← Quay lại trang sách

Chương 2552 Tâm lý của kẻ bắt chước

“Thì ra đây là mì vằn thắn trong truyền thuyết” Nhiễm Đào gắp mì lên, nói: “Cũng không tệ lắm, chẳng qua nếu Tiểu Na Na ở đây thì chắc chắn sẽ cảm thấy quá nhạt!”“Ăn thức ăn thanh đạm thì tốt hơn” Thôi Lệ Châu nói: “Giờ đang là buổi tối, ăn mấy thứ dầu mỡ không tốt lắm!”

“Tổ phó Miêu” Ngô Tú Mẫn chỉ ra ngoài cửa sổ: “Em có chú ý tới chiếc ô tô màu đen kia vẫn luôn đi theo chúng ta không?”

“Chị yên tâm” Miêu Anh nói: “Đó là xe của phòng Đặc Cần đang bảo vệ sự an toàn của chúng ta, đừng lo lắng quá!”

“À…” Ngô Tú Mẫn gật đầu: “Nếu vậy, chị thấy về sau chúng ta nên cố gắng hạn chế tối đa ra ngoài thì hơn, tránh gây phiền toái cho người ta!”

“Ôi, Tiểu Na Na và sếp không ở đây làm em cứ cảm thấy thiếu cái gì đó ấy” Thôi Lệ Châu phiền muộn nói một câu: “Chỉ mong bọn họ có thể trở về sớm!”

“Họ sẽ về sớm” Miêu Anh trả lời một câu chắc chắn: “Nhưng mà chị hy vọng rằng tốt nhất chúng ta hãy phá vụ án trước khi Triệu Ngọc trở về! Anh ấy nói rồi, muốn chờ chúng ta ở Ly Giang…”

“Là chờ chị thì có!” Thôi Lệ Châu thì thào trêu chọc: “Bọn em sẽ không đi làm bóng đèn đâu!”

“Nhưng mà… Tôi chưa đến Quế Lâm bao giờ cả” Nhiễm Đào phụ họa: “Tôi rất muốn đến đó chơi, yên tâm, chúng ta ai chơi việc của người ấy, tôi sẽ không làm bóng đèn đâu!”

“Được rồi” Ngô Tú Mẫn nhìn thấy bốn phía không có ai mới nói: “Chúng ta vẫn nên tập trung sự chú ý vào vụ án này đi! Rất rõ ràng là hung thủ không phải một người đơn giản, hắn ta có thể gây ra vụ án như vậy, hơn nữa còn không lưu lại bất cứ dấu vết nào, hiển nhiên là có chuẩn bị sẵn rồi!”

“Đúng, đúng thế!” Nhiễm Đào đặt bát mì xuống, phụ họa thêm: “Vụ án này tương tự với vụ án giết người trên livestream, chỉ sợ hung thủ lại gây án trong thời gian rất ngắn!”

“Chị Miêu” Thôi Lệ Châu hỏi: “Năm đó, vụ án thứ nhất xảy ra ở Thần Dương Cư, vậy vụ án thứ hai xảy ra ở đâu?

“Liệu tên hung thủ bắt chước này có đi theo dấu chân của Peter, dựa theo trình tự của tên Peter kia mà tiếp tục giết người hay không?”

“Không đâu!” Ngô Tú Mẫn lắc đầu nói: “Năm đó tổng cộng đã xảy ra bốn vụ án giết người trong bồn tắm đỏ, vụ án thứ nhất nằm ở tòa nhà kiểu Âu tên Thần Dương Cư, vụ án thứ hai ở khách sạn Milan, vụ thứ ba ở một nhà dân tại đường Bạch Hạc, vụ thứ tư thì còn ghê hơn, ở ngay trong tòa nhà bách hóa lúc đó… Bây giờ, ngoại trừ Thần Dương Cư ra, ba chỗ còn lại đã không còn nữa!”

“Wow…” Thôi Lệ Châu kinh ngạc: “Còn có tòa nhà bách hóa nữa cơ à? Chuyện là thế nào vậy? Sao tôi… tôi không đọc được từ đâu cả?”

“Tiểu Thôi, trước kia sếp đã từng nói về cái tật xấu này của cô rồi đấy, cô luôn đọc lướt qua hồ sơ!” Nhiễm Đào nói có vẻ thấm thía: “Năm đó, vụ án cuối cùng quả thực đã xảy ra trong tòa nhà bách hóa, trong tòa nhà bách hóa hồi ấy cũng có bán bồn tắm lớn…”

“Wow” Thôi Lệ Châu kinh dị: “Gan lớn đến vậy cơ à? Trong tòa nhà bách hóa không có bảo vệ sao?”

“Có, nhưng mà Peter đã bỏ thuốc ngủ vào nước uống của bảo vệ trước rồi” Ngô Tú Mẫn nói: “Các nhân viên bảo vệ đều đi ngủ, nhưng vụ án kia vẫn để lại sơ hở, thế nên bị cảnh sát tra ra Peter, khiến hắn cuối cùng bại lộ!”

“Đúng rồi” Thôi Lệ Châu nhớ tới cái gì, vội vàng hỏi: “Peter là người nước ngoài, nhưng hắn ta giết người ở Vân Châu thì cuối cùng đã phán xử thế nào? Là tử hình à? Hắn… liệu hắn có sử dụng biện pháp ngoại giao hay không?”

“Không” Ngô Tú Mẫn nói: “Phần khó hiểu nhất của vụ án này là ở đây.

Sau khi Peter bị bắt, dĩ nhiên đã gây chấn động, phía nước Anh đã cử đại diện đến để thảo luận về việc xử lý với chúng ta… Nhưng mà, ngay lúc ấy thì Peter lại đột nhiên qua đời!”

