Chương 2649 Đáp án đến gần
Chuyện gì thế này!?Cái hố đột nhiên mở ra, một ông lão lái xe điện sân golf đột nhiên xuất hiện, khiến các đặc công khẩn trương, ai cũng giơ súng.
Triệu Ngọc cũng kinh dị líu lưỡi, hắn luôn bật máy thăm dò tàng hình lên, nhưng vẫn không hề phát hiện ra bên trong đống đổ nát còn có cơ quan nào đó!
Chẳng lẽ, ở đây đã lắp đặt thiết bị che chắn gì, ngay cả đạo cụ của mình cũng có thể chặn được?
Chuyện này…
Thấy mình đột nhiên bị bao vây, ông lão dường như đã chuẩn bị sẵn tâm lý, nên không hề kinh hoảng chút nào.
Ông ta lái xe điện sân golf đến trước mặt mọi người, bám vào cửa kính xe, nói bằng tiếng Anh: “Hoan nghênh, hoan nghênh, chắc chắn cô cậu đang muốn đến mộ của tôi nhỉ? Tôi có thể dẫn đường cho cô cậu đấy!”
Khi nói chuyện, ông lão nhếch khóe miệng lên, lộ ra một nụ cười mỉm khó có thể hình dung.
Trong nụ cười đó lộ ra một phần đứng đắn, hai phần quái dị, còn có bảy phần bất cần đời.
Nghe thấy đối phương sử dụng tiếng Anh, Triệu Ngọc nhanh chóng bật máy phiên dịch đồng thanh của mình ra, hơn nữa tùy tiện sử dụng 1000 điểm, kéo dài tới mấy ngày.
Thế là hắn không cần phải sầu vì chướng ngại ngôn ngữ nữa.
Nhưng khi ông lão mỉm cười, Triệu Ngọc đã nhận ra người này hẳn chính là ông lão mà mình đã gặp trong nhà hàng đối diện phòng hòa nhạc!
Cái tên tự xưng là Victor kia, ông ta rất có thể chính là kẻ kế nhiệm!
Đương nhiên, từ sau khi Triệu Ngọc hoài nghi người này chính là Grimm vốn đã chết, hắn đã xem bức ảnh chân dung của Grimm.
Cho nên, đối phương có phải kẻ kế nhiệm hay không thì hắn không thể chắc chắn, nhưng có thể khẳng định một điều rằng ông ta chính là Grimm!
Lúc này, chắc sẽ không phải giả trang nữa chứ?
“Ông là…” Đinh Lam cũng đã xem bức ảnh chân dung của Grimm, cẩn thận hỏi một câu: “Tước sĩ Grimm?”
“Ha ha ha!” Ông lão bật cười, khoát hai tay lên tay lái, quay mặt về phía Triệu Ngọc, nói: “Cuồng thám à, cuối cùng chúng ta cũng lại gặp nhau rồi, nhưng mà nói thật nhé, cậu đến chậm mấy ngày hơn tôi nghĩ đấy!”
“Thật ngại quá” Triệu Ngọc nhìn chằm chằm ông lão, nói: “Tôi phải đi cắt tóc, tắm rửa một cái mới được, đi gặp ông thì dù sao cũng phải trông tươm tất một chút chứ?”
“Ha ha!” Ông lão mỉm cười, chỉ vào phía xa, nói: “Nào! Tôi đưa cậu đi thăm mộ của tôi nhé? Cậu có hứng thú không?”
“Chuyện này…” Triệu Ngọc nheo mắt lại, suy nghĩ một chút, gật đầu nói: “Được! Tại sao lại không chứ?”
“Triệu Ngọc…” Đinh Lam lo lắng, nhẹ nhàng bóp Triệu Ngọc một cái.
“Không sao đâu!” Triệu Ngọc nói: “Hiếm khi được trò chuyện với một người từ cõi chết trở về thế này, có thể coi là một chuyện khá thú vị đấy!”
