Chương 2667 Không giữ người sống
Ở vùng biển phía nam đảo Kỳ Tích, một con tàu chiến đang đậuLúc này, một chiếc ca nô dần dần đến gần, các thủy thủ trên boong lập tức hạ bàn đạp dẫn vào trong khoang thuyền.
Sau khi ca nô đến gần, một ông lão mặc trang phục đánh golf bước lên bàn đạp.
“Tiên sinh!” Lúc này, một thượng sĩ đội mũ nồi lập tức đến gần, đầu tiên là cúi chào Grimm, sau đó báo cáo: “Có bốn chiếc ca nô đang chạy đến vùng biển phía Bắc, hẳn là đồng lõa của đám người lúc trước lên đảo! Chúng tôi đã chặn bọn chúng lại rồi, bây giờ nên xử trí như thế nào ạ?”
“Hừ!” Ông lão hừ lạnh một tiếng, nói rất quả quyết: “Chuyện này còn cần tôi dặn à? Bọn họ giết cổ đông của chúng ta, còn phá hủy căn cứ của chúng ta nữa, tôi suýt nữa đã mất mạng rồi!”
“À… Hiểu được, hiểu được…” Thượng sĩ nói: “Ngài yên tâm, chúng tôi sẽ nổ súng bắn bọn chúng ngay!”
“Còn nữa” Grimm lấy một chiếc huy chương màu lam trong người ra, nói: “Theo kế hoạch khẩn cấp của tổ chức, trong tình huống này, để cắt đứt hậu hoạn về sau, các cậu biết nên làm thế nào chưa?”
“À, chúng tôi biết, biết ạ!” Thượng sĩ nói: “Đạn đã được lắp sẵn sàng, máy bay của chúng ta đang đợi lệnh, nhưng mà… Tiên sinh, ngài chắc chắn rằng chúng ta phải làm như vậy sao?”
“Kẻ địch đã xông vào căn cứ của chúng ta rồi” Grimm lạnh lùng nói: “Cuồng thám dù lợi hại đến đâu cũng không thể nào tra được đến đây đâu, nhưng mà hắn đã đến rồi thì chứng tỏ nội bộ của chúng ta có gian tế! Cho nên, dựa theo quy định của tổ chức, phải tiến hành tẩy trừ nơi này, sau đó khởi động kế hoạch dự phòng!” Grimm nói: “Thượng sĩ, hôm nay chưa phải là chấm dứt đâu, mà là đại diện cho sự khởi đầu của thời đại mới! Ông là người chứng kiến thời khắc đau kịch liệt mà vĩ đại này, sau này, địa vị của ông trong tổ chức sẽ như mặt trời ban trưa, tiền đồ xán lạn đến mức không thể tưởng tượng nổi đâu!”
“Vâng!” Nghe thấy vậy, thượng sĩ lập tức cúi chào tiêu chuẩn, sau đó nói: “Tiên sinh, nếu muốn xông vào tẩy trừ thì tôi cần ít nhất hai số hiệu, không biết…”
“À, tôi hiểu” Grimm nói: “Tôi đã đưa huy chương vào rồi, ông xác nhận đi!”
“Vâng!”
Cấp dưới của thượng sĩ lập tức mang tới một thiết bị điện tử màu trắng, thượng sĩ cắm huy chương vào khe thử, đèn xanh trên thiết bị điện tử nhanh chóng sáng lên.
“Được rồi!” Thấy thế, thượng sĩ lại cúi chào Grimm một cái, gật đầu nói: “Máy bay sắp cất cánh, năm phút sau sẽ tiến hành ném bom, sau đó, chúng tôi sẽ dọn dẹp theo kiểu trải thảm, cam đoan sẽ không có một người sống sót nào rời khỏi đảo Kỳ Tích!”
“Tốt lắm!” Grimm nói: “Lần này tổn thất của chúng ta tuy rất nặng nề, nhưng so với tương lai phát triển của chúng ta thì bé nhỏ không đáng kể! Miễn là cơ chế vận hành của chúng ta vẫn còn đó, mọi thứ sẽ vẫn tiếp tục tồn tại! Hơn nữa, chúng ta sẽ làm được tốt hơn!!!”
“Vâng!” Thượng sĩ lại cúi chào, sau đó ấn thiết bị liên lạc trên tai mình, tuyên bố mệnh lệnh với các binh sĩ khác: “Việc trao quyền đã được xác nhận, hành động!!!”
Nghe thấy mệnh lệnh đã chấp hành, Grimm nhếch khóe miệng lên với vẻ đắc ý.
Ông ta bước lên vài bước, dừng ở lan can nghỉ chân chờ đợi, vừa cất huy chương mà thượng sĩ trả lại.
“Ngài…” Lúc này, thượng sĩ nhìn thấy máu tươi trên lưng Grimm, vội vàng hỏi: “Ngài bị thương sao?”
“À… Chỉ là bị tập kích thôi” Grimm nói xong, cởi trang phục chơi golf của mình ra, nói: “May mà tôi có mặc áo chống đạn, không thì tên cuồng thám kia thành công rồi!”
“Tên cuồng thám đó đúng là danh bất hư truyền!” Thượng sĩ giúp Grimm cởi quần áo dính máu ra, nói: “Không ngờ hắn có thể tìm tới đây, xem ra, nội bộ của chúng ta thật sự đã gặp vấn đề lớn, quả thực cần thanh trừng một lần nữa!”
