← Quay lại trang sách

Chương 556 Cùng Tắm

Trưởng công chúa ngẩng đầu nhìn Vũ Lăng Vương, mặt đẫm nước mắt đau lòng kêu lên:

- Tiểu Ngũ, lúc trước ngươi đã đồng ý với ta bỏ qua cho bọn hắn, ngươi đã đồng ý với ta mài!

Vũ Lăng Vương nhàn nhạt nói:

- Đúng! Năm đó ta đã tha cho hài tử kia, đưa nam nhân ngươi lựa chọn rời khỏi Tây Vực, sắp xếp hắn xuống Vũ Di Thành, đồng thời cho hắn một số tiền lớn. Ngươi đoán sau đó đã xảy ra chuyện gì?

Trưởng công chúa đẫm nước mắt nói:

- Chắc chắn hắn đang chờ ta, chờ ta ra ngoài, là ta có lỗi với hắn, hắn đơn thuần thiện lương như vậy, ta không nên cuốn hắn vào giới tu luyện giả, là ta hại cả đời hắn rồi.

Vũ Lăng Vương giễu cợt bật cười thành tiếng, nói:

- Nửa năm, chỉ vỏn vẹn nửa năm hắn đã cưới một người thê tử, hơn nữa còn mua hơn mười nô lệ nữ tử xem như tiểu thiếp.

Biểu cảm đau lòng trên mặt Trưởng công chúa bỗng cứng lại, thì thầm nói:

- Sao có thể như vậy chứ?

Rồi ngẩng đầu nhìn Vũ Lăng Vương liên tục lắc đầu, không dám tin nói:

- Tiểu Ngũ, ngươi đang gạt ta, chắc chắn là ngươi đang gạt ta.

Vũ Lăng Vương nhàn nhạt nói:

- Hoàng tỷ, từ nhỏ đến lớn ta chưa từng gạt ngươi, chuyện đã đồng ý với ngươi cũng đã làm được, thả hài tử kia một con đường sống, cũng làm cho nam nhân ngươi lựa chọn kia sống rất tốt.

Trưởng công chúa đột nhiên lấy lại tỉnh thần, sốt ruột kêu lên:

- Con, con của ta đâu? Các ngươi đã làm gì hắn?

Vũ Lăng Vương nhếch miệng mỉm cười, nói:

- Không hổ là Hoàng thất huyết mạch của Thạch quốc ta, hài tử của hoàng tỷ, dù lưu lạc ở Tây Vực lạc hậu hẻo lánh cũng có thể bay vút lên trời, đầu tiên là đánh bại rất nhiều Thánh Địa Thiên Kiêu ở Hãn Hải bí cảnh, sau khi ra khỏi Hãn Hải bí cảnh càng đột phá cảnh giới Siêu Phàm, kích hoạch huyết mạch ở Thạch thành, đánh bại tứ đại trưởng lão bảo hộ Thạch thành.

Trưởng công chúa không thể tin nổi thì thầm nói:

- Ta... Con của ta đã ở cảnh giới Siêu Phàm sao?

Vũ Lăng Vương gật đầu nói:

- Không sai, nhưng cũng sẽ không chịu nổi một kích trước mặt Thạch quốc.

Trong lòng Trưởng công chúa hơi động, đứng lên kích động hỏi:

- Là thánh địa, chắc chắn con của ta đã bái nhập thánh địa đúng không? Thánh địa sẽ bảo hộ hắn phải không?

Vũ Lăng Vương lắc đầu nói:

- Không phải, hắn bái nhập một tiểu môn phái không tên tuổi ở Tây Vực.

Mặt Trưởng công chúa tái nhợt, không phải thánh địa, chỉ là một tiểu môn phái ở Tây Vực, cho dù con của ta thiên tư tuyệt thế, sao có thể ngăn cản được Thạch quốc khổng lồ?

Vũ Lăng Vương nhàn nhạt nói:

- Bệ hạ đã điều động Tứ lão Thiên Khung Sơn đuổi giết hắn rồi.

Trưởng công chúa đột nhiên ngẩng đầu, đau lòng khẩn cầu kêu lên:

- Tiểu Ngũ, cầu xin ngươi, hoàng tỷ cầu xin ngươi, mau cứu hắn!

Ngươi mau cứu hắn!

Vũ Lăng Vương lắc đầu, thân ảnh biến mất trong sơn động.

- Tiểu Ngũ... Tiểu Ngũ... Tỷ tỷ cầu xin ngươi...

Trong sơn động phát ra tiếng kêu đau lòng tuyệt vọng của Trưởng công chúa.

Trong núi rừng nơi xa Thạch thành, có một tòa núi lửa hoạt động, đã bao năm tháng qua miệng núi lửa vẫn luôn tỏa ra nhiệt độ khủng khiếp chim bay khó lọt, nham thạch đỏ hồng phía dưới “ục ục ục' sủi bọt lên.

Một đạo hồng ảnh từ đằng xa bay lượn đến, rơi vào miệng núi lửa hóa thành một thiếu nữ xinh đẹp mặc áo đỏ khoảng mười mấy tuổi.

Thiếu nữ nhìn nham thạch sôi trào phía dưới, vui vẻ cười hì hì nói:

- Cuối cùng cũng tìm được, có thể thoải mái tắm một phát rồi.

Rồi nhảy vào bên trong nham thạch, thân ảnh còn đang giữa không trung, áo đỏ trên thân lóe lên rồi biến mất, chỉ còn lại một dải yếm trên người, 'tủm tủm' một tiếng nhảy vào trong dòng nham thạch, biến mất không thấy gì nữa.

Một lát sau, nữ tử ngóc đầu lên khỏi nham thạch, múc lên một vốc nham thạch khoát lên vai thơm, nham thạch trượt xuống.

Thiếu nữ vui vẻ:

- Cảm giác ấm áp này, thật thoải mái.

Dưới đáy nham thạch, Thạch Hạo ngồi xếp bằng chữa thương bên trong dòng nham thạch đỏ rực, trận đại chiến trước đó với bốn vị Siêu Phàm, vẫn khiến hắn bị một chút thương tích, vì thế hắn mới ẩn nấp trong nham thạch này.

Đột nhiên một gợn sóng như có như không, từ phía trên truyền đến.

Thạch Hạo nhíu mày một cái, phun ra một ngụm khí thu thế ngừng vận hành công pháp, mở to mắt nhìn lên trên, mắt lộ vẻ nghi ngờ tự nói:

- Chẳng lẽ người Thạch quốc tìm đến nơi nhanh vậy sao?

Mắt lộ vẻ tàn khốc, mối thù sát cha tù mẫu, sao có thể không báo? Lúc này đứng lên, đột nhiên bay vút lên trời, giống như một mũi tên xuyên qua nham thạch.

Thiếu nữ đang tắm rửa rất vui vẻ! Ẩm... Một cột nham thạch từ bên cạnh nổ tung ra, thân ảnh từ trong nham thạch bay thẳng lên trời.

Thạch Hạo lơ lửng giữa không trung, liếc nhìn xung quanh, kêu lên:

- Người Thạch quốc cút ra đây cho ta!

Thiếu nữ sững sờ, nhìn lên bóng người lơ lửng trên bầu trời, "A..."

hét lên một tiếng chói tai vang vọng trên miệng núi lửa.