← Quay lại trang sách

Chương 517 Thiên Tư Bất Phàm

Thạch Hạo lắp bắp nói:

- Ta là con trai của trưởng công chúa Thạch quốc, ta... Mẹ ta còn sống? Ta là đứa trẻ có nương?

Hắn kích động nhìn về phía Lý Bình An kêu lên:

- Sư phụ!

Lý Bình An trầm ngâm một lát rồi nói:

- Thanh Thạch, đừng vội kích động quá mức như vậy, tất cả chuyện này vẫn chỉ là suy đoán.

Tâm trạng kích động của Thạch Hạo chậm rãi khôi phục lại, đúng vậy! Mới chỉ là suy đoán mà thôi, lỡ như chỉ là về ngoài giống nhau thì sao?

Triệu Hân Duyệt suy nghĩ một lát rồi nói:

- Thật ra muốn chứng thực cũng rất đơn giản.

Thạch Hạo vội vàng hỏi:

- Làm sao để chứng thực?

Triệu Hân Duyệt đáp:

Phía tây nam Thạch quốc có một tòa Thạch thành, chính là tổ địa của hoàng thất Thạch quốc, trong Thạch thành đều là tử đệ của Thạch gia, cung phụng một tòa tổ từ, nếu như ngươi thật sự mang huyết mạch của hoàng thất Thạch quốc, sau khi tiến vào tổ từ lập tức có thể kích hoạt huyết mạch, hiện ra huyết mạch ấn ký đặc hữu của hoàng thất Thạch quốc, khi đó chắc là có thể xác nhận được.

Thạch Hạo quay đầu nhìn về phía Lý Bình An, kiên định nói:

- Sư phụ, con muốn đến Thạch thành.

Lý Bình An hỏi ngược lại:

- Sau khi xác nhận thì thế nào?

- Cứu mẫu thân con ra.

Lý Bình An nói tiếp:

- Vừa rồi ngươi cũng nghe thấy rồi đó, Thạch quốc là thế lực lớn ở Đông Vực chỉ sau Thư Viện, cảnh giới Siêu Phàm chắc chắn không ít, ngươi cảm thấy ngươi có thể cứu được mẫu thân ngươi ra sao?

Thạch Hạo lập tức nói không nên lời, hắn hiểu rõ nhất thực lực của bản thân, khiêu chiến Siêu Phàm không khác gì lấy trứng chọi đá, chứ chưa nói đến còn có Siêu Phàm trung giai, Siêu Phàm cao giai.

Lý Bình An trấn an:

- Bây giờ việc ngươi phải làm là bình tĩnh lại, tiến vào Hãn Hải bí cảnh nâng cao tu vi, sau này lại nghĩ cách cứu mẫu thân ngươi."

Thạch Hạo khẽ gật đầu, kiên định nói:

- Sư phụ, đệ tử hiểu rồi, con nhất định sẽ cố gắng tu luyện.

Bạch Hiểu Thuần đứng bên cạnh dương dương đắc ý nói:

- Sư huynh, ngươi đừng lo, cho dù ngươi không làm được, không phải vẫn còn có ta sa? Sư đệ sẽ giúp ngươi.

Thạch Hạo im lặng lườm hắn một cái, trông cậy vào ngươi, còn không bằng trông cậy vào Thạch hoàng tự mình tỉnh ngộ lại!

Có điều sau khi bị Bạch Hiểu Thuần cắt ngang như thế, cảm xúc trong lòng Thạch Hạo đã bình thản hơn nhiều.

Lý Bình An nhìn về phía Triệu Hân Duyệt hỏi:

- Còn bao lâu nữa Hãn Hải bí cảnh mới mở ra?

Triệu Hân Duyệt mở miệng nói:

- Chắc là còn khoảng nửa tháng nữa.

Lý Bình An khẽ gật đầu cười nói:

- Vậy bần đạo đi thưởng thức phong cảnh sa mạc ở nơi này một chút.

Triệu Hân Duyệt đứng dậy, mỉm cười đáp:

- Quán chủ cứ tùy ý, ta đi chuẩn bị đồ ăn cho quán chủ. Phạm Hiền, ngươi đi theo ta!

Nói xong hai người cùng nhau bay ra ngoài.

Phạm Hiền đi theo Triệu Hân Duyệt vào trong một căn phòng nhỏ bên cạnh vườn hoa, vừa vào phòng hắn đã không nhịn được vội vàng hỏi:

- Sư tỷ, sao người Đạo môn lại đến đây?

Triệu Hân Duyệt quay người ngồi trên một chiếc ghế, khẽ cười nói:

- Sư đệ, ngồi xuống rồi nói chuyện.

Phạm Hiền ngồi xuống đối diện với Triệu Hân Duyệt, nhìn Triệu Hân Duyệt, ánh mắt mang theo vẻ bực bội bất an.

- Bọn họ là người ta mời đến che chở cho các ngươi trong bí cảnh.

Phạm Hiền nhíu mày nói:

- Che chở? Sư tỷ, ta đã đạt đến ngũ giai rồi.

- Ba sư huynh đệ bọn họ, mười năm trước đã có thể dùng tu vi tứ giai hợp lực giết chết ngũ giai.

Phạm Hiền biến sắc, giật mình kêu lên:

- Sao có thể có chuyện này?

Triệu Hân Duyệt khẽ cười nói:

- Sao ta có thể lừa ngươi?

Sau khi khiếp sợ, cảm xúc của Phạm Hiền nhanh chóng ổn định lại, hắn nói:

- Vượt cấp khiêu chiến, ta cũng có thể làm được. Cho dù bọn họ hợp lực có thể chém giết một tên ngũ giai, nhưng nếu xảy ra xung đột với các thế lực khác trong bí cảnh, bọn họ cũng chỉ miễn cưỡng tự vệ được mà thôi.

Triệu Hân Duyệt cười nhắc nhở:

- Đó là chuyện mười năm trước.

Phạm Hiền nói:

- Ta biết, nhưng tứ giai rất khó tiến vào ngũ giai, có rất nhiều người bị vây ở cảnh giới này cả đời không thể tiến thêm một bước, chỉ mới qua mười năm, bọn họ có thể tiến bộ được bao nhiêu chứ? Cho dù bây giờ bọn họ có khả năng đối kháng với ngũ giai trung kỳ, vậy khi vào trong bí cảnh cũng chỉ giúp đỡ được chúng ta rất có hạn.

Triệu Hân Duyệt kinh ngạc nhìn Phạm Hiền, nói:

- Không phải ngươi cũng chỉ mất thời gian mười năm, từ tam giai tiến vào ngũ giai sao? Vì sao người khác không thể?

Nàng còn bất mãn nói thêm:

- Sư đệ, cho dù ngươi thiên tư bất phàm, nhưng ngươi cũng quá kiêu ngạo rồi đó.

Phạm Hiền không nhịn được giải thích:

~ Đó là bởi vì ta...

- Bồi vì sao?