← Quay lại trang sách

Chương 2657 Đụt mưa

“Con gái Tịch Vĩ đã bị Lundy giết, đầu đã bị chém xuống rồi, đến nay vẫn không rõ tung tích ở đâu!” Trên xe điện sân golf bấp bênh, Triệu Ngọc bắt đầu cãi cọ“Cậu hiểu tôi có ý gì mà!” Grimm nói: “Tịch Mộng Na giết con gái của tôi, cô ta phải trả giá đắt!”

“Tôi cũng chịu thua ông rồi” Triệu Ngọc nhíu mày: “Ông nói ông có bản lĩnh như vậy thì tại sao không nghĩ biện pháp báo thù khi Tịch Mộng Na còn đang bị nhốt ở Cơ quan An ninh MI5 chứ? Sao cứ phải đợi đến khi Tịch Mộng Na đi hẳn một vòng lớn, tới tay chúng tôi rồi ông mới nhớ ra à?”

“Lúc ấy, yêu cầu của tôi không đơn giản như bây giờ!” Grimm nói: “Phái một sát thủ giết cô ta dễ như trở bàn tay, thế nhưng, nợ máu phải trả bằng máu, tôi không muốn cô ta được chết thoải mái như thế đâu!”

“Ông xem, ông xem, lại thế nữa rồi…” Triệu Ngọc nhân cơ hội quở trách: “Trạng thái của ông bây giờ có khác gì Lundy đâu? Theo lý thuyết, nhân vật như ông không nên dễ dàng bị tình cảm chi phối mới đúng?”

“Triệu Ngọc” Grimm nghiêm túc nói: “Nhập bọn cũng phải cần công trạng, tôi đồng ý cho Tịch Mộng Na một cái chết thoải mái đã là nhượng bộ rồi! Cậu mà làm chuyện này thì chúng ta chính là bạn bè” Grimm khuyên nhủ: “Cậu ngẫm lại xem, Tịch Mộng Na không phải người của các cậu, cô ta chỉ là một nhân vật nhỏ không quan trọng, diệt trừ cô ta cũng không gây bất cứ tổn thất nào cho các cậu cả!”

“Chậc chậc chậc…” Triệu Ngọc chậc lưỡi nói: “Tước sĩ à, lòng dạ ông có vẻ hơi hẹp hòi đấy, ông không biết chúng tôi rất coi trọng mạng người à? Lấy con người làm gốc, tôi vốn thiện lương mà!” Triệu Ngọc khuyên nhủ: “Ông xem, Tịch Mộng Na lúc trước giết con gái ông, hoàn toàn là bởi vì cô ta bị Tịch Vĩ sai khiến. Cho nên kẻ cầm đầu chính là Tịch Vĩ, mà Tịch Vĩ đã bị tôi làm cho tức chết rồi, nếu nói gián tiếp thì tôi đã sớm mang công trạng này tới để gia nhập các ông rồi còn gì?”

“Cậu đang cả vú lấp miệng em đấy” Grimm lắc đầu: “Ăn miếng trả miếng, Tịch Mộng Na giết con gái của tôi, nên một mạng đền một mạng!”

“Ôi ôi, ông đúng là một người bảo thủ, ha ha!” Triệu Ngọc bật cười, tiếp tục khuyên nhủ: “Thế này đi! Tôi đồng ý với ông, tôi sẽ giúp ông giết Tịch Mộng Na, thế là được rồi chứ gì? Nhưng mà ông hãy cẩn thận suy nghĩ đi, tôi mà đưa ra yêu cầu vô lý này với tổng bộ thì người ta vẫn sẽ nghe tôi à? Tôi bảo bọn họ giết ai là bọn họ lập tức giết ngay sao?”

“Cậu có biện pháp làm được” Grimm nói: “Cậu thông minh như thế, cậu có thể bịa ra mấy lý do, bọn họ chắc chắn sẽ nghe theo!”

