Chương 2660 Đại sát tứ phương
Chuyện gì thế này!?Nhìn thấy lưng Grimm nở hoa máu, rồi ông ta đột nhiên ngã xuống đất, Triệu Ngọc và Đinh Lam ý thức được có người nổ súng bắn vào lưng Grimm!
Vì thế, hai người theo bản năng rút súng lục ra, nhất là Đinh Lam vốn đã chuẩn bị từ lâu, tất nhiên là chĩa ngay họng súng vào lưng Grimm.
Nhưng một chuyện khiến kẻ khác bất ngờ đã xảy ra, phía sau Grimm tuy có không ít người, nhưng lại không ai giơ súng cả.
Tuy nhiên, Grimm trúng đạn, Đinh Lam và Triệu Ngọc lại rút súng ra, điều này không thể nghi ngờ đã khiến các nhân viên an ninh cho rằng là Triệu Ngọc và Đinh Lam nổ súng bắn chết Grimm!
Vì thế, các nhân viên an ninh nhanh chóng lấy súng lục ra, lập tức bắn về phía Triệu Ngọc và Đinh Lam!
Đoàng đoàng!
Viên đạn gào thét bay đến, Triệu Ngọc và Đinh Lam nhanh chóng ngồi xổm xuống, tránh ở phía sau ghế dựa.
Cùng lúc đó, Triệu Ngọc nhanh chóng nhìn Grimm trên mặt đất, thấy vạt áo trên lưng Grimm nổ ra một lỗ máu, cả người ông ta quỳ rạp xuống mặt đất, không hề nhúc nhích, hiển nhiên là không còn thở nữa…
Thế nhưng…
Triệu Ngọc nhíu mày, vẫn không thể tin được tất cả mọi chuyện đang xảy ra trước mắt.
Dựa theo lẽ thường mà nói, chỉ cần liếc qua đại sảnh là có thể nhìn được bao quát toàn cảnh, nếu có kẻ muốn bắn lén Grimm thì ít nhất mình vẫn cảnh giác được mới đúng?
À…
Chẳng lẽ…
Triệu Ngọc sửng sốt suy đoán, liệu có thể là Grimm vốn bị ép buộc đạn vào người? Rồi sau đó bị kẻ điều khiển từ xa cho nổ không?
Nói cách khác, mình đã đoán đúng, dù là Grimm thần bí cũng chẳng qua chỉ là một con rối bị điều khiển, kẻ kế nhiệm thực sự vẫn chưa xuất hiện?
Chết tiệt, thật sự là…
Triệu Ngọc không kịp nghĩ nhiều, các nhân viên an ninh như nổi điên, bắt đầu tấn công mạnh mẽ về phía bục, rơi vào đường cùng, Triệu Ngọc nhanh chóng sử dụng hai cái áo chống đạn tàng hình, một cho mình, một cho Đinh Lam.
Dưới mưa bom bão đạn, khó tránh khỏi sẽ có sơ suất, Triệu Ngọc phải hạn chế sơ suất xuống mức thấp nhất.
Nhưng sau khi sử dụng xong hai cái áo chống đạn tàng hình này, trên cột đạo cụ của Triệu Ngọc hiển thị số 0, bởi vì không bốc quẻ thường xuyên như trước nên áo chống đạn của Triệu Ngọc vốn có hạn.
Vì để ngừa lỡ như, hắn chỉ có thể sử dụng 8000 điểm tích lũy, kéo dài thêm nửa giờ cho từng chiếc áo chống đạn.
Tiếng súng vừa vang lên, trong đại sảnh lập tức trở nên hỗn loạn, các nhân viên công tác kia vốn không có kinh nghiệm chiến đấu, nhất thời sợ tới mức hoảng loạn trốn đi.
Ngay lập tức, bốn nhân viên an ninh gần nhất vây công Triệu Ngọc và Đinh Lam.
Thế nhưng, Đinh Lam không phải vật bài trí, cô nổ súng phản kích rất chuẩn xác, lập tức bắn trúng hai nhân viên an ninh, khiến những người khác sợ tới mức không dám tùy tiện tấn công, chỉ có thể tìm đại vật chắn, điên cuồng bắn về phía hai người!
Đoàng đoàng đoàng!
Viên đạn gào thét mà đến, có rất nhiều viên bắn vào màn hình, khiến màn hình vỡ tung khắp nơi.
Bục ở chỗ cao, ngoại trừ mấy chiếc ghế dựa kia ra, không còn vật chắn nào khác, nếu cứ tiếp tục như vậy thì hai người sẽ chỉ biến thành bia ngắm sống thôi!
Vì thế, Đinh Lam nhanh chóng túm Triệu Ngọc nhảy ra phía sau bục.
Đoàng!
Viên đạn bắn trúng một góc màn hình, mảnh nhỏ văng tung tóe giã ngay vào đầu Triệu Ngọc, khiến hắn cảm thấy đau đớn.
Hai người vừa mới nhảy xuống bục, vài nhân viên an ninh lập tức nghiêng người xông tới, nổ súng bắn bọn họ.
Đinh Lam và Triệu Ngọc nổ súng phản kích, bắn ở cự ly gần rất mạnh, chỉ trong giây lát, mọi người đã lao vào bắn nhau.
Viên đạn có hạn, sau một trận hỗn loạn, có người trúng đạn rồi ngã xuống, có người đau đớn kêu rên, còn có người bổ nhào đến gần Đinh Lam và Triệu Ngọc, triển khai vật lộn cận chiến!
Các nhân viên an ninh kia đều không hề tầm thường, vừa ra tay đã biết không phải tay vừa, bọn chúng ra tay tàn nhẫn, chiêu số quái dị, hẳn đều là cao thủ đã trải qua những cuộc huấn luyện tàn khốc!
