Chương 345
Lĩnh vực khác biệt 2
Nguyên Cảnh hờ hững rút tay mình ra khỏi tay mẹ, sau đó mặt không biểu tình đứng dậy bỏ đi.
Được rồi, đừng nói nữa, anh hiểu mà.
Chẳng phải là mẹ đang nói vòng vo rằng anh không xứng với A Cẩm sao?
Có điều, đây chẳng phải là vấn đề lớn đối với Nguyên Cảnh, dù sao đây cũng không phải là lần đầu tiên bị đả kích.
Từ đầu đến cuối, không có một ai cảm thấy anh xứng với A Cẩm.
Nguyên Cảnh im lặng, anh có thể làm gì được chứ?
Chẳng lẽ bây giờ đi tìm một đạo quán, tranh thủ thời gian bái sư tu đạo sao???
Nguyên Cảnh thở dài thật sâu, lúc này, Nguyên Lâm đi tới, nói nhỏ với Nguyên Cảnh: “Con trai, chuyện này cha ủng hộ con!”
Nguyên Cảnh kinh ngạc liếc nhìn ông ta: “Không phải là cha bị đuổi ra rồi sao?”
Nguyên Lâm vẻ mặt đắc ý nói: “Thủ đoạn đuổi cha ra ngoài của mẹ con quá thấp, cha nhìn thoáng qua liền nhìn thấu hết.” Sau đó, ông ta phối hợp đi ra ngoài, thuận tiện nghe trộm xem vợ và con trai mình đang thì thầm cái gì!
Vừa nghe đã thấy phi thường rồi!
Nguyên Lâm tự tin nhớ lại cảnh lần đầu gặp được Tô Cẩm: “Cha vẫn là người có ánh mắt nhất. Lúc ấy liếc mắt đã cảm thấy người mà con đưa về chính là bạn gái con.”
Nguyên Cảnh: “…”
Nguyên Lâm nói tiếp: “Đừng lo, cha ủng hộ con theo đuổi Tô quán chủ, con tuyệt đối đừng để mẹ con đả kích! Quả thực Tô quán chủ rất ưu tú, rất nổi bật trong Huyền Môn. Nhưng mà con trai à, con cũng đừng quên con là người thừa kế Nguyên gia, ở trong giới kinh doanh con cũng là ngôi sao sáng chói nhất, hai người chỉ là lĩnh vực khác biệt mà thôi.”
Trong nháy mắt Nguyên Cảnh giật mình, mấy bữa nay nhiều lần nghe đả kích, hiếm hoi lắm mới có một người ủng hộ mình.
Trong lúc nhất thời, Nguyên Cảnh đột nhiên có thêm một chút lòng tin.
⚝ ✽ ⚝
Đương nhiên Tô Cẩm không biết cuộc nói chuyện của ba người Nguyên gia.
Nguyên Thất dẫn Tô Cẩm đi dạo một vòng trong lão trạch. Nói là đi dạo nhưng trên thực tế, mỗi khi Tô Cẩm đến chỗ nào đều sẽ nhìn một chút xem thử có vấn đề gì hay không.
Đi đến cuối cùng, thành ra Tô Cẩm dẫn Nguyên Thất đi dạo.
Thỉnh thoảng Tô Cẩm cũng sẽ bình luận vài câu.
Nguyên Thất ghi nhớ kỹ trong lòng, đến cuối cùng khi gặp được Nguyên Cảnh, Tô Cẩm nói thẳng: “Phong thủy của lão trạch thì tôi đã xem qua một lượt rồi, ở bên ngoài thì không có vấn đề gì lớn, cũng tức là có một vài vấn đề nhỏ, tôi đã nói với Nguyên Thất rồi, để sau rồi thay đổi một chút là được.”
Trong mắt Nguyên Cảnh hiện lên sự bất đắc dĩ: “A Cẩm, tôi nói là để cô thư giãn thì thật sự chỉ là để thư giãn thôi.” Không nghĩ tới A Cẩm lại tiện thể xem luôn cả phong thủy.
Tô Cẩm có chút kinh ngạc, cô còn tưởng rằng Nguyên Cảnh muốn bảo cô xem thử phong thủy ở lão trạch có vấn đề gì không!
Có điều, phong thủy cũng đã xem rồi, Nguyên Cảnh nói tiếp: “A Cẩm yên tâm, thù lao sẽ không thiếu.”
Tô Cẩm khoát tay nói: “Không cần thù lao đâu, coi như là phúc lợi tặng kèm, tôi cũng chỉ nhìn sơ qua về bố cục và sân trong lão trạch, còn những chỗ riêng tư của mọi người thì tôi không đi vào xem.”
Cho nên cô dùng từ hết sức cẩn thận, xem ở bên ngoài thì không có vấn đề gì lớn, còn về phần trong phòng bọn họ có vấn đề gì hay không thì cô không thể cam đoan được. Dù sao thì có một số nơi chưa có sự cho phép của chủ nhân thì không thể tự tiện đi vào xem thử.