“Hả? Phấn khích đến thế cơ à?” Thôi Lệ Châu hối hận nói: “Tôi phải đọc kỹ hồ sơ mới được! Thế thì… hắn ta đã chết như thế nào?”

“Không biết” Ngô Tú Mẫn nói: “Cái chết cực kỳ đột ngột, dù đã khám nghiệm tử thi nhưng vẫn không tìm ra nguyên nhân cái chết, bây giờ xem ra là vì đột ngột ngừng tim…”

“Vụ án này quả thực cứ như huyền thoại ấy!” Miêu Anh tiếp tục nói: “Sau khi Peter bị bắt, cảnh sát đã tìm thấy vũ khí giết người, đồ đạc của người quá cố và nhiều đồ hiến tế bí ẩn từ nhà của hắn ta, Peter cũng đã chính miệng thừa nhận hắn ta chính là sát thủ bồn tắm đỏ! Thế nhưng, trong lần cung khai cuối cùng, tinh thần của Peter lại đột nhiên trở nên hỗn loạn thất thường, còn chưa kịp khai rõ tất cả chi tiết gây án thì đã chết mất rồi!”

“Oa, vụ án này…” Thôi Lệ Châu nháy mắt to, nói: “Thật lợi hại! Có khi nào… trong vụ án năm đó còn có điểm nào bất thường hay không? Có khi nào Peter còn có đồng lõa hay không?”

“Có lẽ trong vụ án năm đó còn có điểm đáng ngờ” Miêu Anh nói: “Nhưng mà nó không gây ảnh hưởng đến cuộc điều tra vụ án bắt chước này của chúng ta! Việc cấp bách vẫn là phải bắt được tên hung thủ bắt chước trước khi hắn thực hiện một vụ án khác!”

“Ôi trời, tôi cứ cảm thấy vụ án này sẽ không quá khó!” Nhiễm Đào nói: “Tôi còn cảm thấy độ khó còn nhỏ hơn cả vụ án quỷ vương!”

“Cũng không thể nói như vậy được” Miêu Anh nói: “Mỗi vụ án đều có điểm độc đáo riêng, chúng ta không thể quơ đũa cả nắm, cũng không thể dùng để cân nhắc so sánh được.

“Vụ án bồn tắm đỏ có tính truyền kỳ cực cao ở địa phương” Miêu Anh nói: “Nếu chúng ta không thể bắt lấy hung thủ đúng lúc thì rất có thể sẽ còn xuất hiện càng nhiều người bắt chước khác nữa!”

“Khách sạn Milan, khách sạn Milan!” Ngô Tú Mẫn nói: “Năm đó, vụ án thứ hai xảy ra ở khách sạn, tuy rằng khách sạn Milan đã không còn nữa, nhưng liệu kẻ bắt chước này cũng đi tìm một khách sạn để ra tay hay không!?”

“Khách sạn à? Trừ phi là hắn bị điên rồi!” Thôi Lệ Châu lắc đầu nói: “Khách sạn bây giờ khác với khách sạn 40 năm trước nhiều, phải đăng ký bằng tên thật, còn có nhiều camera theo dõi như vậy nữa, nếu muốn gây án ở khách sạn thì rất khó!”

“Chị Ngô nói đúng” Miêu Anh ngẫm nghĩ, nói: “Trong vụ án thứ hai, hung thủ rất có thể sẽ lựa chọn khách sạn, chúng ta nên dự phòng trước!”

“Tổ phó Miêu, dự phòng không phải biện pháp” Nhiễm Đào nói: “Khi nào ăn xong thì tôi muốn đi xung quanh hiện trường vụ án để tìm kiếm dấu vết xem sao, tuy rằng phía sau Thần Dương Cư toàn là ngõ nhỏ rắc rối phức tạp, nhưng mà không chừng lại có ô tô bật camera hành trình, hoặc là có hộ gia đình nào lắp camera theo dõi trước cổng đấy!”

“Đúng thế” Miêu Anh nói: “Chuyện hiện trường vụ án thì giao cho anh nhé! Tiểu Thôi” Cô lại nói với Thôi Lệ Châu: “Em tập trung điều tra lai lịch của nạn nhân, khi nào có kết quả thì hãy điều tra các mối quan hệ của họ!”

“Em hiểu!” Thôi Lệ Châu gật đầu đồng ý.

“Tăng Khả đang phân tích tư liệu, Trương Bồi Bồi đang kiểm tra thi thể, chị Ngô” Miêu Anh lại nói với Ngô Tú Mẫn: “Chị hãy mau chóng làm một bản hồ sơ tâm lý tội phạm đi! Em rất hiếu kỳ, rốt cuộc hung thủ bắt chước vụ án bồn tắm đỏ đã xuất phát từ tâm lý gì?”

“Ừm, chị đang làm rồi, nhưng mà có một điểm rất đáng chú ý đấy!” Ngô Tú Mẫn nói: “Cảnh sát chỉ công bố một phần nhỏ của vụ án bồn tắm đỏ năm đó thôi, công chúng chỉ biết là có một vụ án như vậy, nhưng không thật sự xem bức ảnh chụp hiện trường nào… Cho nên…”

“Ồ?” Miêu Anh lập tức nghĩ tới trọng điểm: “Ý của chị là rất có thể kẻ bắt chước này đã tiếp xúc với hồ sơ tư liệu à?”

“Đúng thế!” Ngô Tú Mẫn nói: “Làm một kẻ bắt chước thì hắn ta đã học được quá giống, gần như mỗi một chi tiết đều không khác gì cả, cho nên… chị luôn cảm thấy không phải kẻ bắt chước này gây án trong lúc bốc đồng hay nhất thời nóng nảy, mà chắc chắn là hắn có mục đích nào đó không thể cho ai biết!”