Chương 2680 Giữ bí mật cho tôi
“Ha ha ha! Ha ha ha!” Trong ghế lô, tiếng cười của Thôi Lệ Châu vang lên: “Cái tên giám định viên kia đúng là tự nâng tảng đá đập chân mình mà! Mọi người có nhìn thấy biểu cảm vừa rồi của anh ta không? Suýt nữa thì hộc máu đấy!”“Đúng thế!” Nhiễm Đào nói: “Trên thế giới này, tôi còn chưa gặp người nào có thể làm sếp mất mặt đâu!”
“Đúng đấy đúng đấy…” Tăng Khả phụ họa: “Cái anh giám định viên kia đúng là đáng đánh đòn mà, buổi cầu hôn của mình đang yên lành, tự nhiên lại muốn gây sự với tổ trưởng! Đúng là đáng đời…”
“Em nghĩ” Trương Bồi Bồi nói: “Anh ta thấy chị Miêu rất xinh đẹp, hơn vợ anh ta một trăm lần, vì ghen tị nên mới muốn gây sự với tổ trưởng!”
“Chuyện khác thì chị không ngạc nhiên, nhưng…” Ngô Tú Mẫn nhìn nhẫn kim cương trên tay Miêu Anh, nói: “Chị chỉ nghĩ nếu số kim cương đó đều là thật thì chúng có giá trị bao nhiêu tiền? Tổ trưởng của chúng ta khi nào trở nên giàu có như vậy?”
“Đúng đấy!” Thôi Lệ Châu hâm mộ nói: “Tất cả những viên kim cương này cộng lại thì có khi lên đến hàng trăm triệu đấy nhỉ? Không ngờ sếp lại cho hết chị Miêu, một viên cũng không giữ lại, bởi vậy có thể thấy được sếp thực sự trung trinh với chị Miêu!”
Khi mọi người bàn tán, Miêu Anh vẫn cười mà không nói, nhưng vừa thấy Thôi Lệ Châu hâm mộ ghen tị thì cô bèn chỉ vào bó hoa tươi kia và nói: “Mọi người sai rồi, tôi còn lâu mới cần kim cương! Đối với tôi, bó hoa này quan trọng hơn kim cương nhiều!”
“Oa… Buồn nôn quá đi…”
Mọi người ồn ào trêu đùa, tiểu thư Miêu không nhịn được đỏ mặt.
Nhìn thấy thức ăn đã được bưng lên, Miêu Anh nhanh chóng vẫy mọi người: “Được rồi, chúng ta đợi lâu như vậy, chắc tất cả mọi người đều đói bụng rồi nhỉ? Ăn nào!”
“Ấy?” Miêu Anh vừa nói thế, Thôi Lệ Châu lúc này mới chú ý tới trên bàn ăn thiếu hai người, vội vàng hỏi: “Sếp và Tiểu Na Na đâu rồi?”
“Ừm…” Nhiễm Đào nhìn thoáng qua rồi đứng lên nói: “Tôi đi tìm xem sao!”
“Không cần, không cần đâu!” Miêu Anh xua tay nói: “Hai người họ có chuyện muốn nói thôi, mọi người đừng để ý! Chúng ta cứ ăn cơm trước đi!”
“À…” Nghe Miêu Anh nói như vậy, mọi người đành phải cầm đũa.
“Chị Miêu của chúng ta rộng lượng thật!” Thôi Lệ Châu khen ngợi: “Chị chưa bao giờ so đo với Tiểu Na Na cả…”
“Khụ!” Miêu Anh thờ ơ nói: “Quan trọng nhất là tin tưởng! Nếu Triệu Ngọc không đáng để tôi tin tưởng thì chúng tôi đã không thể ở bên nhau rồi!”
“Vâng vâng vâng!” Mọi người liên tục đồng ý, tiếp tục ăn uống…
Cùng thời khắc đó, bên ngoài buồng vệ sinh của nhà hàng, Triệu Ngọc quả thực đang trò chuyện với Tịch Mộng Na.
“Đây” Triệu Ngọc đưa cho Tịch Mộng Na hai viên kim cương trần xinh đẹp, trịnh trọng nói: “Cha cô vì chúng mà mất mạng, bây giờ tôi tặng cho cô hai viên, giữ làm kỷ niệm đi!”
Tịch Mộng Na nhận lấy kim cương, nhẹ nhàng vuốt ve một chút, cảm khái nói: “Vì mấy thứ này, không ngờ năm đó tôi lại mạo hiểm tất cả để lặn xuống tận đáy biển, lúc ấy, tôi thật khờ khạo…”
“Đúng vậy, cha cô cũng bị ma quỷ ám ảnh! Thật ra…” Triệu Ngọc nói: “Tất cả những chuyện này đều là kế hoạch do Grimm sắp xếp mà thôi…”
“Tôi từ bỏ!” Tịch Mộng Na trả lại kim cương cho Triệu Ngọc: “Chúng không phải là của tôi, tôi không cần đâu!”
“Chuyện này…” Triệu Ngọc bất ngờ.
“Triệu Ngọc, tôi nói rồi” Tịch Mộng Na đỏ mắt, nói: “Tôi không cần gì cả, chỉ cần… được ở bên mọi người! Anh… xin anh đừng bỏ tôi như lần trước! Anh còn nhớ lúc điều tra vụ án thi thể nữ dưới gầm cầu, anh đã đồng ý với tôi chuyện gì không?”
