← Quay lại trang sách

Chương 763 Tìm Quan Hệ

Chiến tranh vốn dĩ sẽ ảnh hưởng đến nhiều nơi, nhưng trang viên nọ nằm ngoài thành Trường An lại là một ngoại lệ, giờ phút này vẫn hoàn toàn không thấy dấu vết chiến tranh.

Nơi này vẫn phồn hoa, vẫn giàu có, vẫn náo nhiệt như cũ. Ngươi thậm chí sẽ không cảm thấy trang viên này nằm ở vùng ngoại ô Trường An, bởi vì con đường dẫn đến đây còn tốt hơn cả những con đường tốt nhất của nhiều quốc gia khác.

Đứng ở cửa, quản gia mỉm cười gật đầu chào một người đàn ông sắp rời đi. Người đàn ông kia vội vàng cung kính cúi đầu đáp lễ, trên mặt nở đầy nụ cười: "Cảm tạ ngài đã tiễn đến tận đây, vô cùng cảm tạ."

"Đâu có, ngài là quý khách của đại nhân nhà ta, ta đương nhiên phải đưa ngài ra tận nơi." Lão quản gia tươi cười niềm nở, đáp lời hết sức chu đáo.

Người đàn ông suýt chút nữa khiến lão quản gia phải cúi đầu kia là ông chủ của một xưởng chế đường, tài sản cũng phải đến mấy trăm vạn kim tệ.

Nhưng ở nơi này, dù chỉ đối mặt với quản gia của chủ trang viên, hắn vẫn tỏ ra vô cùng khiêm tốn. Bởi vì, trang viên này là trang viên Bạch Hạc.

Chủ nhân trang viên này sở hữu một câu lạc bộ bóng đá liên tục năm năm đoạt cúp vô địch, và mới vài tuần trước đã đại thắng đội bóng đá nam quốc gia Đường Quốc với tỷ số 12-1 trong trận đấu mở màn.

Thực tế, có nhiều đội bóng đá có thể đánh bại đội bóng đá Đường Quốc, nhưng có thể thắng một cách không kiêng nể gì, không chừa chút mặt mũi nào, thì chỉ có đội Bạch Hạc này.

Vì chiến tranh, việc chuẩn bị cho World Cup của Đường Quốc hoàn toàn bị đình trệ, thậm chí những sân vận động chuyên dụng cũng phải ngừng thi công.

Nhưng bóng đá vẫn là một môn thể thao được yêu thích ở Đường Quốc, lúc rảnh rỗi mọi người thích xem thi đấu, quen thuộc bỏ chút tiền mua vé số cá cược bóng đá do quốc gia phát hành.

Thành tích kém cỏi của đội bóng đá nam Đường Quốc thì ai cũng biết, nên tỷ lệ cược cũng vô cùng thảm hại. Nhà cái ra kèo đội Bạch Hạc chấp bảy quả, kết quả tỷ số cuối cùng dừng lại ở con số ma quái 12-1.

Vậy nên hôm nay báo chí ra sức chỉ trích những cầu thủ đội tuyển quốc gia Đường Quốc là bất tài, tuyên bố thà đưa đám người này ra tiền tuyến, rồi tuyển một nhóm người khác lên gây dựng lại.

Không sai, trang viên Bạch Hạc này hiện tại là phủ đệ của Bạch Hạc Hầu tước Đường Quốc, chính là vị hầu tước đến từ phương nam, nhưng lại có tuệ nhãn biết châu, một lòng một dạ đi theo Đường Mạch mà phát tài.

Hắn gia nhập Đường Quốc ngay từ khi quốc gia này mới thành lập, trở thành một người nhà Đường thực thụ. Hiện tại việc làm ăn của hắn càng ngày càng lớn, tài phú cũng theo đó mà phất lên.

Có thể sở hữu một trang viên lớn như vậy ở Trường An, thực tế đã là một sự chứng minh thực lực. Dù là ở vùng ngoại ô, nhưng phải biết rằng diện tích thực tế của trang viên Bạch Hạc còn lớn hơn cả đại sứ quán của các quốc gia khác tại Trường An!

Trường An là trung tâm chính trị văn hóa của Đường Quốc, những năm này phát triển quá nhanh, nhanh đến mức khó tin: Trước khi chiến tranh bùng nổ, diện tích của thành Trường An đã có thể so sánh với kinh đô của Đại Hoa.

Mà giá nhà ở Trường An cũng sớm đã trên trời, có thể có bất động sản ở nơi này, trở thành một sự chứng minh cho thực lực kinh tế.

Sự thật chứng minh, khai thác bất động sản lúc nào cũng là chất xúc tác và độc dược cho sự phồn vinh kinh tế, chỉ cần liều mạng uống, liền có thể trước khi chết đem mặt rực rỡ nhất lưu lại cho thế giới này.

Cũng không biết từ khi nào, câu "Trường An rộng lớn, ở không dễ" đã trở thành nhận thức chung của rất nhiều dân chúng.