“Không không không, ông đã đánh giá cao tôi rồi đấy” Triệu Ngọc rất giỏi cãi cọ, tiếp tục nói: “Ban nãy tôi nói rồi, khi nào có thời gian, tôi sẽ lợi dụng sự yêu mến của Tịch Mộng Na đối với tôi để bắt cóc cô ta đến đây tặng cho ông, để ông tự mình xử trí, không phải rất tốt à? Cho nên, bây giờ chúng ta vẫn nên bàn về chuyện hợp tác đi!”

Đoàng!

Đúng lúc này, một tia chớp lóe lên trong mây đen, tiếng sấm rền biến thành tiếng sấm vang đội, cực kỳ đáng sợ.

“Nhìn kìa…” Triệu Ngọc nói: “Sét đánh kìa, chúng ta không thể ở đây được nữa, nếu không có cột thu lôi thì bị trúng ngay đấy! Thế nào, chúng ta quay về lô-cốt của ông để trò chuyện chứ?”

Grimm không nói gì, hiển nhiên vẫn còn do dự.

“Đừng chần chừ nữa!” Triệu Ngọc ngồi lên chỗ ghế lái, muốn lái xe điện sân golf: “Ông lớn tuổi rồi, nếu bị cảm lạnh thì không nên đâu!”

Kết quả, Triệu Ngọc vừa định lái xe thì Grimm lập tức bắt lấy cánh tay hắn và nói: “Được rồi! Cậu đã nói như vậy thì chúng ta tìm một nơi an toàn nói chuyện đi!”

Nói xong, Grimm lấy điện thoại di động của ông ta ra, bấm bấm một hồi.

Kết quả, nửa hàng rào bên hông của ngôi mộ đột nhiên được nâng lên, lộ ra một lối đi xuống dưới!

Ôi trời!

Triệu Ngọc trừng to mắt, không ngờ ở đây còn có cơ quan!

“Nào!” Grimm chỉ vào lối đi và nói: “Chúng ta xuống dưới trò chuyện! Ừm… cả quý cô kia nữa, đừng ở bên ngoài để bị dính mưa!”

Lúc này, không cần Grimm vẫy, Đinh Lam cũng đã thấy được tất cả, lập tức đi tới gần hai người.

Đinh Lam và Triệu Ngọc trao đổi một ánh mắt, cô hiển nhiên đang lo lắng rằng nếu đi xuống sẽ gặp nguy hiểm.

Nhưng Triệu Ngọc lại nhẹ nhàng trừng mắt nhìn, ra hiệu cho Đinh Lam xuống cùng.

Ngay sau đó, Grimm ở phía trước dẫn đường, ba người một trước một sau tiến vào lối đi hẹp.

Vừa mới đi vào, Grimm lập tức dùng điện thoại di động đóng lối đi lại, sau đó lại ho khan vài tiếng, trong bóng đêm, đèn đột nhiên sáng lên.

Một lối đi hẹp dài hiện ra trước mặt, vẫn kéo dài về phía bóng tối xa xa.

“Từ rất lâu trước kia” Grimm giải thích: “Tôi đã dùng nó để bố trí trò chơi, sau này bỏ hoang một thời gian! Chó ngáp phải ruồi, đánh bừa mà trúng, khi con gái tôi và hội salon trinh thám lên đảo tìm kim cương, lại sửa sang nơi này một lượt…”

“Không đúng…” Triệu Ngọc nhíu mày: “Lối đi này dẫn về phía Bắc, ngược hướng về lâu đài mà?”

“Đúng vậy?” Grimm gật đầu: “Tôi có nói nó chắc chắn dẫn đến lâu đài đâu?”

“Vậy… nó dẫn về phía nào?” Triệu Ngọc vội hỏi.

“Ha ha! Đừng sốt ruột” Grimm cười thần bí: “Đường còn dài lắm, tôi sẽ dần dần giải thích cho cô cậu sau!”

