Chương 2481 Nguyên nhân cái chết
Nửa đêm, trong trung tâm khám nghiệm tử thi tại Cục Cảnh sát Côn Dương“Lão Cao lớn tuổi rồi, không thể cứ tập trung tinh thần mãi thế được” Pháp y Quách Phượng Triển bưng hộp mì ăn liền mới nấu xong nói với Triệu Ngọc: “Tôi bảo ông ấy về nghỉ ngơi trước rồi!”
“Ông…” Triệu Ngọc nhíu mày hỏi: “Sao ông cứ thích ăn mì ăn liền trong phòng khám nghiệm tử thi thế?”
“Ha ha, cậu không phải là người đầu tiên hỏi tôi câu này đâu” Quách Phượng Triển mỉm cười: “Chẳng qua đây chỉ là thói quen từ lúc còn trẻ mà thôi!”
“Lúc đó, vừa vào phòng khám nghiệm tử thi là kéo dài mấy ngày liền, có nhiều thi thể bị thối rữa rất nặng, không thể để quá lâu!”
“Cho nên tôi chỉ có thể chấp nhận ăn tạm bợ thế này, không nghĩ đến cứ kéo dài mãi, đến lúc ra khỏi phòng khám nghiệm tử thi thì không còn khẩu vị gì nữa, chỉ khi ăn ở trong này mới thấy no bụng!”
“Biến thái!” Bởi vì hai người quen biết đã lâu nên Triệu Ngọc cũng trêu chọc, sau đó nói: “Trễ vậy rồi vẫn còn gọi tôi tới đây, chắc là vì có tin tốt muốn nói cho tôi đúng không?”
“Sao nào, có phát hiện gì rồi?”
“Hôm nay bên tôi nhận được tin có nạn nhân thứ hai của vụ giết người trên livestream” Quách Phượng Triển nói: “Tôi biết vụ án giết người trên livestream mới là trọng tâm của các cậu nên ban ngày không dám gọi điện quấy rầy cậu!”
“Nhưng tôi cũng cho rằng đừng nên để vụ án thi thể cô gái đóng băng kéo dài quá lâu”
“Hôm nay, chồng và con trai của nạn nhân lại tới đây, nói là hy vọng chúng ta có thể nhanh chóng phá án để họ có thể nhận di thể về làm lễ tang cho nạn nhân”
“Ngoài ra, có vài người thân của nạn nhân đã kéo tới Cục Cảnh sát làm ầm ĩ…”
“Đương nhiên, hiện tại đã chứng minh được thi thể từng bị đông lạnh trong thời gian dài, bảo tồn thi thể vô cùng tốt, nhưng kỹ thuật của chúng ta vẫn còn nhiều thiếu sót nên không thể bảo quản được lâu…”
“Tôi biết, tôi biết” Triệu Ngọc nói: “Chúng tôi vẫn luôn điều tra, tôi đã báo sở tỉnh thành lập tổ chuyên án, không bỏ mặc nó đâu!”
“Nói thật…” Quách Phượng Triển buồn bã nói: “Tôi đã làm cái nghề khám nghiệm tử thi này cả đời, đây là lần đầu tiên gặp phải thi thể kỳ lạ thế này, tôi cũng rất tò mò rốt cuộc vụ án này là thế nào!”
“Tại sao lại có người ném thi thể đóng băng xuống sông…”
“Thật sự có…” Pháp y Quách hỏi: “Có thuyền hàng có kho đông lạnh sao? Cậu phải biết rằng thi thể này đã đông lạnh hơn ba mươi năm, trên sông Tĩnh Giang chỉ sợ không có được mấy con thuyền có tuổi đời lớn vậy đâu nhỉ?”
“Lúc trước tôi cũng có nghĩ tới vấn đề này, nhưng thuyền vẫn có thể đổi được!” Triệu Ngọc nói: “Lúc thuyền cũ không dùng được nữa thì hung thủ hoàn toàn có thể sắp xếp một con thuyền mới, chỉ cần chuyển thi thể đông lạnh sang thuyền mới thì không phải vẫn có thể tiếp tục đông lạnh nó sao?”
“Ồ…” Quách Phượng Triển gật đầu: “Cũng đúng, đầu óc đúng là lú lẫn cả rồi…”
“Chỉ là… Chậc chậc…” Triệu Ngọc tặc lưỡi nói: “Mấy ngày nay chúng tôi đã hỏi thăm vài người trong ngành rồi, bọn họ nói trên sông Tĩnh Giang căn bản không có thuyền nào có kho đông lạnh!”
“Hả? Thật sao?” Quách Phượng Triển bất ngờ: “Không có à?”
“Tất nhiên” Triệu Ngọc nói: “Bây giờ đường cao tốc rất phát triển, trong làm ăn buôn bán quan tâm nhất chính là hiệu suất, xa có máy bay, gần có ô tô, ít người dùng thuyền lắm!”
“Bây giờ, những con thuyền còn được sử dụng ở con sông đó chủ yếu dùng để vận chuyển vật liệu cát đá là chính, chỉ có đường thủy là nhanh nhất, còn tiết kiệm được nhiều chi phí!”
“Có nhầm không?” Quách Phượng Triển lại hỏi: “Còn nghề đánh bắt thì sao? Làm nghề đánh bắt cá trên sông, thuận tiện trang bị thêm kho đông lạnh trên thuyền cũng là bình thường mà?”
“Không!” Triệu Ngọc lại nói: “Nghề đánh bắt cá bây giờ không giống lúc trước nữa.