Mặc dù giá nhà ở Trường An trong mắt người bình thường đã cao đến quá đáng, nhưng dù là nhà kinh tế học ngốc nghếch nhất, cũng biết rằng thủ đô của bất kỳ quốc gia nào cũng khó có khả năng để người dân từ nơi khác đến mua được nhà.

Việc làm ăn của Bạch Hạc Hầu tước gần đây quả thực càng ngày càng lớn, dưới bóng của tập đoàn Đại Đường, hắn đã đưa xí nghiệp của mình lan rộng ra khắp mọi nơi ở Vô Tận Hải.

Dù chịu ảnh hưởng của chiến tranh, thu nhập của hắn giảm mất ba phần tư, nhưng một phần tư còn lại vẫn đủ để hắn trở thành một trong những phú hào đáng kể trên thế giới này.

Bởi vì hắn quá giàu có, nên trong nhiều lời đồn đại, Bạch Hạc Hầu tước đều vô cùng anh tuấn, tóc vàng mắt xanh mặt trái xoan, có một bờ mông tròn trịa, là một người đàn ông khéo léo vũ mị.

Sở dĩ Bạch Hạc Hầu tước bị đồn thành như vậy, là vì quá nhiều người cảm thấy Đường Mạch, quốc vương Đường Quốc, có sở thích Long Dương, thích Bạch Hạc Hầu tước này, nên mới chiếu cố thương nhân này như vậy.

Lời đồn đại này, với sự giúp đỡ của một số người và thế lực, vẫn luôn lan truyền trong dân gian. Lão bách tính tuy yêu quý quốc vương của mình, nhưng lại không ngại trêu chọc vài câu sau giờ trà dư tửu hậu.

Nhưng chỉ cần gặp Bạch Hạc Hầu tước một lần, người ta sẽ khịt mũi coi thường loại lời đồn đại này, bởi vì trên thực tế tuổi của Bạch Hạc Hầu tước đã đủ làm phụ thân của Đường Mạch rồi. Hắn cũng rất hy vọng trở thành nhạc phụ đại nhân của Đường Mạch, chỉ tiếc hắn có ba người con gái, một là đã lập gia đình, hai là tướng mạo giống hắn.

Thê tử của Bạch Hạc Hầu tước quả thực rất dịu dàng, dù sao trước khi gả cho Bạch Hạc Hầu tước, bà cũng là danh môn chi hoa, tiểu thư khuê các. Đáng tiếc là Bạch Hạc Hầu tước có một khuôn mặt chữ quốc, nên dù con gái của hắn có là danh viện đến đâu, cũng chỉ có thể là những khối lập phương mặt siêu cấp có tiền.

Về tướng mạo thì không thể nói là xấu vô cùng, nhưng cũng tuyệt đối không tính là đẹp mắt. Trông cậy vào việc cô nương nhà Bạch Hạc khiến Đường Mạch vừa thấy đã yêu là điều rất không có khả năng, dùng biện pháp truyền thống nện tiền dường như còn khó hơn cả lựa chọn trước mắt.

Bạch Hạc Hầu tước rất có tiền, nhưng so với Đường Mạch, chút tiền đó của hắn cũng chỉ xứng để mua một chiếc du thuyền trong tay Đường Mạch, thỉnh thoảng tiêu xài mà thôi.

Đừng đùa, cũng không nhìn xem mỗi ngày đều đang tưởng tượng đến việc thành vương phi đều là những dạng nữ nhân gì: Nữ minh tinh hàng đầu của tập đoàn Đại Đường, phu nhân hào môn gia tài bạc triệu, đích nữ của gia tộc lâu đời có vốn liếng chính trị to lớn……

Chỉ cần hoàng cung có yến hội, không biết bao nhiêu người tuyển chọn tỉ mỉ những cô con gái, bà vợ đẹp như tiên nữ để đưa vào. Sau này có mấy người bị cảnh cáo, xui xẻo, đưa vợ và con trai thì quả thực không có, nhưng đưa con gái thì vẫn vui vẻ chịu đựng.

Phàm là yến hội có Đường Mạch xuất hiện, thì cái gì đế quốc no ca cơ, hoa khôi hệ thuần khiết, nữ tổng giám đốc bá đạo, ngốc manh kính mắt nương, Yandere lông trắng, công chúa tinh linh xinh đẹp nhất bảy ngàn năm khó gặp, nữ chiến sĩ hệ khôi giáp mạnh nhất tám vạn dặm giang sơn…… Nhiều như cá diếc sang sông, gọi là một cái hùng vĩ.

Gần đây có rất nhiều người tìm đến Bạch Hạc Hầu tước, bởi vì nhân vật lớn như hắn thường có rất nhiều thủ hạ và phụ thuộc vì hắn bôn ba. Những người này đều dựa vào cây to tập đoàn Bạch Hạc, tựa như tập đoàn Bạch Hạc dựa vào cây đại thụ che trời tập đoàn Đại Đường vậy.

Cuối năm giáp hạt, nhiều mối quan hệ tự nhiên cũng bắt đầu tăng lên, có người đến tặng quà bái phỏng, lại có người đến báo cáo công tác. Đương nhiên cũng có người giấu trong lòng mục đích khác đến trang viên Bạch Hạc này.

