← Quay lại trang sách

Chương 492 Truyền Thừa Cửu Vĩ

Ninh Khuyết hất tay nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta cũng đâu có cách! ͏ ͏ ͏ ͏

Ba sư huynh đệ quay đầu nhìn về phía Hoa tiên sinh. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoa tiên sinh cười khổ nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu đây là Đông Vực, ta có thể thu xếp cho bọn họ, nhưng ở đây thì ta bất lực, Tây Vực này là địa bàn của các ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Hiểu Thuần lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng chỗ này cách xa Đạo môn quá! ͏ ͏ ͏ ͏

Ầm! ͏ ͏ ͏ ͏

Bầu trời đột nhiên vặn vẹo, một hình chiếu lớn hiện ra, trong hình chiếu là một cái đình nghỉ mát, hai người Triệu Hân Duyệt và Lý Bình An đứng trong đình, như một đôi thần tiên quyến lữ. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong giây phút không gian ba động, Hoa tiên sinh đột nhiên ngẩng đầu, nhìn lên hình chiếu trên bầu trời, vô thức nhíu lông mày. ͏ ͏ ͏ ͏

Bạch Hiểu Thuần kinh hỉ thốt lên: ͏ ͏ ͏ ͏

- Sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏

Thạch Hạo, Ninh Khuyết, Bạch Hiểu Thuần cùng nhau chắp tay bái: ͏ ͏ ͏ ͏

- Bái kiến sư phụ! ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy ngàn hồ yêu phía dưới cũng ngẩng đầu nhìn Lý Bình An, lòng mang phỏng đoán, từ y phục có thể đoán được người đàn ông trên trời này cùng một bọn với ba người đã giúp chúng nó, nhưng từ dáng vẻ xuất hiện thì vị này mới thật sự là người quyết định vận mệnh của bọn chúng. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An tay cầm phất trần nhìn xuống dưới, mở miệng nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Tuy tuy bạch hồ, Cửu Vĩ bàng bàng. Ngày xưa Cửu Vĩ Hồ nhất tộc chính là Hồ tộc đứng đầu Hồng Hoang, kết làm phu thê với viễn cổ Nhân Hoàng, trở thành một truyền thuyết mỹ lệ. Thiên địa lâu dài không kể năm tháng, viễn cổ đoạn tuyệt thương hải tang điền, Thanh Khâu Đồ Sơn thị ngày xưa vậy mà suy bại tới kết quả như thế này, thật khiến người ta thổn thức! ͏ ͏ ͏ ͏

Hồ yêu bên dưới nhất thời náo động, Thanh Khâu Đồ Sơn thị là nói về chúng nó sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Đang Đang ngẩng đầu, giọng nói trong vắt, hỏi: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đại thúc, ngài biết lai lịch của chúng ta sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Trong hình chiếu, sắc mặt Lý Bình An đen kịt. Đại thúc? Bần đạo già như thế sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Hồ yêu phụ nhân bên cạnh vội vàng kéo tay Đang Đang, nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Suỵt! Đừng nói chuyện! ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An tiếp tục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Thanh Khâu hồ yêu trời sinh tính tình lương thiện, vốn không nên có kiếp nạn này. Mà thôi! Đạo môn và Thanh Khâu có chút sâu xa, hôm nay bần đạo giúp các ngươi khôi phục truyền thừa. ͏ ͏ ͏ ͏

Hồ yêu bên dưới lập tức kích động, ai nấy nhao nhao quỳ trên mặt đất, dập đầu kêu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đa tạ đại nhân, đa tạ đại nhân! ͏ ͏ ͏ ͏

Thanh âm cảm tạ phóng lên tận trời. ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An nhất chỉ xuống mặt đất, một điểm đen trong hình chiếu nhanh chóng phóng to, oanh một tiếng rơi xuống trên một tảng đá lớn ở ven đảo, đối mặt với đầm lầy. ͏ ͏ ͏ ͏

Pho tượng cao ba mươi mét, màu xanh nhạt, là tượng một mỹ nhân mặc cung trang, sau lưng có chín cái đuôi cáo to bự. ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả hồ yêu tộc đang quỳ phía dưới đều ngẩn người nhìn pho tượng. Một hai ba bốn năm... Có tận chín cái đuôi, đây là hồ yêu gì thế? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An nghiêm nghị nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Hy vọng sau này các ngươi làm nhiều việc thiện, tích công đức, chớ hạ uy danh Thanh Khâu, nếu không bần đạo sẽ thu hồi pho tượng kia, lấy lại truyền thừa. ͏ ͏ ͏ ͏

Tất cả Hồ tộc kích động, toàn thân run rẩy, chúng nhao nhao lớn tiếng kêu: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vâng! ͏ ͏ ͏ ͏

- Chúng ta nhất định sẽ làm nhiều việc thiện! ͏ ͏ ͏ ͏

- Không đâu, chúng ta sẽ không hạ thấp uy danh của Thanh Khâu! ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An gật nhẹ đầu, hình chiếu trong không trung vặn vẹo rồi biến mất. ͏ ͏ ͏ ͏

Trong Tam Thanh quan, Triệu Hân Duyệt vừa sợ hãi vừa thán phục nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi thế mà xuyên qua không gian, di chuyển pho tượng đến ngoài vạn dặm. Ngươi làm như thế nào vậy? ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Bình An gượng cười đáp: ͏ ͏ ͏ ͏

- Kỳ thực cũng không khó lắm, ta cứ như vậy, sau đó như thế, pho tượng liền di chuyển. ͏ ͏ ͏ ͏

Triệu Hân Duyệt:????????? Sao ta nghe không hiểu? ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Trên đảo hồ yêu, Thạch Hạo nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Đi thôi, sư phụ đã giải quyết rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Ba sư huynh đệ lập tức bay lên, bay về phía phi chu trên bầu trời. ͏ ͏ ͏ ͏

Hoa tiên sinh cũng vội vàng đuổi theo, lúc bay trên không ông ta vẫn không quên ngoái đầu nhìn pho tượng phía dưới. Pho tượng này kỳ lạ quá! ͏ ͏ ͏ ͏

Một lão hồ yêu thì thầm: ͏ ͏ ͏ ͏

- n công đi rồi, chúng ta còn chưa biết thân phận của họ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng đúng! ͏ ͏ ͏ ͏

Mấy người xung quanh sôi nổi gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi bích ngọc phi chu biến mất trong tầng mây, đám hồ yêu mới yên tâm, toàn bộ quay đầu nhìn về phía tượng đá ở cạnh hòn đảo, reo hò chạy tới. Chúng quỳ rạp xuống trước mặt tượng đá, vừa kích động vừa nóng bỏng nhìn về phía tượng điêu khắc. ͏ ͏ ͏ ͏

Đang Đang cũng quỳ trong đám người, ngẩng đầu nhìn bức tượng, trong lòng có một suy nghĩ: “Tỷ tỷ này đẹp quá.” So sánh thì mình như một con vịt xấu xí vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Đám hồ yêu quỳ trước bức tượng, thành tâm cầu nguyện, thấp thỏm chờ đợi cái gọi là truyền thừa giáng lâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Bức tượng dần dần xuất hiện một luồng thanh quang, luồng sáng đó chiếu xuống từ bức tượng cao ba mươi mét, bao bọc lấy Đang Đang. ͏ ͏ ͏ ͏