Đào” Triệu Ngọc chỉ vào máy lọc nước: “Có mắt nhìn chút đi được không?”

“À, à…” Nhiễm Đào hiểu ra, nhanh chóng chạy tới chỗ máy lọc nước lấy nước cho Miêu Anh.

“Triệu Ngọc” Miêu Anh nói: “Không ổn rồi, lần này phải điều tra song song hai vụ án! Trương Bồi Bồi đang lấy ADN của cô ta và nhanh chóng so sánh với thông tin của những người bị mất tích, chỉ mong có thể sớm điều tra ra thân thế của cô ta!”

“Em nói chậm một chút” Triệu Ngọc nhắc nhở: “Sao từ lúc có thi thể nữ xuất hiện ở Tĩnh Giang, anh lại có cảm giác mọi người rối loạn thế nhỉ?”

“Nói cho anh biết, rốt cuộc cô ta kỳ quái ở chỗ nào?”

“Ừm…” Miêu Anh suy nghĩ, vội vàng mở điện thoại của mình ra: “Anh xem tấm ảnh này đi!”

Lúc này Nhiễm Đào đã bưng nước ấm tới, sau khi đưa ly nước cho Miêu Anh thì nhanh chân chạy đến cạnh Triệu Ngọc xem ké.

Tăng Khả cũng không nhịn được tò mò, rời khỏi bàn làm việc tới cạnh Triệu Ngọc.

Triệu Ngọc nhìn điện thoại, thấy không phải ảnh chụp mà là một đoạn video.

Dưới dòng nước trong veo có một cô gái mặc áo lông dê màu trắng, bên dưới mặc một chiếc váy đen.

Cô gái có đôi môi đỏ tuyệt đẹp, lông mi dày, hai mắt mở to.

Nếu không phải đồng tử cô ta bị giãn ra thì mọi người đều nghĩ rằng cô ta vẫn còn sống!

Mà khiến mọi người ngạc nhiên chính là trên người cô gái ướt sũng nhưng vẫn bốc hơi trắng giống như vừa mới hấp xong vậy…

“Sao… sao lại thế này?” Nhiễm Đào há hốc mồm: “Sao lại bốc hơi trắng thế này?”

“Không chỉ bốc hơi trắng thôi đâu” Miêu Anh nói: “Căn cứ theo lời nhân chứng phát hiện thi thể đầu tiên, trên người thi thể còn đóng lớp băng mỏng nữa…”

“Băng mỏng…” Nhiễm Đào vội hỏi: “Bị… bị đông lạnh à?”

“Nạn nhân hẳn là từ dưới sông dạt vào bờ!” Miêu Anh nói: “Nhiệt độ sông Tĩnh Giang hằng năm đều ở mức 25 độ, không thể nào đóng băng được…”

“Chà, có ý gì đây nhỉ?” Nhiễm Đào khó hiểu: “Lớp băng mỏng đó ở đâu ra?”

“Nguyên nhân cái chết thì sao?” Triệu Ngọc vội hỏi: “Vẫn không tìm được à?”

“Đúng” Miêu Anh nói: “Không phải chết đuối, không có vết thương ngoài, không giống bị trúng độc, chỉ dựa vào bề ngoài thì trước mắt vẫn chưa nhìn ra nguyên nhân tử vong”

“Còn chuyện giải phẫu… Trương Bồi Bồi do dự rất lâu, cuối cùng vẫn không dám giải phẫu thi thể, bởi vì cô ấy phát hiện thi thể này không bình thường, cô ấy sợ mình giải quyết không ổn, cho nên yêu cầu phái Cao Phát Tài và một vài chuyên gia nữa tới đây!”

“Không bình thường…” Triệu Ngọc hỏi: “Là vì bốc hơi trắng sao?”

“Trương Bồi Bồi phát hiện cơ thể của thi thể nữ đó có thể đã bị bỏ vào trong tủ lạnh một thời gian dài” Miêu Anh nói: “Cơ quan nội tạng vẫn đang bị đông đá!!!”

“Không thể nào? Tà môn vậy ư?” Triệu Ngọc tặc lưỡi: “Nếu vậy, có phải cũng nên điều Quách Phượng Triển tới đây không?”

“Ông ấy cũng vừa mới xử lý thi thể đông lạnh ở Mãn Châu!”

“Ôi trời ơi…” Nhiễm Đào sắp xếp lại suy nghĩ của mình: “Có người ném một cô gái bị đông lạnh xuống sông, đây… đây là cái quái gì vậy?”

“Đây vẫn chưa phải điều quái dị nhất” Miêu Anh lướt điện thoại, mở một bức ảnh khác và nói: “Mọi người nhìn xem, đây là tấm ảnh phát hiện được trong túi áo của thi thể!”

“Ồ?” Triệu Ngọc nghiêm túc xem, phát hiện tấm ảnh đó thế mà lại là ảnh đen trắng!!!