“Chỉ tiếc…” Grimm nhìn hòn đảo nhỏ xa xa, nói: “Đảo của tôi… Haiz…”
“Tiên sinh” Thượng sĩ mỉm cười: “Ngài yên tâm, chúng ta ném bom sẽ không làm đảo Kỳ Tích hoàn toàn bị hủy diệt, tương lai sau này khi được xây dựng lại, nó còn có thể rực rỡ hẳn lên!”
“Tôi hiểu” Grimm thở dài một tiếng: “Nhưng mà vĩnh viễn không thể sử dụng nơi này làm căn cứ được nữa, nó đã bị bại lộ rồi!”
Ong ong… Ong ong…
Đúng lúc này, điện thoại di động của Grimm đột nhiên vang lên.
“Ừm?” Grimm ngây ra một lúc, hỏi: “Bây giờ không phải đã thực hiện chế độ im lặng bắt buộc rồi à? Tại sao vẫn còn tín hiệu?”
“Ừm…” Thượng sĩ cũng sửng sốt, vội vàng giải thích: “Có thể là nội tuyến trên đảo của ngài chăng?”
“Ừm…”
Grimm nhìn chi tiết cuộc gọi rồi nhấn nút nghe.
Kết quả, một giọng nói quen thuộc rõ ràng vang lên, đúng là tên cổ đông Prometheus kia.
Nghe thấy cuộc gọi của người này, Grimm bỗng mở to hai mắt nhìn, vẻ lo lắng cũng hiện lên trên mặt.
Trước khi lên tiếng, ông ta nháy mắt một cái với thượng sĩ, thượng sĩ nhanh chóng dẫn các binh sĩ biết điều rời khỏi đó.
“Ha ha ha!” Grimm cười lạnh vào điện thoại di động, sau đó nói: “Mạng của ông… dai thật đấy…”
⚝ ✽ ⚝
Mười phút sau, năm chiếc máy bay chiến đấu bay từ phía Nam của đảo Kỳ Tích tới, khi chúng chuẩn bị đi qua hòn đảo, khoang chứa bom của năm chiếc máy bay chiến đấu đồng thời mở ra, năm tên lửa đạn đạo lập tức phóng ra khỏi máy bay, lần lượt hạ xuống các vùng khác nhau của hòn đảo nhỏ!
Trong đó, có hai tên lửa phóng thẳng xuống căn cứ ngầm, loại đạn đạo chiến thuật đất trống này có uy lực cực lớn, chuyên dùng để ném bom mặt đất.
Mặc dù căn cứ ở dưới lòng đất, nhưng dưới sự bắn phá của hai quả đạn đạo, tất nhiên sẽ bị hủy hoại chỉ trong chốc lát, sẽ không còn ai sống sót!
Tốc độ của đạn đạo rất kỳ quái, nhưng tấn công chính xác, ngọn lửa nhanh chóng bốc lên tận trời trên đảo Kỳ Tích, ngay sau đó, tiếng nổ ầm vang từ biển khơi lan đến, cách xa như vậy mà vẫn cảm nhận được sức công phá mạnh mẽ của sóng xung kích…
Ầm ầm!
Hòn đảo nhỏ nổ nứt ra, mặt biển rung lên, thậm chí ngay cả chiến hạm cũng không ngừng rung lên theo.
Nhìn ngọn lửa mãnh liệt, Grimm cảm thấy mỹ mãn buông kính viễn vọng xuống, thì thào nói: “Chúng ta cuối cùng cũng có thể vĩnh biệt quá khứ rồi!”
“Báo cáo…” Lúc này, một binh sĩ tiến đến báo cáo: “Mấy chiếc ca nô đã kia bị chúng ta đánh chìm, hiện tại đang tiến hành tìm kiếm trên mặt biển, kiên quyết không để lại một người nào sống sót!”
“Không sao đâu” Grimm xua tay nói: “Nói cho bọn họ biết, không cần phải đuổi tận giết tuyệt! Cuồng thám đã chết, những người này không làm được trò trống gì đâu, vừa hay cần có người trở về báo tin…”
“Vâng!” Binh sĩ nhận lệnh đi thẳng.
“Tiên sinh” Thượng sĩ nói: “Ném bom xong, người của chúng ta sẽ đổ bộ sau năm phút để thực hiện phần công việc cuối cùng, nhưng mà… ngài cũng thấy rồi, dưới tình huống như vậy, không có khả năng vẫn còn người sống sót đâu!”
“Vẫn nên đảm bảo thì hơn!” Grimm nói: “Tôi đã lĩnh giáo tên cuồng thám kia rồi, tôi phải xác nhận cái chết của hắn mới có thể yên tâm được!”
“Ừm…” Thượng sĩ nói: “Ngài yên tâm, cho dù thi thể của hắn đã bị nổ thành vô số mảnh, chúng tôi vẫn có cách để xác nhận!”
Nói xong, thượng sĩ xoay người ra lệnh cho cấp dưới tiến hành tìm kiếm mặt đất.
Grimm nhìn ngọn lửa đang dần tàn lụi phía xa, giơ hai tay lau mặt một lúc, sau đó híp mắt lẩm bẩm: “Cuồng thám, cậu nên thỏa mãn đi! Tôi đã tặng nhiều kim cương để chôn cùng cậu như vậy, coi như không làm thất vọng cậu rồi, ha ha!” Ông ta mở điện thoại di động ra, nhìn thoáng qua thời gian, lại nói: “Kế tiếp, chỉ còn lại Miêu Khôn thôi! Đã không còn đứa con rể giỏi giang nữa, để tôi xem ông còn có thể cầm cự được bao lâu…”