Chương 589 Đại Náo Hoàng Cung (Hạ)
Đao quang kim sắc thông thiên triệt địa đột nhiên bùng nổ bao phủ công kích của bốn người, cuốn về phía lão già lưng gù, một tiếng rên đau đớn vang lên, một bóng dáng bay ra từ trong kim quang, bịch một tiếng nện xuống mặt đất trượt đi, tiếng vang hỗn loạn không dứt, đất đá bay lên, một cái rãnh sâu hút kéo dài trên đất.
Bên kia, Ninh Khuyết cũng đang giao thủ với mấy tướng quân Siêu Phàm. Thân ảnh Ninh Khuyết như quỷ mị, thanh thế chiến đấu kinh người, những nơi đi qua đều hỗn loạn. Khi Ninh Khuyết chiến đấu, quay đầu nhìn Thạch Hạo, kêu lớn:
- Sư huynh, đi!
Thạch Hạo gật đầu, lập tức tay cầm Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao xoay người vọt ra ngoài.
Thái tử quát lớn:
- Ngăn hắn lại!
- Giết!
- Giết!
Cấm quân nháy mắt di chuyển kết thành quân trận đánh về phía Thạch Hạo. Trận chiến bùng nổ, chiến trường trải khắp Hoàng cung, cung điện sụp đổ, cột trụ bay tứ tung, hồ ao nổ nát, Hoàng cung nguy nga trong trận chiến biến thành phế tích, đâu đâu cũng là đổ nát thê lương.
Thạch Hạo và Ninh Khuyết toàn lực phá vây, không những mấy vạn Cấm quân chặn đường của bọn hắn, còn có hơn mười cao thủ Siêu Phàm sơ cấp, đưa mắt nhìn đâu cũng là kẻ địch, đao thương san sát. Thạch Hạo Ninh Khuyết lúc này không giữ lại tí sức nào, hai người đều sử dụng đủ loại thần thông bản lĩnh, đánh đến thiên địa biến sắc, máu chảy thành sông.
Bách tính trong Hoàng thành ở dưới cũng đều đã phát hiện biến hóa trên bầu trời Hoàng cung, tiếng ồn ào náo nhiệt dần biến mất, tất cả mọi người đều ngẩng đầu hoảng sợ nhìn lên bầu trời Hoàng cung. Trên hoàng cung gió mây càn quét, tiếng nổ tiếng hô chém giết vang lên không dứt, rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì? Đó là Hoàng cung Thạch quốc, làm sao có thể có người đánh vào tận Hoàng cung?
Trong Hoàng cung, một đao quang kim sắc từ trời giáng xuống, ầm một tiếng một đao chém nát Bạch Ngọc cầu, nước sông cuồn cuộn dâng sóng, giọt nước mang theo đao khí sắc bén bắn ra khắp nơi, đánh lên người Cấm quân gần đó, nháy mắt đánh cho Cấm quân kêu thảm bay ra.
Thạch Hạo giữa không trung vẫn chưa thu lại Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, một trường mâu đã đâm rách hư không, nháy mắt xuất hiện trước mặt Thạch Hạo, Thạch Hạo co rút con ngươi, trong cơ thể hiện lên một đạo khí kim quang.
Trường mâu đâm vào khí kim quang, khí kim quang đột nhiên co lại ngăn cản trường mâu trong phút chốc, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao chợt lướt về hất lên trường mâu, trường mâu chợt đâm lên trên.
Một tiếng hét “Giết” vang lên, Thái tử tay cầm trường kiếm xuất hiện sau lưng Thạch Hạo, kiếm như thanh phong rơi xuống, sắc bén vô cùng.
Thạch Hạo quay người quét ngang Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao, đao kiếm giao nhau, trong chớp mắt trường mâu đột nhiên rơi xuống nên lên trên vai Thạch Hạo, Thạch Hạo rên lên một tiếng, cả người vô thức trầm xuống, pháp lực trong cơ thể như nước sông cuồn cuộn chảy xiết, đao đâm Thanh Quang kiếm, vai chống đỡ hắc thiết mâu.
- Giết!
- Giết!
Hai bóng người khí tức tung trảo đánh về phía Thạch Hạo, hai cây trường thương đâm tới cổ Thạch Hạo với khí thế bất khả chiến bại.
~ Mở ra cho ta! Thạch Hạo hét lớn một tiếng, thân thể đột nhiên biến lớn trong ánh kim quang, pháp lực bàng bạc gấp mấy lần từ trong cơ thể tuôn ra, tạo thành một gợn sóng kim sắc khuếch tán xung quanh.
Hai tiếng va chạm vang vọng, kim quang hầu như trong nháy mắt đụng lên người Thái tử và Tây Trụ quốc tướng quân, hai người lập tức văng ra, kim quang lan ra đâm tới hai tướng quân cũng kêu lên đau đớn bị đụng bay, Cấm quân cũng gào lên thảm thiết bị hất bay giống như chim bị gãy cánh.
Thạch Hạo khổng lồ hoành hành vô kỵ mà phóng ra ngoài, Tam Tiên Lưỡng Nhận Đao chém liên tục, liên tiếp đánh bay hai cao thủ Siêu Phàm vọt tới.
Ninh Khuyết lóe lên xuất hiện bên cạnh Thạch Hạo, hét lên:
- Hoàng Tuyền Lộ!
Một cổ đạo mênh mông hiện ngang trên không trung, chia bầu trời từ một thành hai, trên cổ đạo cát bụi cuốn lên, âm phong gào thét. Ninh Khuyết quay đầu nhìn Thạch Hạo kêu lên:
- Sư huynh, đi!
Thạch Hạo biến nhỏ trở lại, hai người cùng vọt ra ngoài. Ngay trong khoảnh khắc tiếp theo, hơn mười loại Nguyên kỹ khủng bố đồng thời rơi lên trên Hoàng Tuyền Lộ, trên Hoàng Tuyền Lộ vang lên tiếng nổ lớn, không gian bị bóp méo, Hoàng Tuyền Lộ sụp đổ biến mất.
Trong tích tắc Hoàng Tuyền Lộ biến mất, sắc mặt của Ninh Khuyết ở nơi xa thoắt cái tái nhợt, khí tức không ổn định.
Lúc này bốn thân ảnh khổng lồ hiện ra trước cửa cung, mỗi người đều thần uy như ngục, khí tức tựa biển, chính là bốn Thần Linh thủ vệ Hoàng đô Thạch quốc. Bốn Thần Linh cùng ra tay, bốn trụ thần quang bắn về phía hai người.
Ninh Khuyết lóe lên nháy mắt xuất hiện che trước Thạch Hạo, dù đen lớn mở ra, quang trụ thần lực bắn lên trên dù đen, tóe ra sóng khí kim sắc, quang trụ đẩy Ninh Khuyết và Thạch Hạo trượt vào trong không ngừng.