Chương 522 Lãnh Địa Riêng
Một người mập mạp trong số đó, cười hì hì nói:
- Thập Tam tiên sinh, đây chính là hải vực của Hạo Nhiên Thư Viện chúng ta à? Bây giờ chúng ta phải làm gì?
Phạm Hiền nhìn về phía trước nói:
- Không sai, sáu Thánh Địa lớn đều có hải vực của riêng mình, đều là nơi Linh trì tụ tập đông đúc, vùng biển này chính là hải vực của Hạo Nhiên Thư Viện chúng ta.
Căn cứ vào ghi chép của Thư Viện, trên hòn đảo này có một hồ nước, chính là nơi rất dễ có Linh trì hội tụ, chúng ta đi xem thử đi.
Ba người còn lại khẽ gật đầu, đi theo Phạm Hiền tiến vào khu vực trung tâm hòn đảo, trên đường đi bốn người đều cẩn thận từng li từng tí, sợ kinh động đến dị chủng viễn cổ sinh tồn trên đảo, những sinh vật đó không một con nào dễ đối phó.
Rất nhanh bốn người đã xâm nhập vào bên trong, nhìn thấy hồ nước ở giữa hòn đảo, hồ nước không lớn lắm bị rừng rậm vây quanh, không dễ phát hiện ra.
Ba người xuyên qua rừng rậm đi đến bên cạnh hồ nước, tiếng bước chân hù dọa đám chim chóc đang uống nước bên hồ khiến chúng vội vàng bay đi.
Phạm Hiền nở nụ cười nói:
- Chính là nơi này.
Một thư sinh chất phác của Thư Viện nói:
- Thập Tam tiên sinh, ngài đi xuống xem thử trước đi, nếu như có Nguyên trì, ngài hấp thu trước, nếu như có thể may mắn thức tỉnh thiên phú nguyên kỹ, sẽ nắm chắc thêm một phần an toàn trong bí cảnh.
Những người còn lại đều gật đầu.
Phạm Hiền cũng không sĩ diện:
- Được!
Nói xong hắn phi thân bay về phía mặt hồ, rồi rơi ùm xuống nước.
Trên hòn đảo, ở nơi cách đó không xa, cũng có vài người đang đi lại trong rừng rậm, trang phục trên người bọn họ giống hệt nhau, trên đầu có hai cái sừng sắc nhọn.
Đột nhiên người dẫn đầu giơ tay lên, tất cả mọi người đang đi theo lập tức dừng chân lại.
Một thanh niên tóc đỏ, cười hì hì hỏi:
- Đại ca, sao thế?
Đầu lĩnh nhìn về phía chim bay lên, nói:
- Có người!
Ba người còn lại đều mừng rỡ, ngay lập tức con ngươi trong mắt đều thẳng đứng như mắt mèo, nhìn rất yêu dị.
Thanh niên tóc đỏ hứng thú bừng bừng kêu lên:
- Đi, nhất định là người của Thư Viện.
Thanh niên mặc quần áo màu vàng ở bên cạnh, do dự một chút nói:
- Chúng ta vẫn nên đi tìm Nguyên trì trước đi! Lố như không phải người của Thư Viện, gặp phải đối thủ khó giải quyết sẽ phiền toái to.
Thanh niên tóc đỏ khinh thường:
- Làm gì có đối thủ nào khó giải quyết? Trong cùng cảnh giới thực lực của Long tộc chúng ta xếp hàng đầu, tiểu thánh tử Thần Tinh gì gì đó, Khuê U Bất Tử tộc chi tử gì đó, và cả tên Đông Phương Thắng mà Thần Kiếm sơn khoác lác rằng hắn là thiên tài kiếm đạo vạn năm khó gặp, Bạch Hổ yêu Tinh Vọng của Vạn Yêu lâm nữa, đứng trước mặt Phong ca chúng ta, tất cả đều là rắm thối...
Thanh niên dẫn đầu mỉm cười, nói:
- Ngươi nói sai rồi, đúng là bọn họ đều là thiên kiêu một đời, cho dù ta muốn đánh bại bọn họ cũng phải hao tốn một chút công phu.
Thanh niên tóc đỏ cười hì hì nói:
- Đó là do Phong ca ngài không nghiêm túc.
Thanh niên dẫn đầu nói:
- Nơi này là hải vực của Hạo Nhiên Thư Viện, chắc là người của Thư Viện, đi, chúng ta đi xem một chút!
Nói xong, đoàn người nhanh chóng tới gần nơi chim chóc bay ra.
Bên hồ nước, thư sinh hơi mập đột nhiên cảm nhận được có gì đó không thích hợp, tiếng kêu của côn trùng bỗng nhiên biến mất sạch, hắn lập tức cầm thanh trường kiếm lên, quát to:
- Ai?
Hai thư sinh kia cũng sững sờ, lập tức cảnh giác, trong tay một người xuất hiện một cây bút, trong tay người còn lại thì hiện lên một thanh trường kiếm.
Rầm rầm rầm...
Một luồng khí tức cuồng bạo dâng lên, đám người Long tộc bay đến từ bốn phương tám hướng, lơ lửng giữa không trung, giống như định vây quanh hồ nước.
Trong lòng ba đệ tử của Thư Viện đều cảm thấy nặng nề, vậy mà người đến lại là Long tộc, hơn nữa còn rất mạnh.
Thanh niên dẫn đầu, khẽ cười nói:
- Đúng là người của Hạo Nhiên Thư Viện thật, Thập Tam tiên sinh của các ngươi có ở đó không?
Tuy là câu hỏi nghi vấn, nhưng ánh mắt hắn lại nhìn chằm chằm vào mặt hồ nước.
Thư sinh mập mạp híp mắt, cười hì hì nói - Từ khi tiến vào bí cảnh, chúng ta và Thập Tam tiên sinh đã bị phân tán, nếu như bằng hữu Long tộc có nhìn thấy Thập Tam tiên sinh, xin nói giúp chúng ta một tiếng, nói rằng chúng ta đều rất nhớ hắn.
Thanh niên Long tộc sa sầm mặt xuống nói:
- Mở miệng là nói dối, phu tử dạy các ngươi như vậy sao?
Nói xong, hắn vung trảo về phía hồ nước, nguyên khí hội tụ tạo thành một bộ vuốt rồng màu xanh, có thể nhìn thấy rõ từng tấm long phiến trên long trảo, giống như thật vậy.
Long trảo màu xanh to lớn đột nhiên chộp về phía hồ nước.