← Quay lại trang sách

Chương 523 Tranh Lãnh Địa

Ba người thư sinh bên cạnh đều biến sắc, bóng người lóe lên sau đó đã xuất hiện dưới long trảo, đồng thanh hét lên một tiếng, bút, kiếm mang theo nguyên khí, lực lượng ngũ giai phóng thẳng lên trời, cùng nhau đâm thẳng vào long trảo.

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, bút, kiếm bắn ra ngoài, uy thế của long trảo vẫn không giảm, trực tiếp đè xuống.

- Phụt!

- Phụt!

- Phụt!

Ba người đều phun ra một ngụm máu tươi, trực tiếp bị long trảo ấn rơi vào trong hồ nước, “Ùm” nước hồ nổ tung, hóa thành từng giọt nước bắn lên tận trời.

Thanh niên Long tộc cầm đầu vung vẩy tay một cái, vẻ mặt khinh thường:

- Không chịu nổi một kích!

- Long Phong...

Một tiếng gào thét đầy phẫn nộ truyền đến từ trong hồ nước đục ngầu.

Ngay sau đó Phạm Hiền bay ra khỏi hồ, lơ lửng giữa không trung, giận dữ nhìn chằm chằm vào thanh niên Long tộc dẫn đầu, quát tO:

- Long Phong, nơi này là hải vực của Hạo Nhiên Thư Viện chúng ta, ngươi định làm gì hả?

- Phạm Hiền, cuối cùng ngươi cũng xuất hiện rồi.

Long Phong giơ tay mình lên, một đạo hung quang lóe lên trong mắt, phẫn hận nói:

~ Lúc ở Không Trung lâu các, Thập Nhị tiên sinh đúng là kiêu ngạo ghê, dám không để Long tộc chúng ta vào mắt, làm nhục trưởng lão Long tộc chúng ta, khoản nợ này hôm nay ta sẽ tính toán cẩn thận với ngươi.

Lòng Phạm Hiền trầm xuống, lạnh lùng nở nụ cười:

- Đường đường là cường giả ngũ giai đỉnh phong, lại ra tay với mấy người tu luyện ngũ giai sơ kỳ, ngươi không sợ mất mặt sao?

Nếu như ngươi dám đứng trước mặt sư tỷ ta nói những lời này, ta sẽ gọi ngươi là ông nội.

- Cho dù ta không đến Không Trung lâu các, ta cũng có thể nghĩ ra được cảnh tượng lúc đó, khi sư tỷ ta làm nhục trưởng lão Long tộc các ngươi, một câu ngươi cũng không dám nói nhỉ?

Phạm Hiền dùng ánh mắt miệt thị nhìn Long Phong.

Long Phong thẹn quá hoá giận kêu lên:

- Đệ tử Thư Viện giỏi lắm, đều là kẻ miệng lưỡi bén nhọn, hôm nay ta sẽ xé nát miệng của các ngươi, để xem các ngươi còn kiêu ngạo thế nào!

Hắn đưa tay ra vỗ về phía Phạm Hiền.

Ầm!

Nguyên khí hội tụ giữa không trung tạo thành một bộ long trảo màu xanh, long trảo to lớn đột nhiên đánh về phía Phạm Hiền.

Sau khi Phạm Hiển nhảy ra khỏi hồ nước, hắn vẫn luôn cảnh giác Long Phong, khi Long Phong vừa hành động, hắn cũng lập tức nói thầm:

- Nhất phong phân thiên địa, thiên nhận tỏa vân lôi.

Ngay sau đó không gian trước mặt Phạm Hiền bắt đầu vặn vẹo, hiện ra hư ảnh một sơn mạch, từng ngọn núi cao chọc trời giống như từng thanh kiếm sắc bén, giữa sườn núi còn có mây mù vờn quanh.

Long trảo giống như bàn tay đến từ trời cao, đặt trên hư ảnh sơn mạch.

Một tiếng nổ ầm ầm vang lên, nguyên khí bạo động kịch liệt, hư ảnh sơn mạch toả ra hào quang rực rỡ, sau đó vặn vẹo rồi biến mất, long trảo cũng bị ngăn cản lại, dư ba mạnh mẽ quét ngang khắp nơi, khiến tất cả đám đại thụ bên cạnh đều bị bẻ gãy kêu răng rắc, sau đó còn lao ra ngoài, nện vào nơi xa, trong nháy mắt thiên địa trở nên trống trải.

Long Phong nhíu mày, mặc dù chỉ là một kích tùy ý của bản thân, nhưng lại bị một tên ngũ giai sơ kỳ ngăn chặn?

Phạm Hiền đau đớn kêu lên một tiếng, lảo đảo bay ngược về phía sau hơn mười mét, mới ổn định thân hình, một tia tàn khốc lóe lên trong mắt, hắn lập tức nói thầm:

- Cổ Hữu Đồ Long Sĩ, Trường Thương Quán Mãn Chí!

Ngay lập tức một hư ảnh phiêu miểu hiện lên bên người Phạm Hiền, tay cầm trường thương đột nhiên lao về phía Long Phong, người và thương hợp nhất, nhanh như sao băng.

- Đồ long? Can đảm lắm!

Long Phong gầm lên một tiếng, thân ảnh lóe lên rồi xuất hiện ngay trước hư ảnh, đánh ra một quyền mang theo tiếng rồng ngâm trầm thấp.

- Phụt!

Hư ảnh trực tiếp bị một quyền đánh tan.

Khí thế của Long Phong vẫn không giảm, tạo thành hư ảnh thật dài giữa không trung, trong nháy mắt đã đến trên đầu Phạm Hiền, khóe môi hắn nhếch lên, nổ nụ cười lạnh lùng, chân đạp xuống một cước.

Phạm Hiền vội vàng đưa tay lên ngăn ngăn cản.

Ầm!

Một tiếng nổ mạnh vang lên, sau đó là tiếng xương đứt gãy kêu răng rắc.

Phạm Hiền lao như thiên thạch rơi xuống hồ nước, “Ùm” nước trong hồ bắn lên tạo thành từng cây cột nước, bùn đất cuồn cuộn, dễ nhận ra cả người hắn đã đập vào tận đáy hồ.

- Gào!

Đột nhiên một tiếng rồng ngâm trầm thấp vang lên, khí tức cuồng bạo dâng cao trên đảo, khí thế mạnh mẽ không kém Long Phong chút nào.

Tất cả thanh niên Long tộc đều biến sắc, đáng chết! Kinh động đến hung thú viễn cổ rồi.

Một con Cự Viên to lớn cuồng bạo đang lao ầm ầm từ đằng xa tới đây, những nơi nó đi qua cây cối tan nát, đất đá tung tóc.

- Gào!

Cự Viên cuồng bạo đôi mắt đỏ ngầu, đánh thẳng một quyền về phía Long Phong, từng sợi lông trên nắm tay nó cứng rắn giống như từng cây cương châm vậy.

Long Phong cũng quay người ra sức đánh một quyền, Uỳnh!