Chương 580 Đại Thọ Bắt Đầu
Thạch Hạo nhẹ gật đầu kiên định nói ra:
- Không sai! Ta nhất định phải đi vào.
Hỏa Linh Nhi nói:
- Ngươi bây giờ nếu rời đi, còn có đường lui, nhưng nếu như ngươi tiến vào hoàng cung thì không còn đường lui nào nữa, thậm chí ngươi có thể mất mạng.
Thạch Hạo kiên quyết nói:
- Mẫu thân chịu khổ dưới chân núi, ta sao có thể sợ khó mà rút lui? Vô luận như thế nào ta đều muốn tiến vào hoàng cung lấy được ngọc tỉ, cứu mẫu thân ra.
Hỏa Linh Nhi nói thầm:
"Ta hiện tại có hơi hối hận khi đem tin tức này truyền ra, cũng không biết là tốt hay là xấu với ngươi nữa."
Thạch Hạo đứng trên nhánh cây trịnh trọng nói:
- Bần đạo đa tạ ân tình của công chúa, về sau vô luận ngàn khó vạn hiểm bần đạo đều sẽ báo đáp, hiện tại khẩn xin công chúa giúp ta một lần cuối cùng.
Hỏa Linh Nhi ngẩng đầu nhìn về phía Thạch Hạo hỏi:
- Vì sao lại tìm ta? Chúng ta bất quá chỉ gặp nhau vài lần mà thôi!
Thạch Hạo trầm mặc một lát rồi ung dung nói:
- Bởi vì ta chỉ muốn đến tìm công chúa.
Dứt lời Thạch Hạo âm thầm nói một câu:
"Ta cũng không quen biết ai khác!"
Hỏa Linh Nhi hơi đỏ mặt, ánh mắt thoáng nét vui mừng, kiêu ngạo hừ một tiếng nói:
- Sau năm ngày, Thạch hoàng tổ chức thọ điển, các ngươi xen lẫn bên trong đội ngũ của ta đi!
Thạch Hạo cảm kích nói:
- Đa tạ công chúa!
Hỏa Linh Nhi nói:
- Nhớ kỹ lời ngươi nói, phải sống trở về báo đáp ta, nợ giữa chúng ta vẫn chưa tính xong đâu!
- Ừm Thạch Hạo nhẹ gật đầu, chắp tay cúi đầu nói:
- Công chúa dừng bước, ta xin phép cáo từ.
Hỏa Linh Nhi lắc lắc tay nói:
- Đi đi! Đi đi!
Trên thân Thạch Hạo lóe lên kim quang, hóa thành một con chim ưng vẫy cánh bay đi.
Hỏa Linh Nhi đứng tại trên nhánh cây đưa mắt nhìn chim ưng bay xa, sầu mi khổ kiểm thở dài một hơi, biết ăn nói với hoàng thúc thế nào đây? Phiền quá à!
Bên cạnh không gian nổi lên một trận gợn sóng, Thụy vương từ bên trong không gian đi ra, đứng tại bên cạnh nhánh cây.
Thân thể Hỏa Linh Nhi chấn động, gượng cười hai tiếng nói:
- Hoàng thúc, ngài sao lại tới đây.
Thụy vương ung dung nói:
- Ngươi nếu thật sự thích hắn thì không nên giúp hắn đến hoàng cung.
Hỏa Linh Nhi vội vàng kêu lên:
- Không, không có, không có khả năng, ta làm sao lại thích một tiểu tặc?!
Thụy vương quay đầu nhìn về phía Hỏa Linh Nhi nói:
- Nếu đã không thích hắn, vậy sao ngươi lại nhiều lần giúp hắn?
- Ta chỉ là giúp Thạch Mặc công chúa mà thôi, cùng là công chúa, việc nàng bị trấn áp dưới Thần sơn khiến ta cảm động lây, cho nên mới muốn giúp nàng, không sai, chính là như vậy.
Hỏa Linh Nhi trừng mắt một đôi mắt to, chân thành nhìn Thụy Vương.
Thụy vương nhàn nhạt nói:
- Mặc kệ ngươi là vì nguyên nhân gì, nhưng ngươi giúp hắn tiến vào hoàng cung chính là để hắn đi chịu chết. Thạch hoàng là đại năng giả Siêu Phàm cấp cao, hắn khủng bố không khác gì phụ thân của ngươi vậy.
Hỏa Linh Nhi cười hì hì nói:
- Phụ hoàng của ta rất hòa ái! Không hề khủng bố.
Thụy vương nhìn Hỏa Linh Nhi chằm chằm khiến nụ cười của Hỏa Linh Nhi chậm rãi biến mất, cúi đầu nhỏ giọng nói:
- Hắn không muốn thối lui, mỗi ngày cùng Siêu Phàm của Thạch quốc vây quanh hoàng đô, không có bất cứ hi vọng nào mà liên tục tấn công Thần sơn, hắn cũng là rất thống khổ! Tiếp tục như vậy rất nhanh hắn sẽ bị bắt lại.
- Cho nên ngươi bèn giúp hắn?
Hỏa Linh Nhi nhẹ gật đầu.
Thụy vương thở dài một hơi, thân ảnh vặn vẹo biến mất không thấy gì nữa.
Rạng sáng năm ngày sau, hoàng đô của Thạch quốc rực rỡ hào quang, cầu vồng nằm ngang trên không hoàng đô, nhạc khúc mỹ diệu vang vọng thiên khung, trong hoàng thành, tiếng bách tính hoan hô động trời, mọi người dân đều ra khỏi nhà cùng chúc mừng.
Đại diện các thế lực đến chúc thọ từ dưới hoàng đô phi thân lên, rồi đáp xuống quảng trường trước cửa cung.
Trên quảng trường ngoài hoàng cung, sáu con hồng điểu to lớn đang lơ lửng quạt cánh trên không, thủ vệ cấm quân một thân giáp đỏ bảo vệ chung quanh loan giá.
Cửa cung được đúc từ nguyên một khối bạch ngọc to lớn, phía trên khắc hoạ từng nét từng nét minh văn, lộ ra thần thánh uy nghiêm.
Cửa cung mở rộng, hai vị thần linh khôi ngô thân cao mười mét đứng thủ vệ bên trong, thần quang nở rộ, điềm lành ngập tràn.
Thái Tử cùng mấy vị Siêu Phàm cao thủ đứng trước cửa cung tiếp khách, nở nụ cười khiêm tốn, ấm áp.
- Tán dương vô lượng quang thần, nguyện Quang thần chúc phúc Thạch hoàng!
Lão chủ giáo của Thánh Đường mặc bạch bào tơ vàng, mang theo mấy vị đệ tử đi đến hoàng cung, trên mặt đây vẻ từ bi tường hòa.
Thái Tử chắp tay, trịnh trọng đáp lễ:
- Mục Tháp chủ giáo có thể đến là phúc khí của Thạch quốc ta, chủ giáo mời vào bên trong.
Lão chủ giáo cười ha hả gật đầu, mang theo một nhóm đệ tử Thánh Đường đi vào bên trong.