Chương 343 Thật giả khó phân
Không được, không làm được!" Một ông lão người lùn, gỡ cặp kính kẹp trên sống mũi xuống, xoa xoa đôi mắt mỏi nhừ, lắc đầu tiếc nuối: "Ta thật sự không có cách nào."
"Ngươi xem kỹ lại chút nữa đi! Xem đi mà!" Bên cạnh, quản sự Cyric, thân hình mập mạp như một đống thịt ngồi đó, bên cạnh còn có một lão già và một phụ nữ.
Một mạch ba quản sự của tập đoàn Cyric đến đây, người lùn công tượng cũng cảm thấy chuyện này không hề tầm thường. Vì vậy, ông ta vô cùng nghiêm túc, xem đi xem lại món đồ đã nhìn nát cả mắt gần ba ngày trời, lúc này mới lên tiếng nói mình không thể làm được.
Nghe đối phương nói vậy, người lùn công tượng lại một lần nữa lắc đầu, mở miệng giải thích: "Đại nhân, thứ này ta đã nghiên cứu ba ngày rồi, mỗi ngày mở mắt ra là ta lại nghiên cứu nó!"
Quản sự lão đầu nghe người lùn nói vậy, liền cau mày. Nữ quản sự bên cạnh cũng uể oải bắt đầu nghịch móng tay.
Lão người lùn công tượng nhìn ba người một lượt, tiếp tục nói: "Với ta mà nói, nó không chỉ là một loại ấn phẩm, mà là một tác phẩm nghệ thuật! Ta thật sự không nghĩ ra, tại sao lại có kỹ thuật in ấn như vậy, có thể in ra một tác phẩm xinh đẹp, tinh xảo đến thế..."
"Khoa trương vậy sao?" Quản sự mập mạp vẻ mặt không tin.
Người lùn đưa tờ tiền giấy màu hồng nhạt hướng về phía ánh đèn, cố ý chừa lại khoảng trống, để lộ ra hình sao chụp rõ nét của đồng tiền vàng cổ do người lùn chế tạo.
Ông ta thở dài một hơi, mở miệng tán thưởng: "Theo kiến thức của ta, nó hẳn là trải qua rất nhiều công đoạn chế tác, ít nhất phải dùng đến hai loại bột giấy đặc thù, nên mới có hiệu ứng... đón ánh sáng thì thấy bóng đồng tiền vàng."
Lão công tượng chỉ tay về phía góc tường, nơi chất đống mấy thùng gỗ, mệt mỏi nói: "Thực tế, loại bột giấy đặc thù này, ta đã thử nghiệm 29 lần rồi, đáng tiếc thay, với trình độ của ta, không có cách nào đảo ngược quy trình để tạo ra thứ này."
Là một chuyên gia thâm niên trong ngành in ấn, ông ta không phải hạng người hữu danh vô thực. Ông ta nghiên cứu rất nhiều loại bột giấy, có thể nói là người am hiểu nhất về vật liệu giấy trong thời đại này...
Chỉ tiếc, gần đây, giấy của tư trang Buna hoàn toàn phá hủy thị trường, những kỹ thuật và nguyên vật liệu mới để làm giấy đã nghiền nát ngành làm giấy truyền thống.
Lão người lùn biết đây là một loại tiền giấy mới, ông ta cũng biết nếu thứ này bắt đầu phổ biến, kẻ làm giả chắc chắn sẽ kiếm được bộn tiền.
Thậm chí, kẻ làm giả có thể phá hủy loại tiền giấy này, đồng thời hủy diệt hoàn toàn nền kinh tế tài chính của khu vực mà tiền giấy bao phủ, khiến cả một địa khu vạn kiếp bất phục.
Thực tế, thuần túy từ góc độ kỹ thuật mà nói, lão người lùn công tượng cũng muốn thử thách bản thân, phỏng chế loại tiền giấy này, nhưng kỹ thuật của đối phương quá tiên tiến, tiên tiến đến mức khiến ông ta cảm thấy bất lực.
Cho nên, ông ta chỉ có thể bất đắc dĩ nói: "Đối phương rất tự tin, nên mới dám dùng thứ này thay thế tiền vàng thật. Thực tế, nếu ngài làm giả trên tiền vàng, có lẽ còn dễ hơn chế tạo loại tiền giấy này."
Thời đại này có kỹ thuật làm giả tiền vàng, chỉ có điều rất sơ sài – làm tiền kim loại, trộn lẫn kim loại khác vào, rất dễ bị phát hiện.
Đương nhiên, thường thấy nhất là làm giả độ tinh khiết của tiền vàng, cũng khó phân thật giả, nhưng loại chế giả này cần lò luyện và nhiều thiết bị khác, rất dễ bị truy ra.
