← Quay lại trang sách

Chương 555 Vũ Lăng Vương Gặp Trưởng Công Chúa

Tên to khỏe bỏ vũ khí xuống, 'phụt phun ra một ngụm máu bầm, khí tức đê mê.

Thạch Hạo quay đầu nhìn lão giả cầm kiếm cười ha ha nói:

- Phối hợp không tệ!

Lão giả cầm kiếm tức giận nói:

- Ta giết ngươi!

Thân ảnh lóe lên liền xuất hiện ngay bên người Thạch Hạo, trường kiếm như phong, mang theo thế Thiên Phong Khuynh Tháp chém xuống, thế không đỡ nổi!

Thạch Hạo vung Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao lên, lập tức nghênh tiếp, lão giả cầm kiếm và tên to con cầm thương cũng tham gia cuộc chiến, 'rầm rầm rầm' tiếng chiến đấu bùng nổ trên không, như Lôi Thần gào thét.

Trong Thạch thành, dân chúng tụ tập lại, ngẩng đầu nhìn quang mang lấp lóe trên trời xôn xao bàn tán, phần lớn đều đang bàn tán về thân phận của Thạch Hạo, vậy mà là Hoàng thất huyết mạch!

Trên một tòa lầu cao, tiểu nam hài trước đó đứng trong lầu các, hộ vệ theo sát bên người.

Tiểu nam hài ngẩng đầu nhìn lên bầu trời tò mò nói:

- Phúc bá, ngươi nói hắn có thể thắng được không?

Phúc bá cung kính nói:

- Thế tử điện hạ, mặc dù sức mạnh của thanh niên kia không yếu, nhưng tuyệt đối không phải đối thủ của bốn Siêu Phàm kia.

Đôi mắt tiểu nam hài có chút lo lắng nói:

- Vậy hắn sẽ chết sao?

Phúc bá lưỡng lự một chút mới nói:

- Không biết, chúng ta hoàn toàn không biết gì về hắn cả.

Tiểu nam hài nói thầm:

- Cố sự trong những đứa con riêng đều rất lợi hại, chắc chắn hắn sẽ không sao.

Tiểu nam hài dựa lên trước cửa sổ, nhìn ra bên ngoài, đột nhiên kêu lên:

- Phúc bá, có gì đó rớt xuống.

Phúc bá vội vàng đến gần cửa sổ, với sức mạnh cấp ngũ giai hắn có thể nhìn thấy rõ ràng thứ rớt xuống là gì, vô thức sửng sốt, kêu lên:

- Làm sao có thể?

Tiểu nam hài nghi ngờ hỏi:

- Phúc bá, đó là cái gì?

Phúc bá lắp bắp nói:

- Là... Là Bách Lý đại nhân, Bách Lý đại nhân thua.

Trong thành lập tức có mấy người bay vút lên trên trời, liên tục trợ lực, cứu Thạch Bách Lý đang bị trọng thương ngất đi.

Phúc bá đột nhiên ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, quang mang vặn vẹo trên không, tiếng chiến đấu 'ầm ầm không ngừng vang lên, mắt lộ vẻ hoảng sợ, người trẻ tuổi kia, rốt cuộc hắn là ai? Vậy mà có thể hạ được sự tấn công của bốn Siêu Phàm, hơn nữa còn đánh trọng thương một Siêu Phàm đại năng.

Sắc trời chậm rãi tối dần, trận chiến này diễn ra suốt một đêm, sau đó tên to khỏe tay cầm đại đao cũng trọng thương rơi xuống, gây nên sự khiếp sợ trong thành.

Ngày mới vừa lên, hai Siêu Phàm đại năng còn lại cũng trọng thương từ không trung rơi xuống, tình hình chiến đấu cuối cùng thế nào không ai biết, cũng không ai hỏi...

Một con chim ưng lướt qua bầu trời, bay lượn qua núi rừng đáp xuống một sơn cốc vắng vẻ.

Kim quang lóe lên, chim ưng hóa thành Thạch Hạo, che ngực ho khan hai tiếng, tự nói:

- Có về như ta đã coi thường cảnh giới Siêu Phàm, ta vừa mới đột phá Hóa Thần cảnh đã đại chiến với bốn Siêu Phàm, thực sự có chút miễn cưỡng.

Trong mắt mơ hồ có chút kích động, nhưng cuối cùng đã xác định được thân phận, mẫu thân ta còn sống.

Ngoài Quốc đô Thạch quốc rộng lớn hơn trăm dặm, có một tòa núi cao nguy nga, nhiều năm có cấm vệ canh phòng, người bình thường rất khó đến gần.

Một thanh niên phong thần tuấn lãng nhanh chân đi về phía núi cao, những nơi đi qua thủ vệ cấm vệ đều rào rào quỳ xuống, tỏ vẻ tôn kính.

Thanh niên đi đến trước núi cao, không gian trước mặt nổi lên một gợn sóng, thân ảnh bỗng chốc biến mất bên ngoài, xuất hiện trong lòng núi.

Trong lòng núi có một thạch thất, trên thạch thất có vô số thạch nhũ treo ngược, thạch nhũ hiện ra huỳnh quang chiếu sáng toàn bộ thạch thất, trong phòng có giường chiếu, chỗ ngồi, giá sách và tất cả đồ dùng hàng ngày, một nữ tử mặc trang phục lộng lẫy đang ngồi bên trong đọc sách.

Thanh niên đứng ngay trước cửa hang, nhìn vào trong thạch thất, hơi khom người nói:

- Bái kiến hoàng tỷ...

Trưởng công chúa ngẩng đầu nhìn thanh niên, cười nói:

- Thạch Lăng, ngươi đã đến, đúng lúc ta đã xem hết số sách này, ngươi mau giúp ta trả về lại.

Vũ Lãng Vương mở miệng nói:

- Hoàng tỷ, mấy ngày trước có một hài tử mười mấy tuổi chui vào Thạch thành, mở huyết mạch ở Tổ tế từ, là Hoàng thất huyết mạch.

- Cái gì?

Bên trong sắc mặt Trưởng công chúa thay đổi, đột nhiên bay vút lên về phía cửa hang, vừa bay đến cửa hang, cửa hang bỗng chốc hiện lên một đạo phù văn cấm chế, 'lốp bốp' hiện lên từng thiểm điện màu vàng.

— A...

Trưởng công chúa phát ra tiếng rên rỉ đau đớn, đột nhiên bị bắn ngược trở về, bịch một tiếng nên trên đất đá.