← Quay lại trang sách

Chương 2480 Trợ lý của tôi

Mười giờ khuya, tại phòng làm việc tổ điều tra đặc biệtTriệu Ngọc nhận được tin tức mới nhất từ Nhiễm Đào.

“Lý Đức Băng đưa Lương Tiêu Dật về nhà, đến giờ vẫn chưa ra ngoài!” Nhiễm Đào nói: “Đèn trong nhà Lương Tiêu Dật đã tắt, xem ra Lý Đức Băng không định đi nữa nhỉ?”

“Sếp à, hai người bọn họ đều say khướt, uống không ít rượu, chắc là chúng ta tạm bỏ qua bọn họ đi, hai người này vừa rồi uống ít nhất cũng phải ba két bia…”

“Giám sát họ kỹ vào” Triệu Ngọc ra lệnh: “Bất cứ lúc nào cũng phải chú ý tới hành tung của họ!”

“Không thành vấn đề, nhưng sếp à…” Nhiễm Đào nói: “Anh nói xem, nếu Lý Đức Băng này khả nghi thì chúng ta có nên tới nhà hắn lục soát không? Nhà hắn ở đâu?”

“Chuyện này cậu không cần quan tâm” Triệu Ngọc nói: “Nhiệm vụ của cậu chính là giám sát hai người bọn họ thật kỹ!”

“À… Tôi biết rồi, biết rồi!” Nhiễm Đào hiểu ý, rồi mới cúp điện thoại.

“Tổ trưởng” Điện thoại vừa cúp, Tăng Khả lập tức báo cáo với Triệu Ngọc: “Nhân viên kỹ thuật đã kiểm tra cẩn thận video Lương Tiêu Dật vắng mặt ở hiện trường rồi, xác định đúng là Lương Tiêu Dật, em cũng đã xác định thời gian trên video không có vấn đề, không có dấu vết làm giả…”

“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Xem ra Lương Tiêu Dật có khả năng hoàn toàn không biết gì cả!”

“Ý anh là…” Tịch Mộng Na đoán: “Quan hệ của Lý Đức Băng và Lương Tiêu Dật rất thân thiết, bản thân hắn từng bị nữ streamer làm hại, thấy Lương Tiêu Dật cũng bị nữ streamer hại nên dứt khoát trở thành sát thủ trên livestream, ra tay giết chết hai nữ streamer, báo thù thay cho chính mình và bạn tốt sao?”

“Ban nãy tôi đã điều tra rồi” Ngô Tú Mẫn nói: “Sau khi xảy ra chuyện quấy rối trên xe buýt, Lý Đức Băng vẫn bày tỏ mình vô tội, kẻ sàm sỡ cô ta vốn không phải hắn, chẳng qua hắn vô tình đứng sau Đậu Mạn Âm mà thôi!”

“Vì thế, hắn từng xin kiểm tra video giám sát trên xe buýt, nhưng vì xe buýt đông người nên video không quay đến được…”

“Thậm chí Lý Đức Băng còn từng liên hệ với luật sư, muốn thuyết phục Đậu Mạn Âm nhưng cuối cùng vẫn không thành công…”

“Nếu hắn thật sự vô tội thì đúng là quá thảm!” Tịch Mộng Na châm biếm: “Bởi vì ‘bàn tay sàm sỡ’ hình như có kia mà mất việc, vợ con ly tán, chống án không thành, cơn tức này chỉ e là rất khó nuốt nhỉ?”

“Ngay cả cụm từ ‘hình như có’ cũng biết” Triệu Ngọc nói: “Đúng là cô biết nhiều thứ nhỉ!”

“Tổ trưởng” Tăng Khả lấy ra một phần báo cáo và nói: “Đây là thông tin so sánh mà đội kỹ thuật gửi tới, bọn họ tiến hành so sánh hình ảnh hung thủ ở cả hai video livestream, chứng minh xác suất hung thủ ở cả hai vụ án đều là cùng một người vượt quá tám mươi lăm phần trăm, cơ bản có thể khẳng định là do cùng một người gây ra!”

“Ồ…” Triệu Ngọc gật đầu nhận lấy báo cáo.

“Còn nữa” Tăng Khả bổ sung: “Đội kỹ thuật đã tiến hành so sánh Lương Tiêu Dật và Lý Đức Băng với hung thủ, nhưng vì hung thủ có ngụy trang, không đủ thông tin nên đối chiếu không được!”

“Có điều, nếu so sánh sơ qua bề ngoài, bọn họ phát hiện số liệu giữa Lý Đức Băng và hung thủ có chênh lệch rất lớn, có điều… vẫn không thể loại trừ khả năng hung thủ đã ngụy trang…”

Kết quả, Tăng Khả còn chưa báo cáo xong thì điện thoại đột nhiên vang lên.

Sau khi nhìn thử, cậu ta vội vàng báo cho Triệu Ngọc tình hình mới nhất: “Tổ trưởng, bọn em đã tra ra được hai ngày trước Lý Đức Băng đã đặt mua vé máy bay đi Kuala Lumpur” Tăng Khả nói: “Tối ngày mốt xuất phát, từ sân bay Côn Dương bay thẳng tới Kuala Lumpur!”

“Được rồi, đã khớp chưa?” Tịch Mộng Na xòe hai tay: “Cái này chứng tỏ là muốn chạy trốn đấy thôi!”

“Tổ trưởng” Tăng Khả nói: “Hiện tại chúng ta có cần phải bắt hắn về thẩm tra hay không?”

“Ừm…” Triệu Ngọc suy nghĩ một chút, nói: “Nếu là ngày mốt xuất phát thì thời gian thế này cũng đã đủ rồi! Tốt nhất chúng ta vẫn nên điều tra hành tung của hắn hôm nay, thử xem có BUG gì không, đừng lỗ mãng như lần bắt Lương Tiêu Dật nữa!”

