Chương 2681 Nhiệm vụ chính
Buổi tối, trong một căn phòng tại khách sạn Shangri-La của Vân Châu“Nếu như vậy” Triệu Ngọc mặc áo choàng tắm, vừa nhấp một ngụm rượu sâm banh, vừa nói với Miêu Anh: “Chúng ta nên kéo rèm cửa lại, không chừng bên ngoài có nhiều flycam rình mò đang bay qua đấy!”
“Cái gì cũng có lợi và hại!” Miêu Anh đóng rèm cửa lại, nói: “Nếu không nhờ có flycam rình mò, chỉ e rất khó bắt Trương Thế Hùng nhận tội!”
“Quá khứ của anh Đào cũng khá thú vị đấy” Triệu Ngọc thổn thức nói: “Không ngờ anh ta còn biết cả tin tức này, xem ra, trước kia đã bắt được không ít kẻ cuồng rình mò đâu! Ha ha ha!”
“Dù thế nào đi nữa thì vụ án bồn tắm đỏ đã được giải quyết hoàn toàn rồi” Miêu Anh nói: “Kết hợp với vụ án tai trái mà anh phá được ở nước ngoài, chúng ta đại khái có thể tái dựng lại toàn bộ vụ án! Thật không ngờ, tất cả những chuyện này đều bắt nguồn từ một ông bác sĩ thất bại!”
“Đúng vậy, bác sĩ biến thành phù thủy” Triệu Ngọc nói: “Cho dù bản thân lão ta không giết người, thế nhưng tội nghiệt của lão ta không hề thua những tên hung thủ kia! Chỉ tiếc là thật sự không có cách nào tìm ra tung tích của người này…”
“Ác nhân đều có ác báo” Miêu Anh cũng rót một ly rượu sâm banh, nói: “Chắc lão ta cũng không có kết cục gì tốt lành đâu!”
“Miêu Miêu à…” Triệu Ngọc ôm lấy mỹ nhân vào lòng, nói rất thành khẩn tha thiết: “Vụ án đã được phá rồi! Đế quốc tội phạm của Lundy cũng đã bị anh giải quyết! Kế tiếp, chúng ta nên xử lý chuyện riêng của chúng ta nhỉ!”
“Ừm…” Miêu Anh đỏ mặt: “Chuyện gì?”
“Chuyện này thì em không thể giả ngốc đâu nhé!” Triệu Ngọc nói: “Em đã nhận lời cầu hôn của anh rồi, kế tiếp, chúng ta nên thu xếp chuyện hôn lễ thôi! Anh tính hai ngày nữa chúng ta trở về Tần Sơn đăng ký kết hôn, tổ chức hôn lễ, được không?”
“Này!” Miêu Anh nghiêm mặt lại, nói: “Em vẫn còn phải xem lại lời cầu hôn của anh đấy! Còn dám nói cầu hôn không tỏ ra ngầu, anh xem anh kia, đã làm ra chuyện gì chứ?”
“Ha ha ha, anh biết mà, Tịch Mộng Na không nói cho em, em cũng đoán được từ lâu rồi!” Triệu Ngọc cười cộc lốc: “Anh làm thế để tô đậm không khí, để tô đậm thôi… Những gì mà anh tặng cho em đều là hàng thật giá thật, quý giá nhất mà!”
“À, ở trong mắt anh, em sẽ để ý số kim cương này đến thế à?” Tiểu thư Miêu oán trách.
“Không phải sao?” Triệu Ngọc nắm lấy bàn tay ngọc ngà của Miêu Anh, thấy trên mỗi ngón tay của tiểu thư Miêu đều đeo một chiếc nhẫn kim cương lóe sáng.
“Em… Em chỉ đeo cho vui thôi!” Miêu Anh nói: “Ngay cả giám định viên cũng là giả, kim cương sao có thể là thật chứ?”
“Đừng đùa nữa, giám định viên là giả, nhưng kim cương thì là thật đấy!” Triệu Ngọc nói: “Không nói dối em, Grimm đã tặng cho anh số kim cương đó, đây cũng chính là thứ mà năm đó Tịch Vĩ đã hao hết tâm huyết cả đời để theo đuổi! Thật ra, ở salon trinh thám hồi ấy, anh đã dựa vào năng lực xuất sắc tìm được kim cương rồi, nhưng anh là người có trái tim nhân hậu, nên đã lập tức trả lại cho chính quyền địa phương! Thế nhưng, không biết Grimm đã sử dụng bản lĩnh thông thiên gì, không ngờ lại cướp về…”
“À…” Miêu Anh nói: “Thảo nào! Chiếc Aston Martin kia của anh chính là phần thưởng mà bọn họ tặng anh đúng không?”
“Đúng, đúng!” Triệu Ngọc vò đầu phân tích một chút, mới nói: “Hì, xem như anh kiếm lời rồi, kim cương lại trở về tay anh, xe cũng tặng không cho anh, ha ha!”
“Grimm… hào phóng đến vậy sao?” Miêu Anh hỏi: “Triệu Ngọc, anh còn chưa nói cho em biết tình hình cụ thể trên đảo Fiji đâu! Không bằng… anh mau nói cho em nghe đi… Nếu sự tình đã được giải quyết thì không tính là trái với kỷ luật khi nói cho em biết đâu nhỉ?”