“Ừm, yên tâm đi! Triệu Ngọc này luôn giữ lời hứa!” Triệu Ngọc nói: “Bây giờ không sao đâu, tập đoàn tội phạm của Lundy trên cơ bản đã được giải quyết rồi! Cho nên… Yên tâm đi, cô vĩnh viễn là một thành viên của tổ điều tra đặc biệt chúng ta, tôi cam đoan!”
“Thật tốt quá!” Tịch Mộng Na kích động giữ chặt Triệu Ngọc, còn hôn lên má hắn một cái: “Cuối cùng tôi cũng tìm được một người đáng để tin tưởng rồi!”
“Này!” Triệu Ngọc nhanh chóng đẩy người đẹp ra, trịnh trọng nói: “Tôi muốn làm sáng tỏ một lần nữa, là chúng ta, là tổ điều tra đặc biệt, không phải cá nhân tôi đâu! Tôi vừa mới cầu hôn Miêu Anh, cô không thể…”
“Tôi biết, tôi cũng không có ý đó” Tịch Mộng Na kéo cánh tay của Triệu Ngọc, nói: “Tôi nói rồi, tôi sẽ không làm ảnh hưởng đến tình cảm của anh và bạn gái anh đâu! Tôi chỉ muốn.. được ở bên cạnh anh, cùng anh phá án, cùng hoàn thành nhiệm vụ, mọi người đừng vứt bỏ tôi là tôi cảm thấy mỹ mãn rồi!”
“Ừm, chuyện này thì không thành vấn đề!” Triệu Ngọc vỗ vai Tịch Mộng Na: “Sau này, tôi sẽ xin cấp trên cho cô trở thành tổ viên chính thức, về sau cô cũng phải biểu hiện thật tốt đấy!”
“Ừ!” Tịch Mộng Na dùng sức gật đầu: “Nhất định! Tôi sẽ không khiến mọi người thất vọng đâu!”
Đích đích… Đích đích…
Đúng lúc này, điện thoại di động của Triệu Ngọc vang lên, có người gọi cho hắn.
Triệu Ngọc nhìn thoáng qua dãy số người gọi, trong mắt lóe lên một chút không vui, nhưng vẫn nghe điện thoại.
“Này, anh cảnh sát, vừa rồi tôi biểu hiện thế nào?” Trong điện thoại, giọng của một người đàn ông vang lên.
“Anh vẫn còn mặt mũi nói ra à?” Triệu Ngọc tức giận nói: “Biểu hiện của anh ở đoạn cuối khoa trương lắm đấy có biết không? Anh chỉ sợ người khác không nhìn ra à?”
“Hả? Đâu có? Tôi cảm thấy tôi biểu diễn rất đạt mà…” Người đàn ông biện giải.
“Khụ, anh còn không biết xấu hổ nói câu đó cơ à” Triệu Ngọc mắng: “Anh không biết chúng tôi làm nghề gì à? Được rồi, được rồi, cứ như vậy đi, lát nữa tôi chuyển khoản cho anh là được!”
“À, cảm ơn, cảm ơn nhé…”
Không đợi đối phương nói xong, Triệu Ngọc đã lập tức cúp điện thoại.
Thế nhưng sau khi tắt máy, hắn lại nhìn thấy Tịch Mộng Na kinh ngạc!
“À… À…” Tịch Mộng Na hiểu ra: “Thì ra… màn cầu hôn vừa rồi… là anh sắp xếp, Triệu Ngọc, anh… anh… anh…”
“Không!” Triệu Ngọc sửa lại: “Anh ta thật sự cầu hôn, chỉ là tôi nhờ bọn họ diễn thêm một đoạn mà thôi…”
“Ôi trời!” Tịch Mộng Na lập tức hiểu ra: “Vừa rồi tôi còn nghi hoặc đấy! Sao có thể trùng hợp đến vậy, anh vừa cầu hôn bằng một đống kim cương, bên kia đã có một giám định viên ngay lập tức, Triệu Ngọc… anh… anh giảo hoạt quá đấy…”
“Cái gì mà giảo hoạt chứ!” Triệu Ngọc nghiêm túc nói: “Tôi chỉ muốn làm nổi bật số kim cương của tôi thôi, ha ha ha! Không thì đơn giản nhạt nhẽo quá…”
“Anh… Anh còn dám nói là cố ý cầu hôn không ngầu nữa chứ!” Tịch Mộng Na rất kích động: “Không ngờ anh còn ngầu một cách kỳ quặc như vậy, anh… Tôi thật sự không biết nên nói anh như thế nào nữa…”
“Không biết nói như thế nào thì im lặng đi!” Triệu Ngọc nói: “Tuy rằng tôi cảm thấy Miêu Miêu nhà tôi đã nhìn ra rồi, nhưng mà cô vẫn phải giữ bí mật cho tôi đấy, hiểu không?”
“Ôi trời, anh đúng là, anh…” Tịch Mộng Na nói lắp bắp: “Tôi hối hận rồi, tôi nên nhận lấy kim cương mà anh cho tôi mới phải, coi như chi phí kín miệng mới được! Kim cương của anh đâu? Đưa tôi đi…”
“Ôi ôi, cô động não đi nào” Triệu Ngọc thuận miệng nói: “Giám định viên là giả, vậy kim cương có là thật không?”
“Hả?” Tịch Mộng Na lại sửng sốt, hung hăng vỗ vai Triệu Ngọc một cái: “Đồ lừa đảo, đồ lừa đảo! Miệng anh có bao giờ nói thật không đấy? Anh xấu xa quá đi! Tôi nhất định phải nói cho chị Miêu mới được…”
Nói xong, Tịch Mộng Na lập tức phóng về phòng, Triệu Ngọc ngăn cản nhưng không kịp…