Nói xong, ông ta dẫn đầu về phía lối đi.

“Anh rể…” Lúc này, Đinh Lam đi đến gần Triệu Ngọc, nhỏ giọng nói: “Tín hiệu bị chặn rồi, nhớ đề phòng kẻo bị lừa!”

“Không sao, không sao đâu!” Triệu Ngọc bình tĩnh khoát tay áo, ra hiệu cho Đinh Lam đi theo.

“À” Grimm quay đầu lại về phía Triệu Ngọc nói: “Cuồng thám, chúng ta hãy tiếp tục đề tài vừa rồi đi! Cậu tính giúp tôi báo thù như thế nào?”

“Tôi đã nói rồi, đây chỉ là việc nhỏ thôi!” Triệu Ngọc nhanh chóng tiến vào trạng thái: “Tôi chắc chắn giúp ông giải quyết là được! Nhưng mà ông có thể thuận tiện để lộ cho tôi biết trên đảo này ngoài ông ra còn có ai không? Bọn đàn em của ông đâu? Dù sao ông cũng không thể là tướng không binh chứ?”

“À… Cấp dưới của tôi, tôi đang muốn nói chuyện này đấy!” Grimm chỉ phía trước: “Người của tôi đều ở phía trước, quân lính không cần nhiều mà chỉ cần tinh nhuệ, hơn nữa, có thể tiến vào đây đều là nhân viên trung thành cả, cho nên không có nhiều!”

Grimm vừa nói như vậy, Đinh Lam theo bản năng sờ tai nghe điện thoại.

Cô muốn hỏi nhóm đặc công bên ngoài xem đội chi viện đã đến đâu rồi?

Thế nhưng, cô vừa chạm đến mới phát hiện ra tín hiệu đã bị chặn!

Không biết nơi này có thiết bị chặn, hay là bởi vì thời tiết bên ngoài.

Đinh Lam tuy rằng lo lắng, nhưng trong lòng cô vẫn biết rõ, nếu Grimm thật sự muốn giết chết bọn họ thì vốn dĩ không cần phải lãng phí nhiều võ miệng như vậy, đã sớm khai chiến từ lâu rồi!

“Triệu Ngọc à, hẳn là cậu biết” Lúc này, Grimm còn nói: “Hòn đảo này đã quá thời hạn sử dụng, bị chính quyền địa phương thu hồi!”

“À, đúng thế!” Triệu Ngọc nói: “Xem ra, ông đã bỏ tiền ra mua lại?”

“Ha ha!” Grimm đi thẳng về phía trước, nói: “Cậu hiểu sai rồi, không phải tôi bỏ tiền mua lại đảo Kỳ Tích mà là bỏ tiền mua cả quốc gia! Ha ha!”

“À, trâu bò thật” Triệu Ngọc giơ ngón tay cái lên: “Về sau nếu tôi làm ăn với ông thì cũng phải ngang tàng như vậy một lần mới được! Khi người khác tỏ ra ngầu thì toàn nói tôi mua máy bay, mua du thuyền, còn ông đây mua hẳn một quốc gia, ha ha ha ha!”

“Được rồi! Tới nơi rồi đấy!”

Đột nhiên, Grimm dừng bước, hơn nữa xoay người đối mặt với vách tường.

Ôi trời ạ!

Trong phút chốc, máy thăm dò tàng hình trong đầu Triệu Ngọc phát ra tín hiệu cảnh cáo màu đỏ, chứng tỏ phía sau vách tường có vô số đồ vật nguy hiểm.

Giây tiếp theo, Grimm lại bấm bấm điện thoại di động một hồi, vách tường lập tức mở ra.

⚝ ✽ ⚝

Khi Triệu Ngọc và Đinh Lam nhìn thấy tình hình phía sau cánh cửa, nhất thời không kìm lòng được mà kinh ngạc hô lên…