Chương 2477 Vết máu
Bốn giờ chiều, Cục Cảnh sát Côn Dương, phòng làm việc tổ điều tra đặc biệt“Chính là chỗ này…” Đội trưởng Thi chỉ vào bản đồ trên màn hình nói: “Chó truy tìm vết máu đuổi tới khu vực này thì bị mất tin tức, chỗ này cách nơi xảy ra vụ án khoảng hai km…”
“Không phải chứ…” Triệu Ngọc buồn bực: “Không phải anh nói con dao này có thể chém trên trăm km à? Sao lại không chém tới thế này?”
“Có khả năng…” Đội trưởng Thi nói: “Hung thủ đã ở gần đó đổi sang xe khác, hoặc là đi xe buýt, hoặc là bắt xe khác, cũng có thể là tự lái xe vân vân…”
“Chó nghiệp vụ truy tìm của chúng ta thường thích hợp với hoàn cảnh dã ngoại hơn, việc truy tìm trong thành phố thường bị ảnh hưởng khá lớn!”
“Nếu đã ra khỏi khu vực xảy ra vụ án” Miêu Anh nói: “Vậy đã chứng minh, hung thủ sau khi giết người, việc đầu tiên hắn ta làm là rời khỏi hiện trường!”
“Nếu tất cả cửa ra vào đều có camera giám sát, nghi phạm làm vậy ắt hẳn phải lộ mặt trong camera giám sát đúng không?”
“Đúng vậy! Ban đầu chúng tôi cũng nghĩ như vậy!” Đội trưởng Thi nhíu mày nói: “Nhưng không nghĩ tới…”
“Chậc chậc…. Thông qua chó nghiệp vụ truy tìm, chúng tôi đã biết rõ quỹ đạo mà hung thủ rời khỏi hiện trường vụ án rồi!”
“Hắn ta đi qua con hẻm nhỏ hướng bắc phía sau nhà Đậu Mạn Âm, sau đó đi ngang qua một lán trồng hoa bỏ hoang, từ một con đường nhỏ đi thẳng tới giao lộ đường Tây Xuyên, sau đó lại đi về phía đông…”
“Cho nên, chúng tôi đã lấy camera giám sát ở đường Tây Xuyên để điều tra từng người rời đi lúc xảy ra vụ án… Nhưng mà…”
“Nhưng mà… kỳ quái là…” Đội trưởng Thi tiếc nuối nói: “Không phát hiện được gì cả!”
“Trong khoảng thời gian đó chỉ có một chiếc xe màu trắng có rèm che, một chiếc máy cày có tay cầm và ba cô gái đạp xe cùng nhau đi qua con đường đó…”
“Chúng tôi đã điều tra tất cả những người này, còn để chó nghiệp vụ truy tìm phân biệt” Đội trưởng Thi lắc đầu nói: “Bọn họ không có vấn đề gì cả!”
“Không thể nào? Sao lại như thế?” Miêu Anh không tin: “Chẳng lẽ hung thủ biết tàng hình à?”
“Ban đầu chúng tôi cũng rất buồn bực, nhưng sau đó tôi đã tự mình tới đường Tây Xuyên một chuyến, rồi mới biết hung thủ đã làm thế nào…” Đội trưởng Thi nói: “Camera giám sát trên con đường đó có một điểm mù, nếu có người dán sát vào vách tường, sau đó vòng qua phía sau camera mà đi thì sẽ không bị quay phải!”
“Hả?” Triệu Ngọc nhướn mày hỏi: “Nói vậy, hung thủ hẳn là đi bộ rời khỏi đó?”
“Đúng, cái này gần như có thể chắc chắn!” Đội trưởng Thi nói: “Lán trồng hoa cũ bên kia phải trèo tường mới qua được, hung thủ chắc chắn phải đi bộ!”
“Căn cứ theo phán đoán của chúng tôi” Đội trưởng Thi nói: “Sau khi hung thủ tới được đường Tây Xuyên, hắn ta hẳn là sẽ đi bằng phương tiện khác, lúc chó nghiệp vụ đuổi theo đến đó cũng đã cố hết sức!”
“Sau đó, đi được hai km, hung thủ lại đổi sang phương tiện khác có tốc độ nhanh hơn, lúc này chó nghiệp vụ truy tìm mới hoàn toàn bị mất tin tức…”
“Wow!” Tịch Mộng Na tặc lưỡi nói: “Hung thủ này lợi hại vậy sao? Chẳng lẽ… Hắn ta đã sớm nghĩ tới chuyện chúng ta sẽ sử dụng chó săn? À không, chó nghiệp vụ?”
“Chưa chắc” Triệu Ngọc không đồng ý: “Cũng có thể là hung thủ muốn cắt đuôi cảnh sát mà thôi!”
“Nhưng ít ra…” Miêu Anh nói: “Hắn ta biết chuyện camera giám sát đường Tây Xuyên có điểm mù, chứng tỏ hắn ta đã có chuẩn bị trước, có lẽ hắn ta biết rất rõ về khu vực đó!”
“Tổ trưởng Triệu, bây giờ… Chúng ta chỉ còn lại một cách cuối cùng!” Đội trưởng Thi nói: “Sau khi hung thủ rời khỏi giao lộ, hắn ta đã từng đi khoảng 1,2 km dọc theo đường Tây Xuyên!”