Trong lúc nói chuyện, Triệu Ngọc sử dụng máy thăm dò tàng hình để dò xét một lượt, phát hiện ông lão vẫn không hề mang theo vũ khí, trên xe điện sân golf ngoại trừ có vài bộ thiết bị đánh golf ra, cũng không có bất cứ nguy hiểm gì.
Vì thế, hắn bước lên xe điện sân golf.
“Ha ha ha!” Grimm tước sĩ cười nhẹ, nói: “Tôi càng ngày càng thích cậu đấy! Ở cậu, tôi có thể nhìn thấy bóng dáng của tôi năm đó!”
“Tôi dám đánh cuộc” Triệu Ngọc cũng trêu ghẹo một câu: “Ông hồi trẻ tuyệt đối không vô liêm sỉ như tôi đâu!”
“Ừm…” Grimm nghẹn lời, giơ cánh tay lên xấu hổ vung một cái, chuẩn bị khởi động xe điện sân golf.
“Không, tôi cũng đi!” Đinh Lam tất nhiên không yên lòng, lập tức ra hiệu cho các đặc công, rồi cũng nhảy lên xe điện.
Lúc này, các đặc công càng thêm xấu hổ, tục ngữ nói giơ nắm đấm khó đánh vào mặt người đang tươi cười, ông lão không thèm để ý đến số khẩu súng lục của bọn họ, trái lại khiến bọn họ khó xử, không biết làm thế nào.
Đinh Lam ra hiệu một cái, cuối cùng bọn họ buông súng xuống.
Xe điện sân golf rất nhỏ, chỉ có bốn ghế mà thôi.
Thấy thế, Triệu Ngọc cũng ra hiệu cho các đặc công một cái, ý là bảo bọn họ canh giữ tại chỗ, chú ý an toàn, đồng thời gửi tín hiệu cho đội chi viện.
Dù thế nào đi nữa, sự xuất hiện của Grimm chứng tỏ bọn họ đã tiếp cận đáp án cuối cùng.
Sau khi Đinh Lam lên xe, Grimm khởi động xe điện sân golf, vòng qua tàn tích của lâu đài cổ, chạy về phía Bắc.
Trên xe điện sân golf, Đinh Lam luôn để tay trong túi áo khoác, trong đó có một khẩu súng lục mini.
“Ban đầu, tôi còn tưởng bạn bè cũ – lão Female Miêu của tôi cũng sẽ đến cơ” Grimm vừa lái xe, vừa cười nói: “Xem ra, tuổi lớn rồi nên càng thêm cẩn thận nhỉ! Bị con gái Tịch Vĩ nhốt vào ngôi nhà tội ác, lại bị Lundy bắt vào tàu ngầm dưới đáy biển, ha ha! Hẳn là ông ấy bị dọa rồi nhỉ?”
“Grimm” Triệu Ngọc nheo mắt lại, nói: “Nếu ông đã biết chúng tôi sẽ tìm tới nơi này thì có phải chúng ta nên nói chuyện chính rồi không? Ông muốn tôi điều tra vụ án hoa hướng dương rốt cuộc là vì cái gì? Chỉ vì muốn nói cho tôi biết ông ở đảo Kỳ Tích chờ tôi à? Còn nữa, lão Lee thế nào rồi? Các ông đều là bạn bè cũ, ông tội gì khó xử hắn ta như vậy chứ? Đương nhiên, điểm mấu chốt nhất, ông thật sự chính là kẻ kế nhiệm à?”
“Ha ha, tôi biết cậu có rất nhiều câu hỏi” Grimm nói: “Đừng nóng nảy, chúng ta vẫn còn một chút thời gian mà, có thể từ từ tán gẫu!”
“Hòn đảo này” Triệu Ngọc hỏi: “Cũng là của ông sao?”
“Ha ha, cậu nói xem?”