Ít nhất, phần lớn các nước đều sẽ nghiêm tra việc làm giả tiền tệ, nhưng sẽ bí mật tự chế một ít tiền vàng giả, để vớt vát chút lợi lộc.
Chỉ có điều quy mô không lớn, bởi dù sao tín dụng cũng là một loại tài sản, làm giả thường xuyên một khi bị phát hiện, sẽ gây ảnh hưởng xấu đến kinh tế quốc gia, điều này ai cũng không chịu nổi.
Cho nên, việc tiền giấy mới phát tán trong khu vực chịu ảnh hưởng của tập đoàn Đại Đường đã khiến người của tập đoàn Cyric nảy ra một số ý nghĩ táo bạo.
"Ngươi nói tiếp đi!" Quản sự lão đầu nheo mắt lại, dặn dò.
"Kỹ thuật in ấn của nó cũng khác với kỹ thuật truyền thống chúng ta sử dụng, chúng ta không thể in ra những hoa văn tinh xảo, đẹp đẽ như vậy, căn bản không thể..." Người lùn công tượng dùng tay vuốt ve tờ tiền giấy xinh đẹp, tinh xảo, như vuốt ve làn da của một người phụ nữ.
Ông ta đương nhiên không biết đây là một loại kỹ thuật in ấn mới nhất, tập đoàn Đại Đường lợi dụng điện lực, một loại nguồn năng lượng mới, để cải tạo quá trình in ấn, khiến việc in ấn trở nên tinh tế và sạch sẽ hơn.
Điều này đương nhiên là kỹ thuật in ấn truyền thống không thể so sánh, độ chính xác của hai bên khác biệt một trời một vực, không thể so sánh nổi.
Một bên, người lùn vừa lướt qua tờ tiền, vừa chỉ vào dãy mã hóa phía trên: "Ngoài ra, nó còn cần một loại mã hóa in ấn rất phiền toái... Ta không hiểu ý nghĩa của nó, nhưng loại mã hóa này rất dài, mỗi một cái lại không giống nhau."
Đây cũng là một loại kỹ thuật chống giả đặc thù của tập đoàn Đại Đường, nó có thể thuận tiện truy tra hướng đi của tiền giấy, thống kê mức độ lưu thông thường xuyên, giám sát phạm vi truyền bá bao phủ của tiền giấy lưu thông trong một khu vực nào đó.
Với thời đại này, những kỹ thuật này quá tiên tiến, thậm chí vượt xa trình độ nhận biết của những người này, nên bọn họ căn bản không thể lý giải, tập đoàn Đại Đường hao tâm tổn trí đắp lên tiền giấy những kỹ thuật này, rốt cuộc là vì cái gì.
Theo họ nghĩ, chỉ cần áp dụng một hai loại kỹ thuật mới, là có thể chống lại việc bắt chước, không cần phải đầu tư nhiều kỹ thuật mới để phòng ngụy như vậy.
Chỉ nghe lão người lùn công tượng tiếp tục nói: "Điều này cho thấy mỗi khi đối phương in một tờ tiền giấy như vậy, họ sẽ thay đổi một lần sắp xếp mã hóa, ta không nghĩ ra họ lại rườm rà sử dụng loại mã hóa này để làm gì, nhưng chắc chắn có hàm ý trong đó."
"Trong mắt ta, thứ này không sai biệt lắm là sản phẩm chung cực kết hợp lại của những kỹ thuật tân tiến nhất thời đại này, không phải một khâu chúng ta không thể phỏng chế, mà là tất cả các khâu chúng ta đều bất lực." Ông ta vừa nói, vừa đặt tờ tiền giấy đến từ một địa khu xa xôi lên mặt bàn.
Sau đó, ông ta đẩy tiền giấy về phía ba quản sự đang ngồi, làm một động tác vật về chủ cũ: "Kỹ thuật bột giấy chúng ta không có cách nào đảo ngược trở lại như cũ, ta thậm chí còn không làm rõ được họ đã làm thế nào để giấy trở nên mềm dẻo như vậy, đồng thời lại chịu mài mòn và bền bỉ đến thế."
Vừa nói, ông ta vừa đẩy một tờ tiền khác mệnh giá lớn hơn tới: "Kỹ thuật sơn in cũng tiên tiến hơn bất kỳ kỹ thuật nào chúng ta đã biết, bởi vì nó căn bản không phai màu, mà còn tạo thành một lớp bảo vệ bên ngoài cho giấy, vô cùng... có ý tứ."
Chưa nói xong, ông ta lại không chút do dự đẩy một tờ tiền giấy giống hệt như vậy lên vị trí song song bên trên: "Cắt xén cũng rất cẩn thận, trọng lượng của mỗi tờ tiền đều giống hệt nhau, kích thước như vậy, cạnh góc chỉnh tề như vậy, làm được dễ dàng như vậy, nhưng để sản xuất hàng loạt với quy mô lớn thì không dễ."
