← Quay lại trang sách

Chương 566 Lén Vào Trong

Hỏa Linh Nhi chớp mắt vội vàng nói:

- Thực ra lần trước lúc ta ra ngoài tìm núi lửa gặp một đám cường nhân, là hắn đã cứu ta.

Thụy vương nghi ngờ nhìn Hỏa Linh Nhi, Hỏa Linh Nhi ngẩng đầu nhìn Thụy vương, đôi mắt to tròn chớp chớp, tràn đầy chân thành.

Thụy vương nói:

- Vậy thì tạm thời để hắn ở lại, đến Hoàng đô cứ để hắn đi tự sinh tự diệt.

Hỏa Linh Nhi cười hì hì nói:

- Đa tạ Hoàng thúc Rồi nhảy nhảy nhót nhót chạy ra bên ngoài.

Một mình Thụy vương đứng trong gian phòng, lúc nhíu mày, lúc lại giãn ra, chậm rãi nói:

- Tiểu Linh Nhi, đây không phải người lương thiện! Chưa nói đến Thạch quốc, chỉ riêng việc Đạo môn đắc tội thánh địa đã định sẵn hắn khó mà được kết thúc yên lành rồi. Ai...

Thụy vương thở dài một hơi.

Mấy ngày sau, một cỗ khí tức cao thâm khó dò ngăn cản trước loan giá, năm thân ảnh mặc giáp trụ đứng lơ lửng trên không.

Kíu...

Kíu...

Hồng điểu khổng lồ lập tức dừng giữa không trung phát ra tiếng huýt dài.

Cấm quân bỗng chốc ngăn trước loan giá tạo thành quân trận, nguyên khí dâng trào nối liền thiên địa.

Thống lĩnh cấm quân quát:

- Đây là tọa giá của công chúa Hỏa Quốc, ai dám cản đường?

Một võ tướng trung niên mặc khôi giáp đứng giữa năm người lớn tiếng nói:

- Chúng ta là Ngũ Trụ quốc tướng quân của Thạch quốc, phụng mệnh đến đây truy nã phản nghịch của Thạch quốc - Thạch Hạo, vì sự an toàn của công chúa, vẫn xin công chúa điện hạ của Hỏa Quốc tạm hạ loan giá, để chúng ta kiểm tra một phen.

Thống lĩnh cấm quân biến sắc, đột nhiên giơ vũ khí lên quát:

- Làm càn...

Cấm quân còn lại cũng giận dữ giơ vũ khí lên, khí thế hết sức căng thẳng.

Bên trong loan giá, Thạch Hạo đột nhiên mở to mắt, ánh mắt lóe lên một tia tàn khốc, đứng dậy xuống giường, nhanh chân đi ra ngoài.

Một tiếng kẽo kẹt, vừa mở cửa phòng, đã thấy Hỏa Linh Nhi thanh tú động lòng người đứng bên ngoài.

Thạch Hạo dẫm chân xuống, nói:

- Công chúa điện hạ, sao ngài lại ở đây?

Hỏa Linh Nhi nói:

- Có phải ngươi muốn đi ra ngoài không?

Thạch Hạo nhẹ gật đầu nói:

- Đúng! Ta không thể liên lụy các ngươi.

Hỏa Linh Nhi lập tức không vui nói:

- Ngươi cũng đừng hại ta, bây giờ ngươi ra ngoài mới thật sự là liên lụy đến ta, ngươi không đi ra bọn hắn chỉ đang suy đoán, còn nếu ngươi ra, sẽ chứng thực rằng ngươi đang ở trong loan giá của Bản cung.

Thạch Hạo sốt ruột nói:

- Nhưng mà...

Hỏa Linh Nhi khoát tay ngăn lại nói:

- Không có nhưng mà gì hết, yên tâm đi! Bọn hắn không vào được, lui ra phía sau...

Thạch Hạo vô thức lui ra phía sau một bước, âm... Cửa phòng lập tức đóng chặt, suýt nữa đập đập vào mặt Thạch Hạo.

Thạch Hạo sờ lên mũi, không còn gì để nói, lại bị một tiểu nữ hài dạy dỗ.

Ngay lúc bên ngoài đang giằng co, một giọng nói uy nghiêm bên trong loan giá vang lên:

- ~ Lui ra!

Xoạt... Tất cả cấm quân bỗng chốc thu hồi binh khí, bay về vị trí cũ, bảo hộ loan giá.

Giọng nói uy nghiêm vang vọng giữa không trung:

- Dám điều tra tọa giá của công chúa Hỏa Quốc ta, các ngươi là người đầu tiên đấy.

Tướng quân đứng giữa cung kính nói:

- Quân mệnh trên thân, không thể không làm, mong Thụy vương điện hạ thông cảm.

- Đương nhiên Bản vương thông cảm cho các ngươi, nhưng loan giá của công chúa há có thể dễ dàng ra vào, các ngươi tạm thời chờ đợi, Bản vương bẩm tấu chuyện này với Hỏa Hoàng chúng ta đã.

Tướng quân ở giữa biến sắc, vội vàng xoay người nói:

- Không cần làm phiền vương gia, có Vương gia tọa trấn tặc tử kia khó có thể tới gần tọa giá của công chúa, chúng ta sẽ lục soát những nơi khác.

Rồi vung tay lên, năm người lập tức bay sang bên cạnh, mở ra một con đường lớn.

Giọng Thụy vương bình thản từ trong loan giá truyền ra:

- Khởi giá...

Thống lĩnh cấm quân lớn tiếng đáp:

- Vâng...

Kíu... Kíu... Hỏa điểu kêu to vài tiếng, loan giá nhanh chóng bay về phía Đông.

Ngũ Trụ quốc tướng quân đứng phía sau, đưa mắt nhìn loan giá bay vào trong tầng mây.

Một tướng quân râu ria nhịn không được kêu lên:

- Đại ca, sao ngươi lại để bọn hắn đi, chắc chắn tên tặc tử kia ở bên trong loan giá, hơn nữa còn bị trọng thương, đây chính là một cơ hội tốt!

Người trung niên ở giữa chậm rãi nói:

- Vậy thì sao chứ? Bọn hắn là khách quý từ Hỏa Quốc, lại là tọa giá của công chúa, Quốc chủ Hỏa Quốc yêu thương tiểu công chúa nhất, ngươi có tin một khi chúng ta vừa bước vào loan giá, một khắc sau Quốc chủ Hỏa quốc sẽ điều động đại quân đến.

Một tướng quân khác không nhịn được nói:

- Hai vực cách xa, sao bọn hắn có thể phái đại quân tới? Hơn nữa Thạch quốc chúng ta cũng không sợ Hỏa Quốc bọn hắn.

Tướng quân ở giữa nhàn nhạt nói:

- Nếu như chỉ điều động cao thủ Siêu Phàm đến đây thì sao? Vì tên tặc tử kia mà kết oán với Hỏa Quốc, thực sự không đáng giá.

Nếu như chúng ta đạp lên loan giá của công chúa, lát nữa chắc chắn chúng ta sẽ bị Bệ hạ trách cứ.