“Nếu chúng ta tìm được chiếc ô tô tình cờ chạy trên đường Bách Xuyên trong khoảng thời gian đó thì chúng ta sẽ có thể kiểm tra camera hành trình gắn trong xe họ rồi!”
“Nếu may mắn, có lẽ sẽ có chiếc xe nào đó quay được hình ảnh của hung thủ nhỉ?”
“Ừm…” Triệu Ngọc gật đầu đồng ý: “Còn xe buýt nữa, phải kiểm tra toàn bộ những chiếc xe buýt đã chạy gần khu vực ấy trong khoảng thời gian đó, cho dù hung thủ không ngồi xe buýt thì cũng có thể bị camera của xe buýt chụp được!”
“Được!” Đội trưởng Thi nắm chặt tay nói: “Tôi sẽ cho người đi điều tra, đồng thời cũng sẽ thông báo cho các phân cục hỗ trợ điều tra, tôi không tin không có chút tin tức nào về hắn ta!”
Nói xong, đội trưởng Thi quay người rời đi!
“Từ từ đã…” Triệu Ngọc đột nhiên nhớ tới chuyện gì đó, vội hỏi: “Đội trưởng Thi, anh lấy chó nghiệp vụ truy tìm vết máu này từ đâu tới vậy?”
“Ừm, loại chó nghiệp vụ này khá hiếm, bên Côn Dương chúng tôi không có, con này là mượn của bên Vân Châu! Cái này cũng là…” Đội trưởng Thi kể lại tỉ mỉ: “Là các lãnh đạo cấp cao đặc biệt phê chuẩn vì vụ án giết người trên livestream…”
“Ồ…” Triệu Ngọc vừa gật đầu vừa nhớ tới đạo cụ của mình.
Trước đây, mình cũng có một đạo cụ siêu nhạy như mũi chó nghiệp vụ này – máy truy tung tàng hình.
Chỉ tiếc là đạo cụ này đã dùng hết, với lại sau khi nhiệm vụ kết thúc thì không thấy xuất hiện nữa.
Nếu không thì bây giờ vừa hay phát huy được công dụng của nó rồi!
Xem ra… Tuy có nhiều đạo cụ nhưng cũng không ích gì, chỉ có thể dựa vào bản lĩnh của mình mà thôi.
“Đội trưởng Thi à” Triệu Ngọc nói: “Nếu chó nghiệp vụ truy tìm là được mượn tới, vậy… có thể cho nó tới xem thử hiện trường vụ án đầu tiên được không?”
“À!” Đội trưởng Thi vội nói: “Chúng tôi cũng đang có ý này! Loại chó nghiệp vụ truy tìm vết máu này rất lợi hại, vết máu hơn mười ngày nó cũng có thể ngửi được”
“Chuyện này cứ giao cho tôi đi, tôi sẽ liên hệ với huấn luyện viên chó nghiệp vụ đi theo…”
Nói xong, đội trưởng Thi rời khỏi văn phòng.
“Hiện tại” Triệu Ngọc lại nói với các tổ viên: “Phải gạt những vụ án khác sang một bên! Đừng quên, hung thủ đã đứng trước màn hình giơ số ‘hai’!”
“Nếu chúng ta lại không nắm được cơ hội lần này, rất có thể sẽ xảy ra thêm vụ án giết người trên livestream thứ ba, đến lúc đó chúng ta cũng ăn không ngon ngủ không yên!”
“Sếp à, không cần anh nhấn mạnh đâu, tình hình đang thế này rồi!” Thôi Lệ Châu nói: “Ai mà không sốt ruột chứ?”
“Đúng vậy, vụ án thi thể cô gái đóng băng và người sống sót…” Nhiễm Đào nói: “Ít nhất cũng không cần phải sốt ruột, nhưng vụ giết người trên livestream thật sự rất nguy hiểm!”
“Chị Ngô, Tăng Khả” Triệu Ngọc xoay người hỏi: “Có điều tra được tình hình của Đậu Mạn Âm không? Cô ta và Từ Du Nhiên có cùng đắc tội với ai không?”
“Hai người bọn họ, có quan hệ gì không?”
“Điểm kỳ lạ nhất là đây” Ngô Tú Mẫn nói: “Đậu Mạn Âm và Từ Du Nhiên hoàn toàn không biết nhau, chưa từng xuất hiện cùng nhau!”
“Đúng!” Tăng Khả cũng nói theo: “Đậu Mạn Âm và Từ Du Nhiên không giống nhau, cô ta livestream toàn là để ca hát và bán hoa tươi, trước mắt vẫn chưa phát hiện cô ta đắc tội với ai!”
“Ừm” Miêu Anh gật đầu nói: “Em đã hỏi cha mẹ Đậu Mạn Âm, bọn họ cũng nói như vậy, tuy Đậu Mạn Âm có hơi hướng ngoại nhưng cũng rất ít khi tranh chấp với người khác…”
“Không có quan hệ gì sao?” Triệu Ngọc nhíu mày: “Cái này quá kỳ lạ! Hung thủ… Rốt cuộc tại sao hắn ta lại giết bọn họ?”
“Không lẽ… không liên quan gì tới thù hận sao?”