← Quay lại trang sách

Chương 491 Tượng Cửu Vĩ Hồ

Bên trong hình chiếu, Thạch Hạo, Bạch Hiểu Thuần, Ninh Khuyết bay về phía hòn đảo, đáp xuống biên giới đảo. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo rầu rĩ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bọn họ nên làm gì đây? Sư phụ không dặn gì hết! ͏ ͏ ͏ ͏

Rừng cây trong đảo, tất cả hồ yêu đều yên tĩnh lại, rất nhiều hồ yêu nhìn ba người Thạch Hạo với ánh mắt đầy phòng bị, mấy trăm năm nô dịch khiến bọn chúng rất cảnh giác với chủng tộc khác. ͏ ͏ ͏ ͏

Ninh Khuyết lập tức cảm thấy sự biến hóa của hồ yêu, chúng từ e ngại cá sấu yêu chuyển sang e ngại nhóm người mình. Gã trầm ngâm một lát rồi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta đi thôi. Mỗi chủng tộc đều có vận mệnh của chính mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong Tam Thanh quan, Triệu Hân Duyệt vội vàng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu như bọn hắn đi, hồ yêu đã mất đi lực lượng dù không bị thần thánh chi nguyệt nô dịch, cũng sẽ nhanh chóng bị chủng tộc khác nô dịch. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An nhẹ gật đầu, quá xinh đẹp mà lại không có lực lượng bảo vệ mình, kết quả có thể tưởng tượng được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đang Đang, ngươi làm gì vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Một phụ nhân hồ yêu kinh hãi kêu. ͏ ͏ ͏ ͏

Cô nhóc hồ yêu trước đó đi ra khỏi rừng cây, chạy đến hướng bọn Thạch Hạo. Hồ yêu phụ nhân biến sắc, vội vàng đuổi theo. ͏ ͏ ͏ ͏

Đang Đang chạy đến trước mặt Ninh Khuyết, xoay người quỳ xuống đất dập đầu, nghiêm túc nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn ngươi đã cứu mẹ ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Ninh Khuyết sững sờ, đưa tay ra đỡ Đang Đang, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi làm sao biết được ta cứu mẹ ngươi? ͏ ͏ ͏ ͏

Hồ yêu phụ nhân chạy đến cạnh Đang Đang, đối mặt với bọn Thạch Hạo, nhớ đến uy thế vô địch trước đó của bọn hắn, không khỏi thấp thỏm bất an, chân tay luống cuống, muốn nói gì đó nhưng làm sao cũng không nói nên lời. ͏ ͏ ͏ ͏

Đang Đang chỉ vào chiếc vòng trên tay Ninh Khuyết, cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta nhìn thấy, cái xiềng xích đó ngay trên tay ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ninh Khuyết xoa cái đầu nhỏ của Đang Đang, mỉm cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi thông minh lắm. ͏ ͏ ͏ ͏

Phụ nhân bên cạnh thở phào trong lòng, vội vàng khom lưng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đa tạ ân cứu mạng của mấy vị đại nhân, đa tạ mấy vị đại nhân đã cứu tộc ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Đám hồ yêu bên trong đảo thấy Đang Đang và mẹ không sao, chúng nhao nhao đi ra, tụ tập cùng một chỗ nghênh đón, tất cả đều quỳ trên mặt đất, cảm kích kêu lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đa tạ ân cứu mạng của các đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh âm quanh quẩn trên hòn đảo nhỏ. ͏ ͏ ͏ ͏

Bị nhiều người quỳ lạy như vậy, Thạch Hạo cảm thấy hơi ngượng ngùng, bèn vội vàng kêu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Mau đứng dậy đi! ͏ ͏ ͏ ͏

Một cỗ pháp lực bao phủ tộc nhân hồ yêu tộc, nhấc tất cả hồ yêu đứng lên. ͏ ͏ ͏ ͏

Ồ! Thạch Hạo kinh ngạc trong lòng, trước đó không biết, nhưng nay tiếp xúc pháp lực, thì mới cảm giác được đám hồ yêu này đều có lực lượng trong thể nội, có cả tứ giai cao thủ nữa, so với hậu nhân của Nữ Oa đã hoàn toàn đánh mất lực lượng thì khác biệt hoàn toàn. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo nhíu mày, bất mãn nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Các ngươi có sức mạnh, vì sao không phản kháng? ͏ ͏ ͏ ͏

Bọn họ có sức mạnh? Bạch Hiểu Thuần và Ninh Khuyết cũng kinh ngạc, đúng nhỉ! Không có thực lực thì bọn họ hóa hình thế nào được? ͏ ͏ ͏ ͏

Ninh Khuyết nhìn về Đang Đang trước mặt, kinh ngạc cực kỳ, nói cách khác cô nhóc này có tam giai thực lực, sao có thể chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Hoa tiên sinh bay xuống từ không trung, chậm rãi nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bởi vì họn họ tu luyện dược đỉnh công pháp. ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả mọi người nhìn về phía ông ta. ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo nghi hoặc hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Dược đỉnh công pháp là cái gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Hoa tiên sinh nhíu mày nói tiếp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Dược đỉnh công pháp là một loại công pháp của ma tộc, tu luyện nó thì tiến bộ thần tốc, nhưng lại không cách nào vận dụng nguyên khí của mình, chỉ có thể bị người khác thải bổ, luyện hóa để sử dụng cho người ta, như là dược nhân. ͏ ͏ ͏ ͏

Ơ? Bạch Hiểu Thuần ngơ ngác hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thải bổ là gì? ͏ ͏ ͏ ͏

Hoa tiên sinh xấu hổ đáp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi còn nhỏ, chờ lớn lên ngươi sẽ biết. ͏ ͏ ͏ ͏

Ninh Khuyết nhíu mày, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đã thế sao các người còn tu luyện? ͏ ͏ ͏ ͏

Một lão hồ yêu đi tới, bi thương nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Cho dù chúng ta không cách nào vận dụng cỗ lực lượng này, nhưng cũng có thể tẩm bổ thân thể, để chúng ta có thân thể cường tráng, lực lượng mạnh, tốc độ nhanh, đây là con đường mạnh lên duy nhất của chúng ta! ͏ ͏ ͏ ͏

Ài! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong Tam Thanh quan, Triệu Hân Duyệt thở dài một hơi sâu, thương cảm nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thế đạo này như thế, dù là thánh hiền cũng không thay đổi được. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An đứng bên cạnh nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bần đạo muốn thử một chút. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn nói trong lòng: "Nhận pho tượng Cửu Vĩ Hồ, đặt trên đảo hồ yêu." ͏ ͏ ͏ ͏

"Đinh! Mời ký chủ tự mình đặt." ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An sững sờ, tự mình đặt? Làm sao đặt? Sau đó không gian trước mặt hai người nổi lên gợn sóng. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Hân Duyệt kinh ngạc thốt lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Không gian chi lực? ͏ ͏ ͏ ͏

Nàng vô thức quay đầu nhìn Lý Bình An bên cạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên đảo hồ yêu, từng tiếng nức nở truyền ra từ bầy hồ yêu, chúng nhớ tới thân nhân bị bắt đi trước đó, hàng trăm hàng ngàn Hồ tộc nghẹn ngào khóc rống. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Hiểu Thuần kéo tay áo Ninh Khuyết, nhỏ giọng hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư đệ, làm sao bây giờ? ͏ ͏ ͏ ͏