“Tôi vẫn luôn cảm thấy cho dù hung thủ có ngụy trang tốt thế nào đi nữa thì cũng không cần thiết phải rêu rao trước màn hình nhỉ?”

“Không phải chứ?” Tịch Mộng Na bĩu môi: “Không lẽ vẫn còn nghi phạm khác sao?”

“Tôi không biết, nhưng vẫn nên điều tra cẩn thận một chút!” Triệu Ngọc nói: “Tôi là thám tử, cứ lần lượt bắt người rồi lại lần lượt thả người, rất mất mặt đấy!”

“Xí…” Tịch Mộng Na xem thường: “Mặt mũi còn quan trọng hơn vụ án sao?”

“Cô…” Triệu Ngọc liếc Tịch Mộng Na một cái, rồi mới kéo cô ta tới trước bàn làm việc của mình, tức giận quát: “Tiểu Na Na, cô hẳn phải biết tổ điều tra đặc biệt chúng tôi không nuôi người ăn ở không nhỉ?”

“Lại thế nữa rồi” Tịch Mộng Na nhanh chóng nói: “Anh quên chuyện anh cho tôi làm trợ lý sát cạnh anh rồi sao?”

“Trợ lý cũng được thôi, nhưng ‘sát cạnh’ thì miễn đi! Này…” Triệu Ngọc vớ lấy một tập hồ sơ trên bàn làm việc, nhét vào tay Tịch Mộng Na và nói: “Bây giờ, tôi muốn giao cho cô một nhiệm vụ vô cùng quan trọng!”

“Hả?” Tịch Mộng Na sửng sốt, vội vàng mở tập hồ sơ ra, thì thầm: “Vụ án người mất tích trở về ở núi Tiêu Dao? Wow, cái tên này nghe có vẻ cao cấp đấy!”

“Này? Anh… Anh có ý gì?”

“Đây là tất cả tư liệu về vụ án này” Tiệu Ngọc dặn dò: “Cô cứ xem trước đi! Chờ sau khi vụ án livestream kết thúc, vụ án này sẽ được điều tra trọng điểm, cho nên người làm trợ lý như cô phải nắm chắc tất cả chi tiết, có như vậy tôi mới không đuổi cô đi, hiểu chưa?”

“À, thì ra là bắt tôi xem tài liệu!” Tịch Mộng Na thè lưỡi: “Tôi còn tưởng là bắt tôi tự điều tra giải quyết một mình chứ!”

“Tôi biết là anh chê tôi phiền phức, cho nên mới tìm chút chuyện cho tôi làm đúng không? Hừ, anh đừng tưởng là… Này này này…”

Tịch Mộng Na còn chưa nói xong đã bị Triệu Ngọc đẩy lên ghế dựa bên cạnh.

“Nếu đã biết mục đích của tôi rồi thì cứ ngoan ngoãn xem tư liệu đi!” Triệu Ngọc chọt chọt vào đầu Tịch Mộng Na, sau đó mới về giữa phòng.

Mà vào lúc này, hắn liên tiếp nhận được hai tin tức mới nhất.

Thứ nhất là Thôi Lệ Châu gửi tin nhắn thoại tới: “Sếp à, tôi đã lục soát hết rồi, nhà Lý Đức Băng bừa bộn cứ như vừa bị cướp vậy, không biết là muốn chuyển nhà, muốn bán nhà hay là muốn bỏ trốn nữa…”

“Bớt nói nhảm đi!” Triệu Ngọc gửi tin nhắn lại: “Có phát hiện gì không?”

“Không có!” Thôi Lệ Châu nói: “Không tìm được bất cứ thứ gì liên quan tới sát thủ livestream, cứ cảm thấy người này không phải là người cẩn thận, chẳng lẽ cũng không phải hắn sao?”

“Ừm…” Triệu Ngọc đang định đáp lời, Thôi Lệ Châu lại lập tức gửi tin nhắn tới.

“Sếp à, vừa rồi tôi phát hiện hàng hiên nhà bọn họ có gắn camera” Thôi Lệ Châu nói: “Tôi thấy hay là cứ lấy camera theo dõi xem trước đi, xem tình hình trước rồi tình sau!”

“Ừ…” Triệu Ngọc ừ một tiếng, vừa định dặn dò gì đó nhưng ngay lúc này, đội trưởng Thi lại hấp tấp chạy vào văn phòng.

“Tổ trưởng Triệu” Đội trưởng Thi đưa một tập tư liệu cho Triệu Ngọc: “Đây là những chiếc xe khả nghi mà chúng tôi tìm được ở gần đường Tây Xuyên, nhưng đây chỉ là một phần thôi!”

“Anh cũng biết, việc truy xét những chiếc ô tô chạy trên đường cũng cần phải có thời gian, người của tôi vẫn đang tiếp tục tiến hành!”

“Anh biết không?” Đội trưởng Thi thở hồng hộc nói: “Trong thời gian xảy ra vụ án, vừa lúc có một đoàn xe vận tải đi ngang qua đường Tây Xuyên, tất cả xe của bọn họ đều có camera hành trình, rất có thể sẽ quay được tin tức quan trọng!”

“Hả?” Triệu Ngọc vội hỏi: “Thế anh đã tìm được chưa?”

“Đoàn xe này đã đi Xuyên Tây” Đội trưởng Thi bất đắc dĩ nói: “Tôi đã cho người đuổi theo, đồng thời cũng báo cho đội cảnh sát tuần tra cao tốc bên kia hỗ trợ, có điều… cần phải có chút thời gian!”

“Ước chừng đến sáng hôm sau, chắc là sẽ có tin tức thôi…”