Đúng vậy, gần đây có không ít người nhìn bề ngoài là người làm ăn, nhưng sau lưng đều có một số bối cảnh khác đến bái kiến vị Hầu tước đại nhân này.

Trong phòng, sau khi vừa tiễn cái gọi là đại vương đường trắng kia đi, Bạch Hạc Hầu tước thậm chí còn không thay đổi phòng khách khác, liền ở tại chỗ hội kiến một thương nhân đường xa mà đến.

Đầu năm nay, những thương nhân dám ngồi thuyền từ Đông đại lục trôi đến Tây đại lục, ít nhiều gì cũng có chút thân phận lộn xộn, điểm này mọi người đều ngầm hiểu rõ, những người này dường như cũng không có ý giấu giếm.

Sau khi Đường quân đánh bại bộ đội Đại Hoa tại Nam Phong Khẩu, hoàn thành mục tiêu chiến lược của mình, loại người này liền bắt đầu thường xuyên hoạt động.

"Hầu tước đại nhân, ngài cũng biết đấy, quốc gia của chúng ta rất nhỏ yếu, nên đôi khi không thể không bị cuốn theo, đi theo một số cường quốc làm ra những lựa chọn không lý trí." Ngồi ở đó, người thương nhân có vẻ hơi câu nệ, nơm nớp lo sợ mở miệng nói.

Dù đã từng đặt chân đến Buna tư phồn hoa, giờ lại đến Trường An, đến trang viên của vị cò trắng hầu tước phú quý bức người ở Trường An này, hắn vẫn cứ như một gã nhà quê chưa từng thấy gì. Bởi lẽ, hắn tận mắt chứng kiến tòa kiến trúc bốn tầng kia lại được lắp đặt đến hai bộ thang máy!

Khi đến, hắn ngồi xe hơi, sau khi trải qua kiểm tra liền lái thẳng vào gara dưới tầng hầm. Ngồi thang máy xuyên qua hành lang đến phòng họp, trên đường đi, hắn thấy vô số đèn huỳnh quang đắt đỏ!

Phải biết rằng, ở Buna tư hiện tại, người có thể dùng đèn huỳnh quang đều là những kẻ đại phú đại quý, thứ đồ chơi này, ngoài Đường Quốc ra, quả thực đắt đến kinh người.

"Ta rất hiểu nỗi bất đắc dĩ của các ngươi, chiến tranh... khiến kinh tế đình trệ, phát triển gặp nhiều khó khăn. Tài phú của chúng ta... đều hóa thành tro tàn." Cò trắng hầu tước lên giọng quan, ra hiệu người hầu rót cho khách một chén rượu ngon không hề rẻ.

"Hoàng đế của ta giao phó cho ta một sứ mệnh, vì vậy ta đến bái kiến cò trắng hầu tước ngài... Hy vọng ngài có thể nói tốt vài câu trước mặt quốc vương vĩ đại của Đường Quốc, có thể giúp ta cầu xin một cơ hội diện kiến Đường vương bệ hạ." Gã đàn ông bề ngoài là đến làm ăn, móc từ trong ngực ra một tờ chi phiếu, đẩy về phía cò trắng hầu tước.

Số tiền trên tấm chi phiếu kia vô cùng hấp dẫn, chỉ cầu một cơ hội gặp mặt mà đã chịu chi ra một vạn kim tệ, tuyệt đối có thể nói là không tiếc vốn liếng.

Cò trắng hầu tước lại không đưa tay đón lấy tấm chi phiếu, hắn buông mắt xuống, trầm mặc vài giây như thể đang ngủ thiếp đi, sau đó đột nhiên mở miệng nói: "Ta không có cách nào giúp ngươi gặp được Đường vương bệ hạ, cả thế giới đang tuyên chiến với Đường, quốc vương bệ hạ dạo gần đây vẫn luôn bận rộn chuyện chiến trường."

Như thể không nghe ra sự châm chọc trong lời nói của cò trắng hầu tước, gã thương nhân từ xa đến vẫn tự mình nói: "Đế quốc Sousa tư thành ý mười phần."

"Ừm." Cò trắng hầu tước mở mắt, nhìn về phía đối phương.

Gã đàn ông kia nhìn chằm chằm vào mắt cò trắng hầu tước, mỗi chữ mỗi câu nhấn mạnh: "Nếu như hầu tước bằng lòng thúc đẩy hòa đàm giữa hai nước, khôi phục hòa bình giữa Đường Quốc và đế quốc Sousa tư, Sousa tư đế quốc bằng lòng... vì mau chóng thực hiện hòa bình, mà làm ra một chút cố gắng."

"Nói thử xem." Cò trắng hầu tước không tỏ ý kiến.

Cắn răng, gã thương nhân đến từ đất liền đế quốc Sousa tư này, hay đúng hơn là đặc sứ của đế quốc Sousa tư ngụy trang thành thương nhân, thấp giọng: "Cyric dù có mánh khóe thông thiên, nhưng liên minh cũng không phải bền chắc như thép! Chúng ta tình cờ biết được một vài chuyện, có liên quan đến... vị trí đại khái hạm đội liên minh đang ẩn náu..."