Chương 518 Viễn Cổ Sống Lại?
Triệu Hân Duyệt nhìn Phạm Hiền không vui hỏi ngược lại.
Trong lòng Phạm Hiền nhủ thầm: "Con mẹ nó là vì ta là người thời viễn cổ sống lại, ta có ký ức cả đời của thời viễn cổ, hiện giờ tu luyện giống như lặp lại lần nữa, cho nên mới có thể nhanh như vậy. ' Nhưng trong miệng lại nói:
- Là vì ta là thiên tài tuyệt thế, là con cưng tập trung tất cả khí vận của thiên địa, sao bọn họ có thể so với ta được?
Triệu Hân Duyệt lườm hắn một cái, khuyên nhủ:
- Phạm Hiền, ngươi phải biết rằng thiên ngoại hữu thiên nhân ngoại hữu nhân, trời cao đất rộng thiên kiêu nhiều vô số kể, trong lòng nhất định không thể kiêu ngạo tự mãn.
Phạm Hiền gãi đầu một cái cười nói:
- Sư tỷ, ta biết rồi, vừa rồi chỉ là đang nói đùa thôi.
Triệu Hân Duyệt nhỏ giọng thì thầm:
- Ta biết trong lòng ngươi mang oán khí với Đạo Môn, bởi vì cuộc chiến Phong Thần khiến cho Khánh Đế Lý Vân Tiêu vẫn lạc, Khánh quốc bị hủy diệt.
Sắc mặt Phạm Hiền lập tức sa sầm xuống.
Triệu Hân Duyệt nói tiếp:
- Nhưng mà hiện giờ Lý Vân Tiêu đã trở thành Diêm La vương cao quý dưới Địa Phủ, chưởng quản sinh tử của vạn linh Tây Vực, không phải Tây Vực có câu nói "Diêm Vương muốn ngươi chết canh ba, ai dám giữ ngươi đến canh năm" sao, từ đó có thể thấy được thần uy của Diêm La vương, so với khi còn sống còn cao hơn nhiều.
- Hơn nữa sau khi Khánh quốc bị hủy diệt, cuộc sống của dân chúng tốt hơn nhiều, dưới hiến chế do quân chủ lập ra, vương quyền bị chế ước, bách tính an cư lạc nghiệp, như vậy có gì không tốt sao?
Khóe mắt Phạm Hiền co giật, cất giọng trầm thấp nói:
- Những này ta đều biết, nhưng còn mối thù giết cha.
- Cái chết của phụ thân ngươi là do tự sát.
- Là do Đạo môn ép.
Triệu Hân Duyệt thấy Phạm Hiền quật cường như vậy, trong lòng rất bất đắc dĩ, nàng đứng dậy nói:
- Sư đệ, đợi sau khi Hãn Hải bí cảnh kết thúc, ngươi quay về Tây Vực một chút đi! Đến lúc đó có thể ngươi sẽ nghĩ thông suốt.
- Bây giờ, trong Hãn Hải bí cảnh không được mang lòng tư thù gây hấn, phải nghiêm túc hợp tác với Đạo Môn.
Phạm Hiền đứng dậy cung kính cúi đầu nói:
- Vâng!
Nói xong Triệu Hân Duyệt cất bước đi ra ngoài.
Nửa tháng sau, mặt trời lên cao, Vô Ngần sa mạc tản ra khí tức nóng rực, từ xa nhìn lại các tòa thành trì nguy nga tọa lạc trong sa mạc đều đang vặn vẹo.
Tất cả mọi người trong thành trì đều ra ngoài, hội tụ ngoài thành, nguyên khí sôi trào, khí tức như biển, tất cả đều vận sức chờ phát động, bầu không khí vô cùng căng thẳng.
Mây trắng trên bầu trời chậm rãi hạ xuống, trên đám mây xuất hiện một lầu các, có vài người của Thánh Đường đang đứng bên trong, dẫn đầu chính là vị Thần Thánh giáo chủ trước đó, trên người bọn họ đều được bao phủ bởi thánh quang, giống như thần thánh hạ xuống phàm trần.
Thần Thánh giáo chủ mở miệng nói:
- Chư vị, chuẩn bị bắt đầu tiếp dẫn Hãn Hải bí cảnh thôi!
Giọng hắn ta vang vọng trong thiên địa.
- Khặc khặc khặc... Thánh Đường vẫn phô trương trước sau như một.
Một bóng người được bao phủ trong hắc bào xuất hiện giữa không trung, những người có tu vi thấp nhìn thấy hắc y nhân trong lòng đều cảm thấy lạnh lẽo, sinh ra cảm giác sợ hãi kinh khủng.
- Ha ha ha... Sáng quá nhỉ! Sáng như thế khi đi đã ngoại cũng không tiện lắm đâu, lỡ như bị người khác nhìn thấy, người ta sẽ thẹn thùng đó.
Hắc Quả Phụ mặc một bộ quần áo bằng lụa mỏng màu hồng phấn xuất hiện giữa không trung, tay nàng ta cầm một chiếc quạt tròn che miệng khẽ cười, còn vứt một ánh mắt câu hồn cho Thần Thánh giáo chủ.
Thần Thánh giáo chủ không có phản ứng gì, nhưng vô số người tu luyện bên dưới, nghe thấy giọng nói ấy trong lòng lập tức nhộn nhạo như bị ai đó cào vào lòng, cả người trở nên khô nóng, sắc mặt của không ít người trở nên cổ quái vội vàng cúi đầu xuống.
Bạo Dương của Cự Long tộc, Trác Phong của Thần Kiếm sơn đồng thời xuất hiện trên bầu trời.
Phía trên thành trì, Triệu Hân Duyệt nói:
- Quán chủ đợi chút, ta qua đó trước.
Lý Bình An khẽ gật đầu.
Triệu Hân Duyệt người nhẹ nhàng bay lên bầu trời, tề tụ cùng với mấy người dẫn đội của các Thánh Địa, bọn họ đều mang phong thái siêu phàm trác tuyệt, khiến ánh mắt của hơn vạn người tu luyện bên dưới trở nên nóng bỏng, nhìn bọn họ đầy sùng bái.
Triệu Hân Duyệt cất cao giọng nói:
- Các vị, bắt đầu thôi! Lại lần nữa Hãn Hải bí cảnh đã xuất hiện trong thiên địa, chúng ta cùng nhau tiếp dẫn nó tới đây.