LỜI CẢM ƠN
Cuốn sách này đối với tôi là một hành trình cá nhân thú vị.
Bản thân vốn dĩ mắc chứng đau lưng, tôi đã dành mười năm gần đây tìm hiểu các lý thuyết, các kỹ thuật và cách chữa trị khác nhau nhằm kiểm soát đau đớn. Giống như D.D., ban đầu tôi cũng hoài nghi mô hình trị liệu Hệ thống Gia đình Nội Thể và cái trò đặt-tên-cho-nỗi-đau-của-bạn. Và rồi, giống D.D., tôi đã nhận ra rằng những thứ kỳ lạ nhất có thể hữu ích, và nói chuyện với nỗi đau của bạn dĩ nhiên hiệu quả hơn là nguyền rủa nó. Vì thế, tôi muốn cảm ơn Benita Silver, nhà tâm lý học lâm sàng, người đã đưa đến Adeline và chuyên môn của cô ấy về trị liệu Hệ thống Gia đình Nội thể. Xin hãy hiểu rằng nếu có bất kỳ nhầm lẫn nào trong lý giải của Adeline về mô hình và phương pháp trị liệu này thì chỉ do lỗi của riêng tôi thôi.
Ngoài ra, sau nhiều năm giúp chữa lành lưng cho tôi, bác sĩ nắn xương Shawn Taylor dường như rất phấn khởi trong việc gây thương tích cho Thanh tra huyền thoại D.D. Warren. Cùng sự giúp đỡ của vợ là Larissa, anh ấy đã bày ra chứng gãy xương do giật vô cùng đau đớn và cực kỳ hiếm gặp của nữ thanh tra. Nhà vật lý trị liệu Gary Tilton sau đó trợ giúp với chương trình phục hồi thích hợp. Và một lần nữa, mọi nhầm lẫn đều chỉ là của riêng mình tôi.
Tiếp đến, tôi xin gửi lời cảm kích sâu sắc nhất tới Wayne Rock, thanh tra Boston đã nghỉ hưu và người bạn lâu năm của tôi, đã giúp tôi hiểu cách Sở Cảnh sát Boston giải quyết một thanh tra bị thương như thế nào, cũng như trường hợp cảnh sát đó gây ra nổ súng ra sao. Khi là một nhà văn, tôi hẳn cũng nhận được một số đặc quyền ưu ái!
Là một trong những người thực sự không hề thoải mái khi đến nhà tang lễ, tôi đã học được rất nhiều về ngành nghề riêng này và việc cấp phép hành nghề ở Massachusetts. Cảm ơn Bob Scatamacchia vì đã kiên nhẫn lý giải công việc nội bộ của một nhà tang lễ cũng như các kỹ thuật ướp xác cơ bản. Không ai thích nói chuyện về công việc kinh doanh kiểu như vậy, ấy vậy mà cuối cùng chúng tôi vẫn nhận được mọi thông tin cần thiết. Cảm ơn anh, Bob!
Nhắc đến cái chết, Tonya Creighton được bình chọn là người chiến thắng giải thưởng thường niên của chuyên mục Kill a Friend, Maim a Buddy Sweepstakes trên trang LisaGardner.com. Cô ấy đã đề cử Christi Willey là tình tiết thành công với vai nữ tù nhân được phóng thích trước thời hạn.
Dawn Whiteside đã đoạt giải thưởng danh giá chung cuộc của Kill a Friend, Maim a Buddy Sweepstakes. Cô ấy đã chọn Christine Ryan là nạn nhân sẽ chết đầu tiên xuất hiện trên trang nhất của một tiểu thuyết. Hi vọng cả hai bạn đều hài lòng!
Cuối cùng, Kim Beals đã giành quyền đặt tên cho một nhân vật ở cuộc đấu giá từ thiện thường niên Rozzie May Animal Alliance. Cô ấy vinh hạnh chọn tên cha mình, Daniel Coakley, một quý ông đích thực được cả gia đình yêu quý. Xin chúc mừng Daniel!
Một lần nữa cảm ơn các biên tập viên Ben Sevier và Vicki Mellor, họ đã làm mọi cách khiến cuốn sách hoàn thiện hơn. Tôi những muốn nói rằng tôi đã viết nó rất ổn ngay từ ban đầu rồi, nhưng không phải vậy đâu. Mặt khác, xin cảm ơn đội ngũ ban biên tập đông đảo, những cá nhân giàu kinh nghiệm. Tôi cũng vô cùng đội ơn đại diện của tôi, Meg Ruley, vì những hiểu biết thông thái và lời khuyên thiết thực của cô ấy. Trong công việc chứa đựng cả những quay cuồng như này, thật may mắn khi có cô ấy sát cánh cùng tôi.
Sau cùng nhưng không kém phần quan trọng, tôi gửi lời yêu thương tới gia đình tuyệt vời của tôi, vì những ảnh hưởng giàu sức sáng tạo theo cách riêng của họ, gia đình luôn đòi hỏi tôi năng động và đảm bảo cuộc sống không bao giờ buồn chán! Tuyệt hảo!