Quy định quản lý trên sông Tĩnh Giang vô cùng nghiêm ngặt, không phải cứ muốn bắt là được, bình thường chỉ có công ty thủy sản đủ tư cách mới được đánh bắt, mà công ty cũng có quy định khống chế và kiểm tra rất nghiêm ngặt, đừng nói là kho đông lạnh, cho dù có thì cũng đã sớm bị người khác phát hiện…”
“Ồ, cũng đúng…” Quách Phượng Triển nói: “Người đông lạnh Tô Nhược Hoa chắc chắn phải có kho đông lạnh tư nhân, nói vậy… chẳng phải lại càng khó khăn hơn sao?”
“Ừm” Triệu Ngọc nhớ tới chuyện gì đó, hỏi ngược lại: “Ông vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi đâu đấy?”
“À… À à…” Lúc này Quách Phượng Triển mới định thần lại từ trong vô vàn suy đoán, lập tức lấy một phần báo cáo đưa cho Triệu Ngọc, nói: “Đây là báo cáo khám nghiệm tử thi, trước mắt chỉ có thể nghiên cứu được từng này thôi, báo cáo chi tiết thì phải chờ xét nghiệm đã!”
“Được” Triệu Ngọc mở báo cáo ra nhìn lướt qua, liếc mắt một cái đã thấy được thông tin quan trọng, vội nói: “Nói vậy… là tìm thấy nguyên nhân cái chết rồi?”
“Đúng vậy, nơi bơm máu ở tim có dấu hiệu tắc nghẽn, enzym huyết thanh khác thường và một số đặc điểm nhỏ khác, tất cả đều tương thích với tình trạng sốc tim!” Pháp y Quách trả lời.
“Nhưng sốc tim cũng đâu đến mức chết người!” Triệu Ngọc nhìn báo cáo một lượt rồi lại quay sang nhìn pháp y Quách, hỏi: “Nói vậy chẳng khác nào vẫn là chết vì bị đông lạnh?”
“Đúng vậy, đây chính là câu trả lời thích hợp nhất mà chúng tôi có thể nghĩ ra” Pháp y Quách mô tả chi tiết: “Sốc tim có rất nhiều triệu chứng, có đôi khi sẽ xuất hiện tình trạng nghẽn khí, thậm chí là tim ngừng đập…”
“Ôi trời ạ!” Triệu Ngọc đột nhiên hiểu được ý của ông ta: “Không phải ông muốn nói với tôi cái chết của Tô Nhược Hoa là ngoài ý muốn đấy chứ?”
“Nhưng mà… khả năng này là rất lớn!” Quách Phượng Triển phân tích: “34 năm trước có lẽ có người muốn gây bất lợi cho Tô Nhược Hoa, nhưng hắn không nghĩ tới Tô Nhược Hoa lại vì bị kích thích quá mức mà dẫn tới sốc tim! Cho nên…”
“Cho nên” Triệu Ngọc tiếp lời: “Hung thủ nghĩ rằng bà ấy đã chết, cho nên mới đông lạnh bà ấy? Mà bản thân hắn lại không biết lúc bị đông lạnh, thật ra Tô Nhược Hoa vẫn còn sống!?”
“Nói đùa vậy có vui không?” Triệu Ngọc trợn mắt: “Kịch bản này có thể thắng được giải Oscar luôn đấy nhỉ? À không, có thể đoạt giải Oscar hạng mục kịch bản máu chó nhất luôn ấy, lão Quách Quách à, có chuyện trùng hợp như vậy à?”
“Gọi tôi là lão Quách được rồi, đừng có đặt thêm biệt danh cho tôi!” Quách Phượng Triển nghiêm mặt nói: “Nhiệm vụ của chúng tôi chính là chứng minh nguyên nhân tử vong của nạn nhân, còn việc điều tra vụ án cụ thể thì phải do các cậu làm chứ!”
“Chẳng qua cái này là cách giải thích hợp lý nhất mà chúng tôi có thể nghĩ ra…” Quách Phượng Triển bổ sung: “Nếu không, thi thể không có dấu vết bị người khác gây mê, lúc bà ấy bị đông lạnh không thể nào không giãy giụa được!”
“Được rồi!” Triệu Ngọc nói: “Nếu thật sự là vậy thì ý đồ ban đầu của hung thủ có lẽ không phải muốn giết Tô Nhược Hoa…”
“Nhưng mà” Quách Phượng Triển nói: “Chắc chắn là có ý đồ gây rối, nếu không thì sau khi Tô Nhược Hoa bị sốc, ít nhất hắn cũng phải đưa người đến bệnh viện chứ không phải là đông lạnh người ta!”
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc thở dài: “Không chỉ đông lạnh người ta mà còn đông lạnh tận 34 năm, nếu vậy thì hung thủ nhất định phải có tình cảm gì đó không bình thường với Tô Nhược Hoa đúng không?”
“Cậu cũng đã thấy thi thể rồi đấy” Quách Phượng Triển nói: “Người đã bị đông lạnh 34 năm mà vẫn khiến người ta không chống lại được sức quyến rũ đó, bởi vậy có thể thấy được Tô Nhược Hoa năm đó xinh đẹp tới mức nào!”
“Ừm…” Triệu Ngọc nhắm mắt lại suy nghĩ, nói: “Sở dĩ hung thủ đông lạnh bà ấy lại, có phải là vì muốn mỗi ngày đều được nhìn thấy Tô Nhược Hoa không?”
“Nếu nói vậy thì đây không phải là si mê bình thường đâu!”
“Xem ra… rất có thể là do người quen gây ra!” Triệu Ngọc nói: “Lát nữa phải đi tìm chồng của Tô Nhược Hoa và những người quen biết với Tô Nhược Hoa tâm sự mới được…”