Khi nói chuyện, Grimm đột nhiên mở hộp đựng đồ của xe điện ra, Đinh Lam sợ tới mức nhanh chóng dùng súng chĩa ngay vào ông ta.
Nhưng Triệu Ngọc biết trên xe không có vũ khí, nên nhẹ nhàng vỗ Đinh Lam một cái.
Ngay sau đó, Grimm lấy ra một cái túi nặng trịch từ trong hộp đựng đồ, trực tiếp tung túi cho Triệu Ngọc.
Triệu Ngọc mở ra nhìn thoáng qua, ánh mắt lập tức thay đổi!
Bên trong túi đựng đầy… kim cương sáng rọi rạng rỡ!!!
“Đây là…” Đinh Lam thấy vậy, cũng có vẻ kinh ngạc.
“Đi nhiều vòng như vậy” Grimm trêu tức nói: “Mấy thứ đó chẳng phải vẫn là của tôi sao? Thế nhưng, mặc dù có được kim cương cũng đâu có ích lợi gì chứ? Thứ mà tôi mất đi, dù có nhiều kim cương đi nữa cũng không mua nổi!”
“À…”
Có lẽ Triệu Ngọc đã hiểu được, đây rất có thể chính là số kim cương mà mình đã tìm được trong ngân hàng Nam Phi năm đó.
Không ngờ, quanh co lòng vòng, vậy mà lại trở về trong tay Grimm!
“Cho nên…” Triệu Ngọc đã đoán được điều gì, nói: “Ông thật sự chính là kẻ kế nhiệm? Thế nhưng, ông là người Anh mà, tại sao bọn họ lại để ông kế thừa đế quốc phạm tội của Lundy chứ?”
“Hừ, tôi cũng đã hỏi chính tôi câu này rất nhiều lần rồi!” Grimm nói: “Cô cậu biết không? Thật ra từ rất lâu trước kia, chúng tôi cũng đã biết Lundy bị Tịch Vĩ bắt cóc, hơn nữa còn giam giữ trong ngôi nhà tội ác! Nếu muốn cứu lão ta thì vốn dĩ không cần phải chờ lâu đến vậy! Nói cách khác, các cậu cứu Lundy ra đúng là làm điều thừa, hoàn toàn quấy rầy bước chân và kế hoạch của chúng tôi…”
“À…” Triệu Ngọc nghe ra manh mối: “Nói như vậy tức là từ sau khi Lundy bị bắt cóc, ông vẫn luôn khống chế tập đoàn của lão ta? Cho nên, điều ông không muốn nhìn thấy nhất chính là Lundy trở về?”
“Ha ha” Grimm cười nhẹ: “Cậu cảm thấy tôi chỉ nông cạn như thế thôi à? Lundy cẩn thận như vậy, sao có thể bị Tịch Vĩ bắt lấy chứ? Mà Tịch Vĩ, tại sao lại dám mạo hiểm bị diệt cả lũ, dám động vào bom mìn như Lundy chứ?”
“Hả? Ôi trời ạ…” Triệu Ngọc kinh ngạc: “Nói như vậy tức là tất cả mọi chuyện đều do ông giở trò? Đều là… kế hoạch của ông à?”
“Là kế hoạch của tôi, nhưng cũng không phải mong muốn ban đầu của tôi!” Grimm nói: “Thứ tôi muốn vốn là một đáp án, nhưng thật không ngờ, đáp án cuối cùng lại chính là tôi!”
“Ông…” Triệu Ngọc nhíu mày: “Câu này của ông hơi khó hiểu đấy!”
“Ha ha! Không sao…” Lúc này, xe điện đã chạy đến một sân golf thoáng đãng, ông lão dừng xe, chỉ vào phía xa và nói: “Đây, ngôi mộ của tôi ở chỗ này!
“Không bằng…” Ông ta đưa một ba lô chứa dụng cụ chơi golf cho Triệu Ngọc: “Chúng ta đánh hai ván đi! Vừa đánh vừa tán gẫu…”