Rầm rầm!
Triệu Ngọc thi triển mình tuyệt học Trâu Dữ Húc Mạnh, ôm một tên rồi đâm vào vách tường trên bục, kết quả là khiến vách tường bị nứt ra một đường, màn hình bên kia vách tường cũng rơi xuống mặt đất, vang lên tiếng rầm rầm…
A A A!!!
Triệu Ngọc gào to rồi lao vào đánh nhau với đối phương, thế nhưng qua khe hở trên vách tường, hắn lại vừa hay nhìn thấy kẻ mặc quần áo quản gia lúc trước đã vọt lên bục, đưa tay định bấm vào cái nút màu đỏ kia!
Ôi trời!
Triệu Ngọc lúc này mới nhớ ra còn có một việc lớn chưa giải quyết!
Nếu để gã ấn nút thì sẽ gây ra những tổn thất khôn lường cho đất nước và muôn vàn rắc rối về sau!
Không thể được!
Vào thời khắc nguy nan, Triệu Ngọc đành phải bất chấp việc giấu giếm tai mắt người khác.
Hắn nhanh chóng dùng khẩu súng bắn điện trong cổ tay áo, đạn bắn trúng vào nhân viên an ninh đang đánh nhau với hắn.
Roẹt roẹt!
Trong lúc ánh điện nhấp nháy, nhân viên an ninh nhất thời chìm vào hôn mê.
Còn Triệu Ngọc bởi vì có cột thu lôi bảo vệ nên tất nhiên không đáng ngại, ngay sau đó, Triệu Ngọc vươn tay rút khẩu súng lục dự phòng ở mắt cá chân ra, sau đó dùng ống nhắm chuẩn vạn năng, bắn trúng tên quản gia kia!
Quản gia kêu thảm một tiếng vì trúng đạn, bị văng ra khỏi bục…
Ngay sau đó, Triệu Ngọc quay súng bắn từng người một, chỉ trong nháy mắt đã lập tức bắn ngã vài tên nhân viên an ninh đang vọt tới xuống đất.
Lúc này, Đinh Lam đang triền đấu với hai tên nhân viên an ninh, hai tên kia có năng lực xuất chúng, thậm chí khiến Đinh Lam rơi xuống thế yếu, trên mặt và trên cổ đều bị đấm trúng.
Triệu Ngọc là kẻ tài cao gan cũng lớn, lập tức giơ tay bắn thẳng về phía Đinh Lam, nhưng sau hai phát súng, Đinh Lam vẫn an toàn, còn hai kẻ địch đều bị nổ đầu rất chính xác…
“Ôi trời ơi!” Đinh Lam sửa sang lại mái tóc rối tung, kinh ngạc nói: “Cuối cùng thì em cũng biết tại sao Grimm muốn nghiên cứu anh rồi! Bây giờ anh biến thành thần súng rồi à?”
Đoàng! Đoàng!
Đinh Lam còn chưa dứt lời, đằng xa lại có tiếng súng nổ vang, viên đạn gào thét vọt qua bên tai hai người, làm họ sợ tới mức nhanh chóng cúi đầu né tránh.
Triệu Ngọc đã bắn sạch đạn, chỉ có thể tìm kiếm súng ống của kẻ địch trên mặt đất.
Kết quả, vất vả lắm mới nhặt được một khẩu súng, vậy mà cũng hết đạn rồi.
“Đừng động vào bọn nó!” Lúc này, từ nơi nào đó của đại sảnh vang lên tiếng hô bằng tiếng Anh: “Cứ nhấn cái nút trước đã rồi tính sau!”
“Chết tiệt!” Triệu Ngọc buồn bực, nhanh chóng giữ chặt Đinh Lam hỏi: “Em Lam, em có thể tắt thứ kia được không? Chúng ta không thể để vụ nổ đó xảy ra được!”
“Nguồn điện!” Đinh Lam nhắc nhở: “Tắt Internet, tắt nguồn điện, đều giống nhau cả!”
“À…”
Được Đinh Lam nhắc nhở, Triệu Ngọc lúc này mới nhớ tới mình còn có pháp bảo, vì thế hắn nhanh chóng phóng về phía nguồn điện trên bục.
Kẻ địch cũng không phải hạng vừa, thấy Triệu Ngọc lao tới thì lập tức nổ súng bắn về phía hắn.
Cùng lúc đó, Đinh Lam cũng lấy ra khẩu súng lục dự phòng của mình và bắt đầu bắn nhau với kẻ địch.
Trong lúc bắn, Đinh Lam rõ ràng cảm thấy mình có thể trúng đạn, nhưng một chuyện kỳ quái đã xảy ra, không ngờ cô vẫn bình an vô sự.
Sau khi bắn nhanh một loạt, hệ thống vang lên lời cảnh báo rằng năng lượng của áo chống đạn hữu hạn, đã xuất hiện vết nứt rồi.
Lúc này, áo chống đạn là bùa hộ mệnh siêu cấp của Triệu Ngọc, hắn nhanh chóng dùng 5000 điểm để củng cố áo chống đạn.
Đồng thời, hắn cầm đại một sợi dây điện trên mặt đất, sau đó lập tức sử dụng máy cúp điện, xung quanh lập tức chìm vào bóng tối!
Vì để ngừa lỡ như, Triệu Ngọc tăng công suất của thiết bị chặn tín hiệu và sử dụng ngay lập tức, làm cho tín hiệu của cả đại sảnh bị chặn…
Ngay sau đó, Triệu Ngọc thuần thục lấy kính nhìn xuyên đêm và búa tay tàng hình ra, chuẩn bị một mình đại sát tứ phương!!!