“Đương nhiên, đây là nhiệm vụ có ý nghĩa nhất trong đời anh, anh phải kể hết cho em yêu rồi…”
Vì thế, Triệu Ngọc uống cạn rượu sâm banh, rồi kể cho Miêu Anh nghe hành trình thần kỳ của mình trên đảo Kỳ Tích…
Đương nhiên, hắn cũng đã thông báo cho phòng Đặc Cần “phiên bản” này, mặc dù vẫn có rất nhiều điểm khá khoa trương, nhưng trên cơ bản đều có thể giải thích bằng nhận thức bình thường.
Miêu Anh nghe rất nghiêm túc, cũng cực kỳ khẩn trương, thậm chí ngay cả lòng bàn tay cũng đổ mồ hôi…
“Thật sự không thể tin nổi!” Sau khi nghe xong, Miêu Anh ôm thái độ hoài nghi, nói: “Nếu là Lee Bon Seong trợ giúp anh hoàn thành những chuyện đó, không, cho dù Lee Bon Seong đi nữa, cũng không thể bỏ thuốc mê tất cả bọn họ ngay dưới mắt Grimm được…”
“Vậy ý của em tức là không tin thực lực của anh à?” Triệu Ngọc ra chiêu “lùi để tiến”: “Được rồi, anh thừa nhận anh bịa đặt, được chưa?”
“Tên lửa đạn đạo đã bị ném xuống rồi, chẳng lẽ anh không cảm thấy trong tình cảnh vô cùng nguy hiểm ấy, anh đã may mắn lắm à?” Miêu Anh sợ hãi nói: “Thật sự rất khó tưởng tượng nổi, nếu em ở trong tình huống tuyệt vọng ấy, em sẽ làm như thế nào? Còn anh, chẳng những sống sót mà còn đuổi theo máy bay của Lundy nữa, anh bảo em tin tưởng thế nào đây?”
“Bởi vì anh biết bay mà!” Triệu Ngọc bắt đầu nói thật: “Anh đã bay trên biển giống như siêu nhân ấy, còn tàng hình nữa chứ! Ha ha ha!”
“Lại thế nữa rồi!” Miêu Anh lắc đầu thở dài: “Lần nào anh cũng phải khiến em lo lắng đề phòng, nếu về sau có nhiệm vụ tương tự thì em làm sao có thể yên tâm được chứ?”
“Yên tâm đi, tình hình lần này là đặc thù, cho nên anh mới chơi trò mất tích như thế!” Triệu Ngọc nói: “Anh cam đoan, lần sau tuyệt đối sẽ không như vậy đâu! Anh chắc chắn sẽ dẫn theo em đi cùng, được không hả em yêu, à không, nên gọi là phu nhân chứ, ha ha ha!”
“Hừ, anh nói câu ấy bao nhiêu lần rồi, nhưng hễ cứ đến thời khắc mấu chốt là anh không hề dẫn em theo! Anh muốn em tin tưởng anh như thế nào đây?”
“Yên tâm đi!” Triệu Ngọc lại ôm lấy Miêu Anh, nói: “Sau chiến dịch quan trọng này, tập đoàn tội phạm của Lundy đã bị thương nặng, thậm chí sụp đổ rồi! Grimm và cổ đông của tập đoàn đã bị chúng ta bắt, chỉ cần giải quyết kẻ địch lớn nhất là sau này chúng ta sẽ ít có cơ hội nhận nhiệm vụ tương tự! Anh thấy về sau chúng ta vẫn nên tập trung điều tra phá án thì hơn!”
“Ừm… Cũng phải!” Miêu Anh cuối cùng cũng nhẹ nhàng thở ra, cô nhìn chiếc nhẫn trên tay và nói: “May mà không để Grimm chạy trốn, nếu ông ta trở thành kẻ nắm đế quốc tội phạm trong tay thì chúng ta sẽ gặp nhiều phiền toái lắm đấy!”
“Đúng vậy!” Triệu Ngọc nói: “Không ngờ cái lão già kia còn định trở về căn cứ cũ ở Hawaii, ông ta còn chuẩn bị khơi mào chiến tranh nữa chứ, đúng là một kẻ điên…”
“Đúng rồi” Miêu Anh lại lo lắng hỏi han: “Cô gái Trung Đông kia đâu? Hình như quan hệ của hai người không tệ thì phải? Anh có tìm được cô ấy không? Không lẽ cô ấy… cũng ở đảo Kỳ Tích lúc ấy à?”
“Không” Triệu Ngọc nói: “Mấy ngày nay, anh vẫn luôn điều tra tăm tích của cô ấy, theo lời Juliet thì cô ấy đã bị dẫn độ về Mỹ, bây giờ chắc vẫn ở đó! Còn chúng ta sẽ tìm ra chứng cứ Amerola bị hãm hại, sau đó giúp cô ấy thoát tội, phỏng chừng phải mất một thời gian mới được!”
“À…” Miêu Anh lại hỏi: “Vậy… những người bạn đã bị uy hiếp thì sao? Bọn họ đều ổn chứ? Ví dụ như cô Lee Jin Ju ở Hàn Quốc, còn có nữ cảnh sát Maroc kia nữa?”
“Đều không sao cả, bọn anh đã xác nhận tất cả mọi người rồi!” Triệu Ngọc nói: “Có thể nói thế này, cuộc sống của chúng ta đã trở lại quỹ đạo cũ rồi! Bây giờ…” Triệu Ngọc ôm chặt lấy Miêu Anh, thành khẩn nói: “Nhiệm vụ chính của anh là nhanh chóng cưới em về nhà…”