"Hình sao chụp đồng tiền vàng bên trong, lại càng là thứ không thể phỏng chế, có lẽ có thể, nhưng ta muốn bao nhiêu lần làm thí nghiệm, có lẽ một năm, có lẽ hai năm... có lẽ mười năm... mới có thể làm ra vật tương tự." Sau khi nói xong, ông ta cầm lên một túi tiền vàng trên bàn, kéo ra xem.
Sau đó, ông ta thắt chặt túi, đẩy túi tiền vàng này lên bên cạnh tiền giấy: "Ngươi phải biết, chỉ là tương tự thôi, làm được hoàn toàn giống hệt thì gần như không thể! Cho nên ta nhất định phải nói, người nghĩ ra phương thức này, thật sự là một thiên tài."
"Lại thêm kỹ thuật in ấn tinh vi mà ta vừa nói, thẳng thắn mà nói, thiết bị in ấn bây giờ của chúng ta căn bản không có độ chính xác như vậy, coi như miễn cưỡng in, cũng chỉ là một trò cười." Ông ta bất đắc dĩ nhún vai: "Số tiền này ta kiếm không được nữa rồi..."
"Người khác không cần nhìn, chỉ cần sờ một chút, là có thể dễ dàng phân biệt được thật giả, dù là người mù, cũng có biện pháp tùy tiện phân biệt." Ông ta vừa nói, vừa lắc đầu: "Đừng nói chi là còn có loại mã hóa khiến ta sờ không tới đầu não, nếu chúng ta làm không giống, vậy có thể sẽ hù chết người... Có thể nếu chúng ta làm giống hệt, vậy khả năng bị người kiểm tra ra sơ hở sẽ tăng lên thẳng tắp."
"Chết người nhất là ở chỗ này." Lão công tượng đứng dậy, thở dài: "In loại tiền giấy này, cơ bản là lỗ vốn. In một tờ tiền giấy mệnh giá một kim tệ, đại khái phải tốn hai kim tệ, chẳng phải được không bù mất?"
Mập mạp sắc mặt khó coi, chửi rủa: "Chết tiệt! Lẽ nào tập đoàn Đại Đường đã tính đến cả rồi?"
"Số tiền kia là của ngươi!" Lão nhân không có ý định lấy lại số kim tệ và tiền giấy kia, bước về phía cổng: "Nếu nói bọn chúng vô tình thì ta không tin... Những kỹ thuật phòng ngụy phức tạp này lại được tích hợp trên một tờ giấy nhỏ, rõ ràng đối phương biết rõ tầm quan trọng của việc phòng chống tiền giả đến mức nào."
Nữ nhân cũng vẻ mặt bất đắc dĩ: "Xem ra chúng ta vẫn phải nghĩ cách khác thôi."
"Ngươi nói xem, nếu chúng ta mượn danh nghĩa tập đoàn Đại Đường... phát hành hàng giả kém chất lượng ở một vài khu vực, có thể gây phiền toái cho bọn chúng không?" Mập mạp chợt nảy ra ý.
Lão nhân cười lạnh: "Đừng hòng, thế là tự rước họa vào thân đấy. Thứ này mà lưu hành ở bất kỳ đâu cũng sẽ gây ra rối loạn lớn về kinh tế và thương mại, quan chức địa phương, quý tộc vương quốc, thậm chí cả quốc vương đều sẽ bất mãn với chúng ta."
"Hơn nữa, phát hành loại hàng này ở những khu vực chúng ta đang kiểm soát chẳng phải là tự phá hoại nền kinh tế của mình sao?" Nữ nhân cũng thấy mập mạp điên rồi.
"Vậy chúng ta cứ làm một mẻ lớn, vận đến khu vực tập đoàn Đại Đường kiểm soát... rồi phát miễn phí ra ngoài." Mập mạp vẫn chưa từ bỏ ý định.
"Ta bỏ tiền ra, in ra một đống giấy vụn, rồi đem đến chỗ người ta phát miễn phí? Ngươi thấy chuyện cười này buồn cười lắm à? Hay là ngươi nghĩ ta là thằng ngốc?" Lão nhân khinh thường hừ một tiếng.
Mập mạp vẫn không cam tâm: "Ít nhiều gì cũng có thể lừa được một số người, gây ra chút hỗn loạn cho đối phương chứ."
Quản sự lão đầu nhi tức giận hỏi lại: "Ngươi có nghe ta nói nãy giờ không đấy? Ta bỏ hai kim tệ, may ra in được một tờ tiền giả mệnh giá một kim tệ! Đến cả khi tập đoàn Đại Đường thu mua tiền giả với giá gốc thì ta cũng phá sản trước! Chết tiệt... Bọn chúng in tiền kiểu này, chẳng lẽ không sợ thâm hụt à?"