← Quay lại trang sách

Chương 575 Không Tại Sao Cả

Sau một khắc, chi chít trường thương sau thần lực bình chướng bay vụt đến, như mưa đen trên trời rơi xuống, phóng về phía Phạm Hiền.

Phạm Hiền không hề gì, chân đạp mạnh không trung, 'bịch' một tiếng vang trầm phóng về phía xa, chi chít trường thương đâm vào trên thân Phạm Hiền phát ra tiếng 'phụt phụt phụt; nhưng không hề ngăn cản được bước chân Phạm Hiền.

Phạm Hiền bay đến thần lực bình chướng, chân đạp mạnh trên thần lực bình chướng, 'bịch' một tiếng gợn sóng khuếch tán ra, cả người mượn lực bay lên cao, hét lớn một tiếng:

- Mở cho ta! Trường kiếm quét ngang ra, một đạo Hạo Nhiên kiếm khí sắc bén cắt ra, thần lực bình chướng trước mặt 'phịch' một tiếng xuất hiện vết rách dài vài dặm, đằng sau vết rách 'phụt phụt phụt' thần huyết màu vàng nhạt phun ra ngoài, những tiếng kinh hô thảm thiết vang lên, thần lực bình chướng bỗng chốc sụp đổ.

Phạm Hiền đánh vào phía sau thần lực bình chướng, lập tức tiếng la hét vang động trời đất, hai vạn đại quân của Nam Cực chiến thần, Bắc Cực chiến thần giao chiến với Phạm Hiền, cho đến khi máu chảy thành sông, thây ngang khắp đồng, cuối cùng Phạm Hiền thắng.

Bên trong Diêm La điện, Diêm La vương nhàn nhạt mở miệng nói:

~ Truyền lệnh Tây Cực chiến thần, Đông Cực chiến thần xuất trạm.

Mẫu Dạ Xoa cung kính đáp:

- Vâng!

Đi ra Hoàng Tuyền Lộ, Phạm Hiền lập tức dừng bước chân, mấy vạn thần binh lơ lửng giữa không trung trước sông vong xuyên, bầu không khí vô cùng nặng nề.

Đông Cực chiến thần quát:

- Giết!

Giết...

Giết...

Giết.

Tiếng la giết rung trời vang lên.

Phạm Hiền cũng gầm nhẹ một tiếng:

- GIiết. "

Rồi nghênh đón hơn vạn đại quân lao đến, trường kiếm vung lên Hạo Nhiên kiếm khí lấp đầy Thanh Minh.

~ Truyền lệnh Ngưu Đầu xuất chiến...

- Truyền lệnh Mã Diện xuất chiến...

~ Truyền lệnh Hắc Vô Thường xuất chiến...

- Truyền lệnh Bạch Vô Thường xuất chiến...

Diêm La vương nhàn nhạt truyền từng mệnh lệnh xuống, đại chiến vang vọng Địa Phủ, tiếng la giết rung trời, phong vân trên không Địa Phủ biến ảo, vô số cô hồn dã quỷ nhìn đại chiến trên bầu trời đều vô cùng hoảng sợ.

Phạm Hiền xông qua từng tốp cản đường, chém giết đến mức hôn thiên ám địa đôi mắt đỏ ngầu, cuối cùng lê lết thân thể trọng thương đi đến trước Diêm La điện, thân thể như ngọc hiện lên từng vết rách.

Phạm Hiển giơ trường kiếm lên chém xuống, 'ầm' lên một tiếng, cửa lớn cung điện bị một kiếm chém ra, cất bước đi vào.

Bên trong đại điện trống rỗng Diêm La vương đang ngồi trên vương vị, mặc một thân hắc long bào trang trọng mà uy nghiêm.

Phạm Hiền giơ trường kiếm trong tay lên chỉ về phía Diêm La vương, đôi mắt đỏ ngầu gầm thét lên:

- Lý Vân Tiêu...

Diêm La vương hạ giọng nói:

- Ngươi không nên tới!

Phạm Hiền cả giận nói:

- Ta không đến thì ai có thể đòi lại công bằng cho mẫu thân ta.

Ánh mắt Diêm La vương hoảng hốt một chút, trong đầu hiện lên hình ảnh một thiếu nữ cổ linh tinh quái.

Phạm Hiền quát hỏi:

- Năm đó có phải ngươi đã giết mẫu thân ta hay không?

Diêm La vương nhẹ gật đầu bình thản đáp:

- Không sai!

Mặc dù đã điều tra được từ trước, nhưng khi Lý Vân Tiêu chính miệng thừa nhận, Phạm Hiền vẫn không nhịn được chấn động lòng lòng, chân lui lại một bước, ngẩng đầu nhìn Diêm La vương đau đớn kêu lên:

- Tại sao? Đó chính là thê tử của ngươi!

Diêm La vương lạnh lùng nói:

- Không tại sao cả!

Hai người một trên một dưới đối mặt nhau, bầu không khí nghiêm trang đầy sát khí ngưng tụ trong đại điện.

Phạm Hiền đột nhiên bay lên trời, khí thế nhân kiếm hợp nhất như cầu vồng, nguyên khí toàn thân ngưng tụ mang theo thù hận đâm về phía Diêm La vương.

Một đạo kiếm bạch quang xẹt qua không trung, phụt... Trường kiếm xuyên qua lồng ngực Diêm La vương, Phạm Hiền cầm trường kiếm lơ lửng trước mặt Diêm La vương, trong mắt còn mang theo về không thể tin nổi, tại sao hắn không tránh?

Một vết máu màu vàng kim nhạt chảy ra trước ngực Diêm La vương, nhíu lông mày tung chưởng ra, bốp... Chưởng ấn nện vào ngực Phạm Hiền, Phạm Hiền lập tức bay ra ngoài, bịch một tiếng trầm đục, bay ra bên ngoài đại điện, lăn lộn vài mét, miễn cưỡng chống người dậy, 'phụt phun ra một ngụm máu bầm, nhuộm đỏ trước ngực, sắc mặt trở nên tái nhợt.

Giọng nói Diêm La vương từ trong đại điện truyền ra:

- Phạm Hiền đệ tử Hạo Nhiên thư viện dám cả gan xông vào U Minh Địa Phủ, đả thương mấy vạn thần binh thần tướng, nhiễu loạn trật tự âm dương, tội không thể tha, nhốt vào trong tầng ngục thứ nhất chờ xử lý.

- Vâng...

Thân ảnh Mẫu Dạ Xoa hiện lên bên cạnh Phạm Hiền, một phát túm lấy Phạm Hiền hóa thành một sợi khói xanh biến mất không thấy gì nữa.

- Haiz...

Một tiếng thở dài thật sâu vang vọng trong Diêm La điện.