← Quay lại trang sách

Chương 500 Thập Nhị Tiên Sinh Rời Đi

Lý Bình An tuy trong bụng cười đắc ý, ngoài miệng lại nói:

- Hoa tiên sinh ngài cũng đừng quá khen bọn họ, vốn đã không bớt lo, khen nữa bọn họ sẽ thượng thiên đấy!

Bạch Hiểu Thuần nói thầm:

- Nào có!

Phi chu xuyên thủng không trung mà đi.

Triệu Huân Duyệt đi đến bên cạnh Hoa tiên sinh, cúi đầu chắp tay thi lễ, nói với giọng dứt khoát:

- Đa tạ quán chủ chỉ giáo, chuyến đi này đã mang lại cho ta lợi ích không nhỏ.

Lý Bình An nhanh chóng đưa tay ra nói:

- Không dám nhận là chỉ giáo, ta cũng không thể dạy ngươi cái gì, chỉ là cùng ngươi nói một chút truyền thuyết về viễn cổ mà thôi.

Triệu Hân Duyệt ngồi dậy nghiêm túc nói:

- Thời kỳ Hồng Hoang đã kết thúc, những tri thức về viễn cổ kia đều rất đáng quý, quán chủ có thể hết lòng chỉ dạy, tiểu nữ tử vô cùng cảm kích.

Lý Bình An cảm kích nói:

- Tam Thanh quan từ truyền thuyết viễn cổ Hồng Hoang đến nay, chứng kiến viễn cổ Thần Ma tranh bá, nhân tộc quật khởi, làm sao bây giờ trên đời lại không có người hiểu rõ Hồng Hoang, lịch sử huy hoàng bị thời gian chôn vùi, bần đạo cũng không cam lòng! Chỉ cần các ngươi biết nghĩ đến, đều có thể hỏi bần đạo, bần đạo tất nhiên sẽ biết gì nói đấy.

Triệu Hân Duyệt cúi đầu thi lễ nói:

- Đa tạ quán chủ!

Nàng khẽ vươn tay, trong lòng bàn tay bỗng xuất hiện một ít viên châu như trân châu, đưa cho Lý Bình An, cười nói:

- Đây là do ta dùng nguyên khí ngưng tụ hạt châu, quán chủ xin hãy nhận lấy.

Lý Bình An tiếp nhận hạt châu, thắc mắc hỏi:

- Cái này dùng để làm gì?

Triệu Hân Duyệt giải thích:

- Dùng để định vị, quán chủ nếu có chuyện cần tìm đến ta, bóp nát viên châu này là được.

Lý Bình An gật gật đầu cười nói:

- Thôi được!

Hắn trở tay đem viên châu bỏ vào trong túi Càn Khôn.

Triệu Hân Duyệt cười mỉm, nói:

- Quán chủ xin dừng bước ở đây, chúng ta cũng nên cáo từ.

Lý Bình An dừng lại, nói với vẻ kinh ngạc:

- Bây giờ đã đi rồi sao? Sao không ở thêm chút thời gian nữa?

Triệu Hân Duyệt giải thích:

- Những ngày qua được quán chủ chỉ điểm, đối với Luận Ngữ ta có chút lĩnh ngộ mới, cần phải bế quan củng cố lại.

- Vậy bần đạo không giữ ngươi lại, lần sau lại đến nhất định ở lại thêm chút nữa, để bần đạo có thể dùng tận tình nghĩa của chủ nhà.

Triệu Hân Duyệt gật đầu cười nói:

- Được!

Triệu Hân Duyệt cùng Hoa tiên sinh bay lên trời, lơ lửng trên không, cùng nói vọng xuống:

- Quán chủ, cáo từ! Lý Bình An chắp tay thi lễ nói:

- Thập nhị tiên sinh, Hoa tiên sinh, trên đường hãy cẩn thận.

Triệu Hân Duyệt cùng Hoa tiên sinh nhẹ gật đầu, phá không mà đi.

Sau một lát, bích ngọc phi chu từ trên không trung hạ xuống, Thạch Hạo từ bên trên phi chu nhảy xuống, duỗi tay ra, bích ngọc phi chu nhanh chóng thu nhỏ lại nằm trong lòng bàn tay.

Thạch Hạo cầm bích ngọc phi chu chạy vào trong đạo quán, dạo một vòng, rồi chạy đến trước mặt Lý Bình An ở hậu viện trong lương đình, nghi hoặc hỏi:

- Sư phụ, thập nhị tiên sinh đâu?

Lý Bình An buông đạo kinh trong tay xuống, nói:

- Đã về rồi!

- Về rồi sao?

Thạch Hạo giương bích ngọc phi chu trong tay ra, nói nhỏ:

~ Ta còn chưa đem vật này trả lại cho ngài ấy!

Lý Bình An cười nói:

- Bích ngọc phi chu này trước hết ngươi cứ giữ lấy! Chờ lần sau gặp hãy trả lại cho người ta.

- Được!

Thạch Hạo cười hì hì thu hồi bích ngọc phi chu, hiếu kỳ nhìn thư tịch trong tay Lý Bình An, hỏi:

- Sư phụ, đây là sách gì?

- Tàng Kinh các đã phát hành không ít kinh thư, các ngươi có thể đọc thêm.

- AI Thạch Hạo vô thức rụt cổ một cái, ôi đọc kinh! Thật sự rất khô khan.

Thạch Hạo cười hì hì hỏi:

- Sư phụ, sư đệ bọn họ ở đâu?

Lý Bình An tủy ý nói:

- Ở sau núi.

Thạch Hạo nhất thời đờ ra, rồi vội vàng nói:

- Sư phụ, ta thay ngài đi xem bọn họ có gây tai họa gì không nhé.

Không đợi Lý Bình An trả lời hắn liền hấp tấp chạy ra ngoài.

Lý Bình An đưa mắt nhìn bóng dáng Thạch Hạo biến mất ở trước cửa hậu viện, trong lòng không còn gì để nói, muốn chơi thì cứ nói trực tiếp với ta, còn lấy ta làm cớ, ta cần ngươi giúp ta đi xem sao?

- Đinh! Túc chủ trừng ác dương thiện, diệt trừ thần thánh chỉ nguyệt, giải cứu năm tộc gồm xà nhân, hồ yêu tộc, thỏ yêu tộc, nhân ngư tộc, mộc linh tộc, cũng lưu lại truyền thừa.

Thu thập được thành tựu: Truyền đạo yêu tộc.

Ban thưởng: Tứ Tượng đại trận luyện chế trận đồ.

Ban thưởng đánh giá: Tứ Tượng là thiên chi tứ linh, Đông cung Thanh Long, Tây cung Bạch Hổ, Nam cung Chu Tước, Bắc cung Huyền Vũ, Tứ Tượng đại trận có thể mượn thiên địa tứ linh chi lực.

Túc chủ đánh giá: Lười đánh giá!

Lý Bình An mừng rỡ, đến rồi, môn trận pháp thứ tư Tứ Tượng đại trận, trong lòng kích động, hỏi:

- Hệ thống, nếu như ta không đưa những truyền thừa kia ra ngoài, có phải phần thưởng này liền biến mất không?